VỀ QUÊ NGHỈ DƯỠNG, TÔI BẤT NGỜ MỞ LUÔN SỞ THÚ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:02:06
Lượt xem: 482
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cô bé , bọn chỉ hỏi, cô cho mấy con chim trĩ bụng đỏ ăn cái gì ?”
“Lúc ấp trứng thì giữ nhiệt bao nhiêu? Tỷ lệ dinh dưỡng thế nào?”
Mấy ông chuyên gia tóc bạc phơ, tay cầm sổ vây quanh , ghi chép lia lịa.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
hình.
Ủa… chỉ cho ăn gạo thôi mà, gì phức tạp ?
Nhiệt độ chuồng trại, tỷ lệ dinh dưỡng là gì? Đến cái giường ngủ còn nó ấm bao nhiêu độ nữa là…
“À thì… chỉ cho ăn gạo thôi, ngoài gì hết.”
“Mấy con chim trĩ… , mấy con chim trĩ bụng đỏ đó dễ nuôi lắm ạ.”
gượng gạo đáp.
Chúng đang đồn trò chuyện, thì bất ngờ mấy sinh viên hớt hải chạy tới.
“Thầy ơi, xong ! Đám chim trĩ bụng đỏ hai ngày hai đêm ăn gì cả, cho gì cũng chịu ăn, sắp !”
“Cái gì cơ?!”
Các chuyên gia lập tức bật dậy.
“Không chỉ chúng ạ, cả những con vật khác cũng bỏ ăn, thậm chí còn chịu uống nước!”
Chân mềm nhũn, thụp xuống dậy nổi.
cũng rõ họ thương lượng thế nào, chỉ cuối cùng mấy chuyên gia đưa lên xe, phóng như bay về căn nhà cũ.
【Mẹ về ! Mẹ về !】
còn kịp bước xuống xe, Đại Hoàng và Tiểu Hắc đ.á.n.h mà chạy ào đến.
Mèo mập Lam Bạch, Tiểu Hoàng, Tiểu Hoa, Đại Đầu… cũng lượt nhảy từ cây xuống, vây quanh , hít hít ngửi ngửi, hết dụi chân cọ tay .
【Mẹ ơi, ? Bọn con tưởng bắt luôn chứ…】
Mèo mập Lam Bạch rơm rớm nước mắt.
【Mẹ , bọn con nhớ lắm, mấy ông già đó còn niêm phong luôn nhà , cho mấy trả tiền chơi nữa!】
Tiểu Hoàng tức giận kể .
Nghe nhắc đến “mấy ông già”, vội đảo mắt tìm mấy chuyên gia.
“Cô bé, đây nhanh lên!”
Bọn họ chạy ruộng, đang xổm quanh đám chim trĩ bụng đỏ đang liệt đất, thở dốc .
“Giờ đây? Tìm từng chim trĩ bụng đỏ là cơ hội hiếm lắm, đang định nghiên cứu về đa dạng sinh học với khả năng sinh sản bền vững, lỡ mà c.h.ế.t hết thì tính …”
“ còn nộp cả báo cáo lên cấp , ở đây lượng lớn chim trĩ bụng đỏ, đề xuất xây dựng trạm nghiên cứu luôn mà!”
“Ngày mai đài truyền hình thành phố còn cử phóng viên xuống phóng sự nữa, tư liệu quảng bá cho cả huyện đấy. Giờ thì toi …”
Cả đám chuyên gia ru rú giữa ruộng, mặt ai nấy đều rầu rĩ thở dài.
dọc bờ ruộng, tìm đến con chim trĩ đầu đàn, nghiêm mặt hỏi:
“Anh bạn, cũng chẳng thèm với là động vật hoang dã cấp hai, là chim trĩ bụng đỏ hả?!”
“Giờ thì , suýt nữa là về đấy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ve-que-nghi-duong-toi-bat-ngo-mo-luon-so-thu/chuong-5.html.]
