Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:46:55
Lượt xem: 2
Bác gái nghe cô khóc bác cũng khóc theo, bác cố dìu Hạ Vân vào nhà, để cô ngồi tựa lưng vào thành sopha sau đó vuốt vuốt lưng cô động viên
-Cố lên con. Đàn bà ai cũng trải qua cảm giác này hết đó con. Đừng khóc, khóc sẽ mất sức đó?
Hạ Vân mệt lả, bản thân chẳng còn chút sức lực nào nhưng vẫn gắng níu tay bác gái thều thào như một lời trăn trối
-Bác giúp con với, lúc này chỉ có bác mới giúp được con thôi ạ. Con không thể đi viện, nhưng mà con đau quá, con không biết mình có thể vượt qua được hay không nữa. Nếu như con không qua khỏi bác làm ơn cố giúp con sinh con của con ra đời được bình an nha bác!
Bác gái lấy khăn lau nước mắt cho Hạ Vân, nhìn cô gái nhỏ bé đầy nghị lực làm cho bác thương không sao diễn tả được. Nhưng mà nếu để Hạ Vân sinh ở đây, lỡ không may xử lý không đảm bảo vệ sinh bác lại sợ sẽ nhiễm trùng rồi nguy hiểm cho mẹ con cô. Thế nên ngay lập tức bà chạy nhanh đi lấy điện thoại rồi gọi cho con trai mình một cuộc.
Con trai bà có quen biết với bác sĩ trong bệnh viện nơi đây nên khi nghe con trai hứa sẽ liên lạc cho bác sĩ đến nhà giúp đỡ bà mới thở phào yên tâm sau đó vội vàng quay lại giúp cho Hạ Vân
-Con cố lên, giữ sức mà sinh, bác đã liên hệ được với bác sĩ rồi, họ sẽ nhanh đến đây giúp con. Bây giờ nghe bác, không được khóc nữa, sắp được gặp con rồi, bé con cần có mẹ, sẽ chẳng ai trên đời này thay thế được con chăm bé đâu. Nào hít sâu thở ra…
Hạ Vân nghe lời bác gái nên cô cũng không khóc nữa, cố gắng dặn lòng sắp được gặp con rồi cô sẽ làm được nhưng mà sau càng lúc cơn đau lại như tăng tốc, đau đến mức hai mắt cô mờ đi, cảm tưởng da thịt cứ nức dần từng mảng.
Hạ Vân lăn lộn lắm lúc cô như muốn liệm đi để giải thoát cho mình nhưng rồi lại cố gắng căng 2 mắt ra khi nghĩ đến đứa con trong bụng nếu như bây giờ cô không cố gắng thì đứa bé sẽ ra sao thế là cô lại cố gắng tiếp tục
-Ưm…Ưmmm
-Cố lên con, em bé sắp ra rồi, cố lên, hít vào, thở ra…đúng rồi…làm lại lần nữa…
Bác gái liên tục xoa bụng rồi động viên Hạ Vân, sau khi thấy cô mắc rặn, bác cởi bỏ chiếc quần cô đang mặc ra giúp cho cô thoải mái. Sau đó đẩy hai chân cô dựng đứng và bảo cô dang rộng khi mà bên dưới bác nhìn thấy đầu em bé chuẩn bị lọt ra ngoài.
-Nào rặn đi cháu.
-Ưmmm. Đau quá…đau quá bác ơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-12.html.]
-Cố lên con làm được mà. Rặn đi con, chuyển dạ lâu quá em bé ở bên trong sẽ bị ngạt đó.
-Ưmmm…ưm…
-Á….
Hạ Vân dùng hết sức lực rặn mạnh một phát bên trong cô như có lực đẩy, cứ thế em bé được đẩy ra khỏi người cô một cách thần kỳ. Vừa lúc này bên ngoài có tiếng xe chạy vào. Một bác sĩ và một y tá nhanh chóng bước vào nhà.
Cô bác sĩ thăm khám cho Hạ Vân, còn chị y tá thì tiến hành giúp cô cắt dây rốn cho em bé rồi vệ sinh em bé sạch sẽ.
Hạ Vân mệt nhoài, hai mắt trùng xuống như chỉ muốn ngủ đi nhưng khi bên tai cô nghe tiếng con cô òa khóc, vô thức như tiếp thêm động lực vô hình khiến cô vội vàng mở hai mắt ra.
-Em bé trai nặng 3 cân rưỡi nha em. Chúc mừng em và gia Vânnhé.
Nghe chị y tá nói xong bỗng dưng không hiểu sao Hạ Vân bật khóc ngon lành, cả người cô đầy mồ hôi vì lúc đó đã kiệt sức lắm rồi nhưng vẫn phải ngoái sang nhìn con trai mình vừa được y tá đặt cạnh.
-Cảm ơn bác gái, cảm ơn bác sĩ ạ.
Hạ Vân nhìn bác gái và bác sĩ thốt ra lời cảm ơn. Thật sự nếu không có bác gái có lẽ mẹ con cô sẽ không được bình an như hiện giờ.
-Con đừng khách sáo, thôi nằm nghỉ đi, bác ra ngoài gửi cho hai bác sĩ chút ít tiền công. Lúc nữa bác sẽ dọn một phòng sạch sẽ rồi đưa mẹ con vào phòng. Con cứ ở lại đây để bác chăm cho. Phụ nữ sau sinh không có người ở cạnh chăm sóc là không có được đâu.
-Nhưng vậy thì phiền hai bác lắm…con con…
-Không có phiền. Con nhỏ này sao cứ xem hai bác như người ngoài thế hả?
Nước mắt Hạ Vân lần nữa vì những lời nói vừa rồi của bác gái mà rơi xuống mang theo những ngọt ngào tích tụ.