VỀ QUÊ NGHỈ DƯỠNG, TÔI BẤT NGỜ MỞ LUÔN SỞ THÚ - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:02:41
Lượt xem: 459

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở thú của mở cửa trở , và , lượng khách còn đông hơn .

 

Các chuyên gia coi đây như trạm nghiên cứu thực tế, cứ cách vài hôm chở cả xe sinh viên đến học tập.

 

Sinh viên rủ thêm sinh viên, sinh viên rủ bạn bè, khiến nơi lúc nào cũng đông như hội chợ.

 

Con đường dẫn nhà cũng thành phố xá sầm uất — dựng lều bán đồ nướng, bán sữa, bày quán dọc hai bên đường.

 

Thế một ngày, mấy dân trong làng kéo đến tìm , mặt mày căng thẳng.

 

“Chỗ đất là đất của làng, tiền kiếm chỉ một cô hưởng?”

 

đó, tổ tiên bọn sống ở đây bao đời . Cô chỉ là họ khác, cớ gì giàu đất đầu làng của chúng ?”

 

“Nếu cô chia, chúng sẽ đuổi cô . Bọn tự mở cũng !”

 

Họ vây quanh , ép buộc.

 

Giọng từng một lạnh lùng, cứng rắn.

 

chỉ trồng ít rau, nuôi vài con vật nhỏ trong khu đất nhà ông ngoại thôi, ảnh hưởng gì tới các .”

 

cố nhẫn nhịn giải thích.

 

Thật mấy từ lâu bỏ làng lên thị trấn, lên huyện ăn, hiếm khi về quê.

 

Nếu nhờ sở thú lên hot search, khi họ còn chẳng nhớ nơi tồn tại.

 

“Ông ngoại cô c.h.ế.t ba năm . Nhà và đất đương nhiên thuộc về làng. Đã là của làng thì là của chung, kiếm tiền thì chia cho cả làng!”

 

Vệ lão tam chỉ thẳng tay mặt , giọng điệu ngang ngược.

 

“Anh chuyện thì , đừng chỉ tay lung tung.”

 

bắt đầu bực thật .

 

Hồi về, chỗ đến qua cũng chẳng .

 

Giờ chút tiếng tăm, họ lập tức đòi chia tiền — đúng là tính toán giỏi thật.

 

chỉ đấy, thì ? Có giỏi thì gọi ông ngoại cô dậy mà đ.á.n.h ?”

 

Vệ lão tam càng lúc càng hống hách.

 

【Dám bắt nạt , cào c.h.ế.t ông!】

 

Mèo Tiểu Hoàng từ nhảy , giơ móng quào thẳng mặt Vệ lão tam một phát.

 

“Mày là cái con mèo c.h.ế.t tiệt gì mà dám cào tao?! Tao đập c.h.ế.t mày bây giờ!”

 

Hắn cúi xuống nhặt cây gậy định đánh.

 

lập tức ôm chặt Tiểu Hoàng lòng, trừng mắt quát:

 

“Anh dám đ.á.n.h thử xem? Anh mà động đến nó một cái, c.ắ.n c.h.ế.t luôn đấy!”

 

Muốn bắt nạt cũng , nhưng đụng mèo của thì xong .

 

bế Tiểu Hoàng để nó trèo lên cây, xuống lũ thú nhỏ và hô lớn:

 

“Mọi nhớ kỹ mặt mấy , thấy là tránh xa! Bọn họ là !”

 

“Cô điên thật , giống hệt cái ông ngoại thần kinh của cô! Già vẫn tự trốn ở đây trồng cây, lẩm bẩm một . Còn cô thì thậm chí chuyện với súc vật. Một nhà đồ điên!”

 

Đứa cháu nhà họ Lý khẩy mỉa mai .

 

“Bốp!”

 

Một tiếng vang giòn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ve-que-nghi-duong-toi-bat-ngo-mo-luon-so-thu/chuong-6.html.]

Cả đàn chim trĩ từ trời lao xuống như mưa, con nào con nấy nhắm chuẩn trượt phát nào — xả nguyên một bãi lên đầu, lên mặt, thậm chí con trúng thẳng miệng mấy kẻ .

