Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 37
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:48:52
Lượt xem: 0
Vân Tổng khoan đã.
Giang Hà định đứng dậy rời đi thì nghe được tiếng ông Đường vang lên nên anh tiếp tục ngồi xuống ghế
-Chuyện gì?
Ông Đường đứng dậy, kính cẩn cúi đầu trước Vân Giang Hà, bộ tây trang phẳng phiu cùng bộ dáng đầy quyền lực thế kia mà lại sợ Giang Hà một phần khiến cho người ta thật sự là không thể tin được
-Vân Tổng hôm nay tôi đến đây với mong muốn hợp tác lại với Giang Gia.
Nghe xong câu này, tự dưng Giang Hà lại cáu lên
-Ông có biết với tình hình hiện tại của Đường gia, Công Ty các người hiện còn lo cho mình chưa xong nữa huống chi là đi giúp người khác hả?
ông Đường ậm ừ một lúc sau đó tiếp tục
-Tôi biết, nhưng nếu như không phải Giang gia bị phong sát suốt 5 năm trời thì có lẽ Đường Gia tôi cũng không đến nỗi nào bị ảnh hưởng. Vân Tổng chắc hiểu rõ Giang Gia và Đường Gia là mối làm ăn lâu năm. Hai công ty có thể ví như tay mặt tay trái cùng nhau phát triển. Cánh tay phải bị phong sát thì cánh tay trái làm sao sải cánh tung bay nữa được hả Vân Tổng?
-Tóm lại là ông muốn hợp tác lại với Giang Gia.
-Đúng?
-Vì lợi nhuận hay vì mối quan hệ khác?
Giang Hà nói đến đây, Hạ Vân không khỏi chột dạ vì cô hiểu anh đang hiểu lầm chuyện gì trong đầu.
-Vân Tổng anh đừng làm khó chú Đường nữa.
-Chú Đường? Cô gọi ông ta là gì gọi lại lần nữa tôi nghe?
-Là chú Đường?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-37.html.]
-Chẳng phải ông ấy là…là…?
Nói đến đây Giang Hà cau mày đưa mắt nhìn Hạ Vân đầy nghi hoặc cũng may lúc này ông Đường vừa kịp lên tiếng
-Tôi vì lợi nhuận, cũng vì mối thâm tình với Giang Gia hơn chục năm qua mà đến đây. Mong Vân Tổng cho chúng tôi một cơ hội nữa?
Giang Hà thở hắt một hơi. Khóe miệng không hiểu đang nghi ngờ gì lại cong lên. Liếc nhìn Hạ Vân sau đó Giang Hà hỏi qua ông Đường một câu thật sự rất ngớ ngẩn
-Thế Con trai ông đã có vợ chưa?
Ông Đường ngẩng mặt nhìn Giang Hà đầy khó hiểu, thế nhưng vẫn bình tĩnh trả lời
-Thằng nhóc đó còn phải học Vân Tổng thật nhiều nên chúng tôi vẫn chưa nghĩ đến chuyện sẽ cưới vợ cho nó! Vân Tổng anh hỏi là có ý gì?
-Không có gì? Chỉ tiện hỏi
-Thế Vân Tổng nghĩ sao về chuyện 2 nhà chúng tôi hợp tác?
Lần này trong lòng Giang Hà như được trút đi gánh nặng. Anh thở phào, nhưng cơ mặt vẫn rất nghiêm túc. Hắng giọng một tiếng Giang Hà gật đầu nói
-Được, tôi đồng ý. Và sẽ tài trợ toàn bộ chi phí phục hồi xưởng gia công của Giang Gia.
…
Cuộc hợp tác kết thúc trong bất ngờ khiến cho ba của Hạ Vân và ông Đường không thể giấu được vui vẻ, hai ông già rời đi khi ra ngoài sảnh công ty còn rủ nhau đi uống rượu. Cứ thế chẳng ai thèm để ý đến Hạ Vân cô lúc này là vẫn còn mắc kẹt ở trong phòng làm việc của Giang Hà khi anh mới vừa thông báo với cô là anh có cuộc họp quan trọng với đối tác, thế nên cô phải ở lại đợi anh xong việc rồi cùng về nhà.
…
Khi Giang Hà xong việc và đưa Hạ Vân về đến nhà anh cũng hơn 7giờ tối. Mọi người giúp việc thấy Giang Hà về thì lập tức dọn cơm canh lên bàn ăn đầy đủ mời anh và Hạ Vân dùng bữa. Thế nhưng vì lúc chiều anh đi tiếp khách, lại có uống chút rượu nên bây giờ không thiết ăn uống gì nữa cả. Anh khoác tay, ý bảo Hạ Vân bên cạnh không cần dìu anh lên phòng mà hãy ở lại dùng bữa. Nhưng Hạ Vân thì cũng giống Giang Hà, cả ngày trong phòng dù anh bận việc bên ngoài thế nhưng vấn đề không quên dặn nhân viên đem thức ăn cho cô. Cuối cùng là cả buổi chiều vì buồn miệng mà Hạ Vân đã ăn hết 1 cái bánh sandwich và 2 chay Giang olong cho nên bây giờ trong bụng cô cũng không còn chỗ trống để chứa thức ăn nữa. Cuối cùng là mọi người giúp việc lại phải tốn công dọn xuống.
Hạ Vân dìu Giang Hà lên phòng, có lẽ anh quá chén nên bây giờ đã ngấm say. Cả người nồng nặc hơi men cùng với dáng vẽ hai chân đi loạng xạ, người ngợm chẳng còn chút chuẩn mực nào của chàng tổng tài họ Vân. Bây giờ nhìn anh chỉ là một tên bình thường, vẫn thích giao lưu ăn nhậu rồi sĩn say đến mức không còn mở nổi mắt để nhìn đường luôn.