Vết Nứt Con Tim - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-03-25 22:38:07
Lượt xem: 0

Những ngày tiếp theo tấn công quyết liệt không thua gì ngày đầu khai chiến thậm chí là gia tăng theo mỗi ngày. Chiến tranh khắt nghiệt, không thể không có thương binh và chiến sĩ hy sinh, bọn tổ chức cực đoan cũng chẳng kém, số lượng thiệt hại phải tính bằng con số hàng trăm. 

Mặt đất bốn bề rung chuyển chấn động, ầm ầm nối tiếp nhau sau những trận b.o.m nổ lớn, nơi đây đã không thể diễn tả bằng những từ mỹ miều mà thay vào đó là hoang tàn c.h.ế.t chóc, khói bụi đen bốc lên ngút ngàn mang theo những mảnh đất tứ tung bay lên. Bãi chiến trường không chỉ nằm rải rác những cây cỏ nằm rạp xuống mà còn có những t.h.i t.h.ể lạnh tanh, thậm chí không lành lặn, đầu một nơi, tay chân một nơi. 

Sơn Chi sớm đã quen thuộc địa hình ở đây, cô phụ trách mang những người bị thương ngã xuống kéo về hầm trú để điều trị. Phía trước có người im bất động, cô lần mò xem xét, hơi thở yếu ớt cùng những tiếng rên rỉ đau đớn. Cẩn thận mang chiến sĩ nọ dìu lên, dùng hết sức lực cõng trên lưng, nhọc nhằn đi từng bước. 

Đầu ngón chân bết bát dinh dính còn có mùi nồng nặc, Sơn Chi cúi đầu nhìn xuống và rồi trên nét mặt bỗng xuất hiện biểu cảm kinh sợ, cô cắn môi gương mắt đi thẳng. 

Thứ cô giẫm lên, là sọ não. 

Từ con đường c.h.ế.t chóc đến căn hầm kia, cô đã phải giẫm đạp lên những linh hồn hy sinh thân mình cho Tổ quốc. 

Khoảng đường không dài nhưng đủ để tâm cô phải đau đớn giày xé. 

Phía trước, Brian kịch liệt đáp trả, nhắm vào hồng tâm là giữa trán, trong đầu hiện lên cảnh tượng cái c.h.ế.t tức tưởi của Alan và chịu sự hành hạ của Richer, nồng ý hận thù bất giác cứ như thêm xăng vào, bùng cháy một cách mất lý trí, từng người từng người một ngày qua ngày ngã xuống trước mắt amh như một cực hình đày đoạ. Núp ở một chỗ, không ngừng liên hồi b.ắ.n tới bọn chúng, anh phải phanh thây bọn chúng ra, phải moi t.i.m moi não bọn chúng, phải trả thù cho những chiến sĩ hy sinh nằm lại mảnh đất lạnh lẽo này. 

Tống Miên cảm thấy tình trạng không ổn, liền nhìn xuống chỗ Brian, dường như anh dự đoán được ý định tiếp theo của Brian, ấn đường bất ngờ cau chặt, lớn tiếng kêu: "Brian, bình tĩnh!" 

Đôi mắt Brian đầy tơ máu, nhìn Tống Miên ở trên cao, bất giác kéo mặt nạ vải xuống. 

Đó là một nụ cười. 

Nụ cười từ biệt. 

"Song, làm ơn, thật xin lỗi." 

Hai mắt Tống Miên mở lớn, kích động hô lớn: 

"Không! Brian, quay lại! Brian!" 

"BRIAN!" 

"KHÔNG!" 

Sau đó, anh tận mắt nhìn thân hình của Brian xông vào biển bom, nhìn thấy chiến hữu vác s.ú.n.g tiến về phía trước, đó là lần đầu tiên tay chân anh lạnh toát, mơ hồ mang s.ú.n.g nhảy xuống dưới. 

Bom đạn ầm ầm kéo tới xung quanh người Brian, thân hình dù có cao lớn cũng sẽ phải mờ mịt trong biển b.o.m khói đất. 

Song, làm ơn cho tôi hoàn thành nhiệm vụ của mình, làm ơn cho tôi hy sinh, chiến hữu của tôi đã c.h.ế.t dưới tay những kẻ tàn ác, tôi sẽ đặt cược thân mình, hy sinh hủy diệt bọn chúng. 