Nó thấy giọng , đôi mắt nhỏ ủ rũ khẽ hé mở:
【 mà cái phận cao cấp đó thì nổ với cô từ đời nào , gì để cô coi như con gà bình thường chứ!】
【 cũng chỉ khi mấy ông già đó xách lũ nhỏ nhà đề tài nghiên cứu thôi.】
Thì … là một con “gà cao cấp thất lạc trong dân gian” đây mà.
“ giờ là đây? Tụi bây định phản hết hả?” — hỏi, ngơ ngác.
Lúc nãy ngang qua ao, liếc thấy lũ cá chép bắt đầu… lộ cả eo đó!
【Đừng nhắc nữa, là ý của Lão Bạch đó!】
【Mà thật, cô cho ít gạo ? đói gần c.h.ế.t !】
Con chim trĩ vùng vẫy dậy, giọng yếu xìu.
vội vàng chạy nhà, vác nguyên bao gạo rải, rải hô:
“Mẹ về đây! Mọi mau ăn cơm , gầy quá thì còn sức mà tiếp khách kiếm tiền!”
Vừa dứt lời, cả sân bắt đầu nhốn nháo.
Tiếng nhai, tiếng gặm, tiếng húp, tiếng lách cách chén đũa vang khắp nơi như một bản giao hưởng trong nhà bếp.
“Trời ơi, cô gái , đúng là cô cách thiệt! Cô đúng là … , ‘ nuôi động vật’ tâm và tầm!”
Chuyên gia bên cạnh ngớt lời khen ngợi.
Vì năng lực nuôi dưỡng động vật “ một hai” của , cộng thêm việc hề buôn bán g.i.ế.c hại động vật hoang dã, mấy vị chuyên gia liền liên hệ thẳng với lãnh đạo Sở Nông – Lâm thành phố, xin miễn truy cứu trách nhiệm cho .
“Yên tâm cháu, mấy ông lãnh đạo bên Sở giờ đều là học trò cũ của bọn chú. Cháu là nhân tài, bồi dưỡng đàng hoàng mới !”
“Cháu học tiếp cao học ? Để chú giáo viên hướng dẫn cho!”
“Cháu cân nhắc chú cũng nha, chú chuyên nghiên cứu chim trĩ bụng đỏ, đúng chuyên ngành luôn đó!”
Cả nhóm chuyên gia bắt đầu… tranh giành học trò.
tất nhiên chọn ai cả.
Khó khăn lắm mới thoát kiếp học hành thi cử, ai mà tự chui đầu lưới nữa chứ!
Thấy đồng ý, họ chuyển hướng: giúp xin công việc chính thức — một chức danh “nhân viên nuôi dưỡng và bảo tồn”, coi như một suất biên chế.
Thêm đó, những từng đến đây chơi đều lên tiếng bênh vực mạng, hết lời ủng hộ.
Kết quả cuối cùng: chỉ phạt hành chính 10.000 tệ và thiện đầy đủ các thủ tục, giấy phép.
Mấy chuyên gia đó đúng là dân trong ngành thứ thiệt.
Từ giấy chứng nhận điều kiện phòng dịch động vật, đ.á.n.h giá tác động môi trường, cho đến giấy phép nhân giống nhân tạo động vật hoang dã — cái gì họ cũng cách hướng dẫn cho đúng quy trình.
Cuối cùng, khi giấy phép đăng ký kinh doanh cũng cấp, “Sở thú mười tệ” của chính thức hợp pháp, đầy đủ thủ tục.
“Lão Bạch, cảm ơn vì nghĩ cách cứu .”
ôm Lão Bạch, chân thành cảm ơn.
【Xì~ Ai thèm cứu cô. thấy mấy con chim trĩ béo quá, bắt tụi nó nhịn ăn cho giảm cân thôi.】
Lão Bạch vẫn giữ vẻ kiêu ngạo như thường lệ.