Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 25
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:47:18
Lượt xem: 3
…
Trong phòng tắm vang lên tiếng nước tí tách mặc tình cho cánh cửa chẳng hề đóng lại.
Nghi Đừng đứng trong phòng nhìn quanh một lượt, có chút bất ngờ khi hành lý của cô cũng được để gọn ở một góc tủ trong phòng này.
Hạ Vân đi tới, vừa hay có móc áo để sẵn nên cô lôi đồ của mình ra treo lên, cũng tiện tay cầm luôn chiếc váy ngủ và cái khăn tắm riêng của mình.
Mãi một lúc cho đến khi tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại cô mới chầm chậm đi qua.
Trước mắt cô là Giang Hà, anh bước ra trong làn hơi nước. Bên dưới eo chỉ quấn độc mỗi cái khăn tắm, từng múi cơ bắp trên cơ thể anh lộ ra cuồn cuộn khiến cho những giọt nước còn vương trên đó tăng thêm vẻ đẹp long lanh đến mê hoặc.
Nhìn Hạ Vân sững tầm mắt ngây ra nhìn mình. Giang Hà lên tiếng
-Sao thế? Mê tôi rồi à?
Hạ Vân giật mình, vội thu lại tầm mắt rồi trả lời anh
-Tôi muốn đi tắm...
Giang Hà hắng giọng một tiếng rõ to( chắc Vân Tổng bị phũ nên quê))
-Ừ… cứ tùy tiện.
Giang Hà lạnh lùng trả lời sau đó lướt qua Hạ Vân đi tới giường ngồi xuống.
Tong phòng tắm khi Hạ Vân bước vào là mùi nước hoa gỗ dịu nhẹ quen thuộc vương vãi khắp căn phòng.
Tắm rửa xong xuôi Hạ Vân mặc chiếc váy ngủ định bước ra thì vô tình ánh mắt cô dừng lại nơi chiếc áo sơ mi trắng Giang Hà vừa bỏ ra. Vết son đỏ vẫn hiện diện nơi cổ áo rõ rệt, lại một lần nữa vành mắt Hạ Vân bổng đỏ hoe. Tại sao Giang Hà lại chọn cách bắt buộc cô phải ở bên anh, để ngày ngày sống cùng anh, nhìn thấy và nghe thấy anh chuẩn bị kết hôn cùng một cô gái khác. Hành hạ cô một cách đau đớn như thế này anh vui lắm hay sao?
Bần thần một lúc, Hạ Vân hít một hơi thật sâu sau đó bước nhanh ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-25.html.]
Nhìn thấy Giang Hà đang ngồi trên giường anh cầm máy sấy vụng về làm khô tóc.
Hạ Vân bước tới, định sấy tóc giúp anh vì dù sau cô bây giờ cũng rỗi việc, lại cùng chung một phòng, cô chẳng biết phải làm gì tiếp theo nhưng cô chưa kịp hành động đã thấy Giang Hà quay lại. Anh nhìn chằm chằm vào mắt cô, đôi mày cau lại hỏi
-Cô định làm gì?
Hạ Vân có chút bối rối đáp lại
-Tôi chỉ muốn lau tóc giúp anh.
Nghe xong Giang Hà nhếch môi cười nhạt.
-Giúp tôi hay định tiếp cận quyến rũ tôi.
Vừa nói Giang Hà vừa nhìn vào bộ n.g.ự.c của Hạ Vân đang lấp ló sau chiếc váy ngủ gợi cảm.
Hạ Vân xấu hổ vội thụt lùi chân ra sau, nhanh chóng đưa tay lên che lại nhưng Giang Hà lại nhanh hơn cô một động tác anh đưa tay đột nhiên kéo cô lại.
Hạ Vân chới với, ngồi luôn trên đùi anh.
-Tại sao lại tránh né tôi ?
Hạ Vân run rẩy, cúi đầu lảng tránh ánh mắt Giang Hà.
-Chẳng phải anh sợ tôi quyến rũ anh sao?
Hạ Vân dứt lời, liền nhổm dậy, bàn tay Giang Hà lại lần nữa bóp chặt eo cô không cho rời đi. Ánh mắt anh rất sâu như thể muốn bóp chet người con gái trước mắt để không làm anh bận lòng nữa
-Cô nhẫn tâm bỏ tôi, cầm tiền của mẹ tôi gi/ế/t c/h/ết con tôi, sau đó lấy một tên khốn và sinh ra một đứa ngh/iệ/p chủng. Nhiều năm như vậy, tên khốn đó vẫn chưa làm cô thỏa mãn hay sao mà khi tôi trở về cô còn xuất hiện để trêu ngươi tôi hả?
Những lời này của Giang Hà dành cho Hạ Vân thật sự rất cay độc. Buổi tối sau khi hội nghị kết thúc, anh mệt mỏi định lái xe về nhà thì trợ lý đưa cho anh xem thông tin của Hạ Vân năm năm qua. Vốn dĩ anh đang nghi ngờ mẹ mình sau lưng anh lén lút làm khó Hạ Vân nhưng khi nắm được thông tin trong 5 năm qua cô đã từng rời khỏi thành phố và sinh ra một bé trai, nhưng sau vụ tai nạn xe thì bé trai đó phải nằm suốt trong bệnh viện do chấn thương nghiêm trọng, anh lại càng khẳng định lời nói của Hạ Vân nói với lão Hùng cô đã có chồng là có thật. Chỉ là anh không hiểu tại sao cô lại chưa có giấy đăng ký kết hôn mà thôi. Nhưng rồi Giang Hà lại tiếp tục gạt đi. Có lẽ là do cô bận việc con trai bị tai nạn nên chưa đi làm. Vì cô dám lừa dối anh nên việc anh hành hạ lại cô coi như là cô xứng đáng bị trừng phạt.