 

【Cho mày c.h.ử.i nè, mồm thối lắm , cho mày thối thêm chút nữa!】

 

Mấy con chim trĩ tức giận rít lên.

 

Mấy dính đầy phân chim, la hét chạy toán loạn đường lớn.

 

“Cô cứ đợi đấy, nhất định sẽ đuổi cô cho bằng !”

 

Vệ lão tam chạy đầu gằn giọng đe dọa.

 

từng thấy chim trĩ nổi giận như thế — từ tới giờ nó lúc nào cũng ngơ ngơ vô tư như chẳng đời khiến nó bận tâm.

 

【Hồi nhỏ suýt nữa mấy đó bắt thịt, là ông ngoại cô cứu . ông nuôi lớn!】

 

Nhìn thấy vẻ thắc mắc của , chim trĩ lên tiếng giải thích.

 

【Lúc đầu cũng nhận , vì ông sống một bao năm. Có Tết, ông với là “cháu gái quý của ông sắp về”, nhưng lúc đó chui xuống hang ngủ đông .】

 

【Sau khi ông mất, từng từ xa lén cô, nhưng… giờ cô mới ? Lâu quá , đến mức chẳng nhớ nổi mặt cô nữa.】

 

【Nếu lúc nãy bọn khốn đó x.úc p.hạ.m cô với ông ngoại, chắc cũng quên mất ông luôn . già … đầu óc còn , nhiều chuyện cũng nhớ rõ nữa…】

 

Nói đến đây, nó cụp đầu xuống, giọng chùng hẳn .

 

bỗng thấy cổ họng nghẹn ứ.

 

Sau khi nghiệp đại học, một mực ở thành phố lớn để việc.

 

Khi chỉ nghĩ đến kiếm tiền, mua nhà, đón ông lên ở chung.

 

Muốn kiếm nhiều tiền, gần như chỉ về quê dịp Tết, mà mỗi về cũng chỉ ở vài ngày.

 

còn nhớ, ông từng kể từng cứu một con chim trĩ, nhưng khi bận nghĩ đến hợp đồng, KPI, tiền nhà… chẳng để tâm gì cả.

 

Sáng sớm hôm , Vệ lão tam kéo theo một đám đến.

 

Họ mang theo xẻng, cuốc, còn định phá nát cả sở thú của .

 

“Dỡ hết mấy cái chuồng trại của cô ! Đây là đất của làng, cớ gì để một giàu?”

 

Hắn chỉ tay lệnh, giọng gắt gỏng như xới tung thứ.

 

sợ bọn họ hại đến đám nhỏ, lập tức gọi điện báo cảnh sát.

 

Khi công an đến nơi, trưởng thôn cũng cùng.

 

Vừa xuống xe, ông quát lớn, ấn đầu mấy thanh niên trong đám đó xuống:

 

“Các đang phạm pháp, ? Mau xin ngay!”

 

“Dựa chứ? Trưởng thôn, ông nhận gì từ cô đúng ?”

 

Vệ lão tam vẫn gân cổ cãi.

 

Trưởng thôn tức đến đỏ mặt, rút ngay một xấp tài liệu trong túi , đập thẳng tay :

 

“Chỗ đất nhà họ thuê bộ, hợp đồng 30 năm! Tất cả đất đai, cây cối mà các thấy ở đây — đều thuộc quyền sử dụng của gia đình họ! Cậu hỏi ‘dựa ? Dựa cái !”

 

Nói ông ném cả bộ hồ sơ Vệ lão tam.

 

“Cháu gái , đây là bức thư ông ngoại cháu nhờ giữ cho cháu. Nếu cháu còn về nữa, chỗ thật sự sẽ thu hồi mất .”

 

vì nể mặt trưởng thôn nên chấp nhận giải quyết trong im lặng.

 

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

Súng b.ắ.n còn né , chứ d.a.o đ.â.m lén thì chẳng ai phòng nổi.

 

Vì an của tụi nhỏ, kết thù với ai cả.

 

Loading...