Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:46:39
Lượt xem: 4
Giang Hà khó hiểu với câu trả lời này anh khẽ cau mày nhìn người yêu kiên nhẫn hỏi lại
-Ý em là sao? Sao hôm nay em lạ vậy hả Hạ Vân. Có chuyện gì em nói anh biết được không?
Giang Hà đưa hai tay giữ chặt bả vai của Hạ Vân, không hiểu sao cô lại cảm thấy anh làm cô đau nên Hạ Vân lập tức vung tay anh khỏi người cô cho dù với Giang Hà anh chỉ hơi dùng lực một xíu
-Đau em?
-Em sao vậy? Hôm nay anh thấy em khác lắm đó? Hay em khó chịu chỗ nào..?
Không để Giang Hà tiếp tục lo lắng cho mình nữa vì nhìn sự quan tâm đó của anh cô chịu đựng không nổi và cô sợ rồi mình sẽ khóc và sẽ yếu đuối trước anh mà kể cho anh nghe mọi chuyện. Nên khi còn có thể giả vờ bình tĩnh Hạ Vân lập tức nhìn thẳng Giang Hà trả lời với Giang Hà bằng câu nói đầy lạnh lùng và phũ phàng nhất
-Em khó chịu vì đợi anh quá lâu. Mà dù sao thì anh cũng đến rồi. Không vòng vo nữa Giang Hà chúng ta dừng lại đi…!
Nói dứt lời đồng thời trái tim Hạ Vân như có ai đó cầm d.a.o đâ/m mạnh vào, đau đớn đến mức co rút cả lồng ngực, vì sợ Giang Hà nhìn thấy cô sắp khóc nên dứt lời Hạ Vân cũng nhanh chóng quay đi không đối mặt với anh nữa.
Giang Hà sững người đôi mày rậm cau lại nhìn Hạ Vân, anh không tin được lời nói vừa rồi thốt ra từ miệng cô gái mà anh yêu, người mà mới mấy hôm trước, trong đêm tối cả hai đã hòa vào nhau trao nhau những lời hứa hẹn sẽ bên nhau đến suốt cuộc đời, đúng lúc hôm nay anh quyết định muốn nói ra thân phận của mình, và cho người anh yêu tất cả những gì tốt đẹp nhất từ anh thì không ngờ Hạ Vân lại cho anh một bất ngờ thật lớn.
-Em vừa nói gì? Nói lại anh nghe?
Lời nói trầm xuống, không lớn cũng không nhỏ nhưng Hạ Vân cảm nhận được Giang Hà đang mất bình tĩnh. Cũng đúng thôi làm sao không sốc cho được, vì anh yêu cô mà, anh yêu cô nhiều lắm, và cô cũng yêu anh, nếu rời xa nhau, cả hai sao không đau cho được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-3.html.]
Hốc mắt Hạ Vân bỗng chốc cay xòe, cô quay lại, định nói với anh rằng mình đang giỡn, và cô và anh vẫn là người yêu của nhau, vẫn bên nhau êm đềm nhưng những năm tháng vừa qua. Thế nhưng ngay khi đôi môi cô run run định mở lời, thì những lời nói cay nghiệt của mẹ Giang Hà, và tiếng khóc bất lực của ba trong điện thoại vang lên khiến cho Hạ Vân không còn chút dũng khí để vun đắp cái tình yêu của cô nửa.
Thở thật mạnh, dồn nén những đau thương xuống. Hạ Vân lại mạnh mẽ đối diện với người yêu. Cô dứt khoát buông lời
-Mình chia tay đi. Em yêu người khác rồi.
Giang Hà bị Hạ Vân chọc đến mức anh tức giận đỏ cả mặt. Hai tay vươn đến bấu chặt bả vai của Hạ Vân lớn giọng vặn hỏi
-Em yêu người khác, người khác là người nào hả? Hạ Vân em đang nói dối anh đúng không?
Giang Hà càng gặng hỏi, Hạ Vân càng đau lòng, cô không kiềm chế được nước mắt cứ thi nhau rơi xuống ướt mặt, Giang Hà cũng thế cô cảm nhận anh cũng sắp khóc, hai mắt đỏ ngầu thể hiện sự không cam tâm
-Là…là…(Hạ Vân lắp bắp)
Từ bé đến lớn mẹ cô dạy không được nói dối người khác nên bây giờ để chọn một lời nói dối hợp lý cũng rất khó đối với Hạ Vân. Thế nên cô cứ lắp bắp mãi mà chẳng nên lời. May mà trong khoảnh khắc khó xử này của cô thì vừa kịp lúc Đăng Khôi chạy xe đến.
Vô tình ánh mắt Hạ Vân va vào chiếc xe quen thuộc lúc nãy của mẹ Giang Hà từ đằng xa, cứ tưởng bà đã rời đi nhưng không bà vẫn ở lại theo dõi bọn cô.
Hóa ra là bà vẫn nghi ngờ Hạ Vân và không tin tưởng cô sẽ thực hiện lời hứa rời xa con bà. Một người mẹ chồng độc đoán và ghê gớm như thế Hạ Vân cô đây sẽ không cần.
Dù lòng yêu Giang Hà nhưng Hạ Vân buộc lòng phải rời xa anh. Bỏ đi những kỷ niệm đẹp mà anh và cô đã trải qua, bỏ đi những yêu thương chiều chuộng khi dưới cái nắng vàng ở góc sân trường anh ngồi cầm ô che cho cô đọc truyện và bỏ đi luôn những lần cô bị những học sinh trong trường bắt nạt, anh là người đương đầu dõng dạc nhấn mạnh chủ quyền cô là người anh yêu để không ai còn dám bắt nạt cô nữa.