Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 21
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:47:11
Lượt xem: 2
-Chắc là tên chồng của em bất tài không lo được cho em nên em mới đi làm như thế này đúng không? Em xinh đẹp nếu như em biết điều thì đêm nay ở với anh. 20 triệu sẽ là của em.
Vừa nói lão vừa đưa cánh tay vòng qua eo của Hạ Vân rồi bóp mạnh. Lão cười ha hả, còn Hạ Vân vì sự đụng chạm này của hắn, dù rất sợ nhưng cô vẫn vung tay cho lão một bạt tay
-Chát.
-Xin ông tự trọng. Tôi chỉ là nhân viên bình thường không có nhu cầu đi khách.
Lão ta bị đánh liền điên tiết xông tới đánh cho Hạ Vân mấy bạt tay khiến cho cô ngã nhào xuống nền gạch.
-Con c h ó mày d á m đ á nh tao. Mày có biết tao là ai ở cái đất này không hả?
Lão ta xông tới, định đá nh Hạ Vân tiếp thì bất ngờ một cánh tay vươn ra giữ chặt hắn lại
-Ông là ai nói thử tôi nghe xem?
-Thằng c h ó nào xen vào chuyện của ông đây hả, có tin ông?...
Lão ta hung hăng quay lại. Nhưng khi tầm mắt rơi vào hình ảnh trước mặt thì lập tức cả người run lên như cày sấy.
Lão ta quỳ rạp xuống, dập đầu mấy cái trước Giang Hà. Giọng nói đứt quãng quýnh quáng đến mức lấp bấp mãi không thành lời
-Vân …tổng…tôi… tôi sai rồi, là…là con kh ố n này nó dụ dỗ tôi.
-Ý ông là người phụ nữ của tôi đang quyến rũ ông?
-Hả…cô ta…không không… xin lỗi Vân Tổng, xin lỗi Phu Nhân. Nếu biết đây là phu nhân thì có 10 cái mạ ng tôi cũng không dám. Vân Tổng xin anh đại nhân tha cho tôi một đường sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-21.html.]
Mặc kệ lão Hùng liên tục dập đầu, Giang Hà vẫn không thay đổi ý định. Anh hất mắt ra lệnh cho đám thuộc hạ bên cạnh. Lão Hùng nhanh chóng bị ném luôn ra ngoài. Sự nghiệp của hắn cũng đồng thời bị bay màu.
Hai mươi vị khách trong phòng vì sự việc vừa rồi cũng nhanh chân rời đi để không day vào phiền phức.
Giang Hà hít một hơi mạnh, đưa tay kéo Hạ Vân đứng dậy, nhìn cơ thể cô run bần bật tự dưng không hiểu sao anh chỉ muốn ôm chặt lấy cô trấn an. Thế nhưng vì cô đã phản bội anh, nên anh chỉ đành phải mạnh tay trả thù lại cô cho thõa nổi hận.
Một đường đi thẳng, Hạ Vân bị Giang Hà kéo mạnh đi ra ngoài xe trong vô số nhiều ánh mắt nhìn tò mò và hiếu kỳ.
Còn Hạ Vân cô, giờ phút này cô cũng không hề phản kháng anh nữa, mặc kệ anh muốn đưa cô đi đâu, hành hạ cô như thế nào cũng được. Vì dù sao thì đối với Giang Hà, Hạ Vân vẫn xem trước sau như một, vẫn là vì anh mà cam tâm tình nguyện. Vẫn như ngày đầu yêu anh, dẫu anh là một liều thuốc đ ộ c đưa đến trước mắt cô. Thì cô vẫn dốc lòng uống cạn mà không chút phản kháng.
Giang Hà ném cô vào trong xe.
Rầm.
Cánh cửa được anh dùng hết sức đóng lại, sau đó Giang Hà chòm lên người Hạ Vân, nhìn bộ n.g.ự.c đẩy đà của cô hiện ra trước mắt nghĩ đến thân thể cô đã qua tay nhiều đàn ông khác càng khiến anh sôi sục thêm hận thù với cô. Thế nên không hề sợ cô bị tổn thương. Anh đưa tay b/ó/p ch/ặ/t cổ cô. Ánh mắt vô cùng sắc bén, lãnh đạm nhả ra câu hỏi đầy sỉ nhục Hạ Vân
-NÓI CHO TÔI BIẾT MỘT ĐÊM NG Ủ VỚI CÔ BAO NHIÊU T.I.Ề.N?
Giang Hà bóp mạnh tay quá nên dù thế nào Hạ Vân cũng không gỡ tay anh ra được, cứ thế cô chỉ còn cách im lặng chịu đựng cho đến khi hô hấp của cô bị anh rút hết, cảm thấy không còn thở được nữa nước mắt cô chảy dài, hai mắt từ từ nhắm lại. Tuyệt đối không oán thán một lời.
-M..ẹ k..iếp
Cho đến khi trụ không nổi cô vẫn không hề van xin anh tha thứ nên càng khiến cho Giang Hà thêm bực tức. Tại sao với ai cô cũng tỏ ra yếu đuối và run sợ. Còn với anh cô lại ngang ngạnh đến mức thà chịu ch..et chứ không muốn cầu xin anh một lời.
Hạ Vân ho sặc sụa khi được Giang Hà nới lỏng bàn tay. Thế nhưng Giang Hà vẫn chưa chịu buông tha cô. Anh đưa tay thô bạo kéo cô ngồi thẳng dậy, một tay bóp lấy cằm cô buộc nhìn thẳng vào mắt anh...Đôi mắt dành cho cô đầy phần ức và ghét bỏ.
-Nhìn tôi?
-Nhìn Tôi…Đêm nay cô muốn bao nhiêu.