Thật xin lỗi, xin lỗi vì không thể đồng hành, không thể tuân thủ kế hoạch. Tôi sẽ phải làm một kế hoạch điên rồ, nhưng tôi mãn nguyện về nó. 

Một giọt nước mắt thấm đẫm vào mặt nạ vải. 

Tốc độ có nhanh đến đâu cũng không thể ngăn cản chàng trai mang lửa thù xông vào biển b.o.m đạn đó, Tống Miên bất lực nhìn bóng dáng mờ mịt của chiến hữu không quay đầu. 

"Brian... " nhìn nơi hư không trước mắt, anh vô lực kêu lên. 

"Song, sao cậu lại chạy ra đây?" Clinton kéo Tống Miên thờ thẫn núp vào, tránh được làn đạn kéo tới. 

"Ngay lập tức đi cứu viện, Brian đã xông vào toà nhà kia rồi!" Anh gằn giọng nói. 

"Cái gì?... Brian... Chết tiệt!" Clinton đ.ấ.m một phát vào thân cây phía sau, nhanh chóng rời đi. 

Nồng nặc mùi thuốc súng, đậm đặc mùi m.á.u tanh, hai mắt Brian trừng trừng, nhờ vào tình cảnh mây mù khói bụi mà lách thân người trốn vào tường nát. Một tên lạng quạng đi ra liền bị anh bẻ cổ c.h.ế.t trợn mắt, ra tay nhanh như chớp, anh lau m.á.u trên tay vào quần xanh, tiếp tục luồn lách để nhanh chóng vào toà nhà hai tầng chứa lũ cầm đầu. Chỉ cần g.i.ế.c được lũ man rợ ác nhân đó, nước A sẽ hoà bình, những linh hồn của chiến sĩ sẽ bình thản ra đi, Alan và cả Richer sẽ mỉm cười nơi suối vàng, và anh... sẽ c.h.ế.t trong sự mãn nguyện. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/vet-nut-con-tim/chuong-103.html.]

Brian nhấc balo phía sau lưng, đó là toàn bộ hy vọng của anh. 

Mang theo balo lén lút chạy vào. 

Toà nhà này đơn sơ, ngoài những bao rác thải ra cũng chẳng có gì, chứng tỏ toà nhà này chỉ vừa mới xây xong, còn chưa sơn màu đã bị bọn chúng chiếm lấy làm thành căn cứ phạm tội. 

Trốn dưới chân cầu thang, Brian bắt đầu thực hiện kế hoạch. 

Balo chứa hai quả l.ự.u đ.ạ.n và một b.o.m hẹn giờ. 

Phía trên đầu vang lên tiếng chân dồn dập, theo bản năng anh thu người, núp sát vào, ngay cả thở cũng cực kỳ thu hẹp. 

*Lạch cạch* 

Tiếng mở khoá s.ú.n.g vang lên vô cùng rõ ràng, Brian hé đầu nhìn ra rồi bắt ngờ mở to mắt. 

Những kẻ man rợ cao to trước mặt cứ như người khủng lồ, thì ra những kẻ tay sai trước kia chỉ là dạng tép riêu, bộ dạng tổ chức cực đoạn trước mắt này mới chính là hình hài thực sự của ác quỷ. 

Yết hầu Brian nặng nề trượt xuống, những kẻ này chiều cao toàn hai mét mấy, bọn chúng đích thị là đến từ nước nào? 

Ánh mắt Brian trì trệ dừng lên thân hình quái đản của bọn chúng, n.g.ự.c toàn lông lá, không những thế râu ria bồm chồm cộng thêm hình xăm khắp người càng tạo nên những kẻ quỷ dị. 

Tập trung ở đây gồm có mấy chục người, có kẻ trên lưng vác s.ú.n.g có kẻ trên tay cầm chặt mã tấu. Không thể tưởng tượng nỗi, nếu như những chiến sĩ ta giao đấu bằng sức mạnh, phần thắng cũng không thể nắm chắc trên tay, nhưng nếu dùng súng... hiển nhiên có lợi. 

Mục tiêu càng lớn thì xác suất trúng hồng tâm càng cao. 

Brian không có thời gian suy nghĩ nhiều, cẩn thận lấy một quả lựu đạn, điều chỉnh tư thế, một tay cầm chặt thân bom, một tay *giữ mỏ vịt, không cho mỏ vịt bật lên, đầu mỏ vịt luôn giữ đuôi kim hỏa, kim hỏa ép lò xo lại. Khi rút chốt an toàn ra, mỏ vịt không bị giữ nữa nên nó sẽ rời ra, đầu mỏ vịt rời khỏi đuôi kim hỏa, lò xo bung ra, đẩy kim hỏa đập vào mũ đánh lửa, lửa đốt cháy dây dẫn hóa học, khi cháy hết nó sẽ phụt lửa vào kíp nổ, gây nổ lựu đạn*

Biết rõ uy lực của nó cho nên ngàn vạn lần Brian cẩn thận giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u mỏ vịt. 

Mặc dù loại l.ự.u đ.ạ.n này khá hữu dụng nhưng nó cũng có một số nhược điểm nhất định. Trong đó nhược điểm thường thấy nhất đó chính là tính khó lường trước của nó. Tùy vào loại hóa chất dùng làm dây dẫn cháy chậm mà thời gian phát nổ có thể d.a.o động từ 2-6 giây và điều này tạo cho kẻ địch có cơ hội phản công. Nếu người ném l.ự.u đ.ạ.n không tính toán đúng thời gian ném và phát nổ, kẻ địch có thể nhặt l.ự.u đ.ạ.n trước khi nó nổ và ném ngược lại, gây nguy hiểm cho bên mình (*theo m.genk.vn) 

Do đó, Brian cực kỳ khẩn trương, phải tính toán sắp xếp thời gian phát nổ, tuy quả l.ự.u đ.ạ.n này chỉ g.i.ế.c được một số nhưng còn đỡ hơn cho bọn chúng sống, lần này anh nhất định phải thành công g.i.ế.c c.h.ế.t lũ ác quỷ này. Brian cầm l.ự.u đ.ạ.n hẹn giờ từ từ nhích về phía trước, cái sai của anh chính là không mang l.ự.u đ.ạ.n va đập, l.ự.u đ.ạ.n đó chỉ cần một cái va đập liền đem nơi này san bằng, nổ ngay lập tức. 

Bọn chúng đi ra ngoài bằng lối đi sau, Brian cũng lần mò đi theo, gân xanh trên tay đã nổi hết cả lên. Đợi khi bọn chúng vừa đặt chân ra ngoài, không chờ đợi gì thêm nữa, Brian vung tay tung l.ự.u đ.ạ.n một đường cong hoàn hảo. Một kẻ trong số đó vừa thấy màu áo quân đội đã hét lên, mở to mắt nhìn quả l.ự.u đ.ạ.n giáng xuống. 

*ẦM*

Từng mảnh đá của bờ tường do chấn động liền bị ảnh hưởng, rơi xuống Brian đang ôm đầu cuộn người núp sau tường thành trú cơn nổ vừa rồi. Hai tai anh ong ong, đầu óc choáng váng mơ hồ, hô hấp cũng không thuận tiện, từ trên đầu rơi xuống dòng nước ấm áp. Anh nâng tay lau đi, nhìn lòng bàn tay đỏ thẫm khẽ cau mày. 

Khoảng cách gần, chính Brian cũng không thể chạy xa để tránh đi, bị ảnh hưởng như vậy cũng may là còn mạng. Anh lảo đảo đứng dậy, những tảng đá cũng từ đó rơi xuống lộp độp, phía sau lưng một mảng thoáng đãng mịt mù, những kẻ man rợ cao lớn giờ đây nằm rạp xuống đất, có những kẻ dù chạy có nhanh cũng sẽ phải ôm n.g.ự.c hấp hối. Dòng m.á.u đỏ nhuốm đầy mảnh đất cứng cáp, dùng m.á.u đó tưới lên cây, phải lấy m.á.u đó trả giá cho những sinh mệnh cỏ cây. 

Brian ôm ngực, nhìn lướt qua bọn chúng, cười một cách mãn nguyện. 

Alan, Richer... việc trả thù cho hai đồng chí đã không còn xa nữa. 

*Bộp* 

*Bộp* 

*Bộp* 

Ba tiếng vỗ tay đột ngột vang lên, sống lưng Brian lạnh toát, cứng ngắc quay người lại. 

Từng gương mặt khát m.á.u dữ tợn ở ngay phía sau, đưa ánh mắt vừa hận thù vừa thích thú nhìn chằm chằm vào một chiến sĩ. 

Trận nổ vừa rồi đã khiến bọn chúng đồng loạt rời khỏi toà nhà này, có lẽ trận nổ khiến toà nhà có nguy cơ sập đổ.

Loading...