VỀ QUÊ NGHỈ DƯỠNG, TÔI BẤT NGỜ MỞ LUÔN SỞ THÚ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:01:24
Lượt xem: 469

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến cả Lão Bạch — bình thường kiêu ngạo lạnh lùng — ánh mắt cũng lấp lánh mong chờ.

 

Nói là , tối đó lục trong nhà kho một đống bảng gỗ, dùng sơn tên từng con vật kèm theo vài dòng giới thiệu.

 

Cuối cùng, lên tấm bảng lớn nhất dòng chữ: “10 tệ/”, thế là xong.

 

Sáng sớm hôm , treo các bảng tên cửa từng “nhà”, cắm biển thu phí ngay lối .

 

cắm xong, một nhóm lớn kéo tới.

 

Thì là nhờ video mấy sinh viên đăng lên mạng, xem xong liền lặn lội tìm đến tận nơi.

 

“Trời ơi, mèo nhiều quá ! Mà con nào cũng hơn cả trong quán cafe mèo nữa á!”

 

“Con ch.ó ngầu dữ trời!”

 

“Ủa mấy con cá nuôi kiểu gì mà béo như heo !”

 

“Á á á! Nhím dễ thương quá mất!”

 

“Ở đây còn rùa ước nguyện nữa! Để em ước điều nè!”

 

Cả sân náo nhiệt hẳn lên. Mấy con thú nhỏ cũng nhảy nhót tưng bừng, đón khách như mở hội.

 

“Cô gái mà nuôi heo chắc cũng khéo tay lắm đó, mấy con đứa nào cũng béo múp míp, sắp rỉ mỡ tới nơi .”

 

Một ông cụ cảm thán.

 

Tuy lời … khó , nhưng nghĩ thì cũng là khen, chấp.

 

Ngày hôm đó, chúng tiếp đón 47 vị khách, kiếm 470 tệ.

 

Tối đến, xổm trong hồ của rùa nhỏ, mò từng đồng xu ném xuống, thổi khô.

 

【Mẹ ơi, thì “rùa ước nguyện” là nghĩa hả? Bảo nãy giờ ai cũng phang cái gì đầu con …】

 

Rùa nhỏ rên rỉ.

 

“21, 22, 23, 24… Tổng cộng 24 đồng!”

 

đếm xong đống xu, tít mắt.

 

“Chừng đủ tiền mai đào giun tươi cho con ăn bù đó~”

 

vỗ về nó.

 

Tối đến, giường, càng nghĩ càng thấy vui.

 

Không ngờ “ im” cũng thể kiếm tiền thế .

 

quyết định nghiêm túc phát triển nơi .

 

Nghĩ là , liền lên Xianyu đặt mua một chiếc máy pha cà phê cũ, định mở bán cà phê luôn cho đủ combo.

 

Vì gần đây quá nhiều tới đây check-in, ảnh ai chụp cũng lung linh.

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

Thêm nữa, mấy bé thú nhà cực kỳ hợp tác, phối hợp chụp ảnh khác gì idol.

 

Dần dà, nơi trở thành điểm đến hot mạng xã hội.

 

Cư dân mạng còn đặt tên cho nơi đây là: “Sở thú mười tệ”.

 

Từ đó, khách đến ngớt.

 

Không chỉ ban ngày, mà đêm cũng tới cắm trại, dựng lều ngủ .

 

Ban ngày bận pha cà phê, ban đêm bận nấu ăn.

 

Đại Hoàng và Tiểu Hắc đảm nhận việc đón khách – tiễn khách – kiêm luôn an ninh tuần tra.

 

Mấy con mèo thì ngày nào cũng ôm ấp, vuốt ve, rù rì suốt.

 

Đại Kim Nha thì độ nổi tiếng thua gì idol, ai cũng mê cặp răng cửa sáng loáng như ánh đèn sân khấu của nó.

 

Ngay cả Lão Bạch vốn lạnh lùng kiêu ngạo cũng kiềm mà tạo dáng cho du khách chụp ảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ve-que-nghi-duong-toi-bat-ngo-mo-luon-so-thu/chuong-4.html.]

 

Chỉ một tháng, lũ thú béo lên thấy rõ — mà thì nấu cho chúng ăn một bữa nào.

 

Toàn là du khách tự mang đồ đến cho ăn.

 

Cuộc sống như đúng là quá đỉnh.

 

Vừa mở mắt tiền, nấu nướng, chăm thú, đúng kiểu “thu lời ròng rã”.

 

kiềm , đếm ngón tay tính sổ:

 

Với tốc độ hiện tại, tới một năm nữa là đủ tiền sửa sang bộ ổ cho bọn nhỏ !

 

còn định lắp thêm vài máy cho uống nước tự động, đảm bảo tụi nhỏ dùng nước sạch suốt 24 giờ.

 

Sau đó sẽ thuê thợ mộc đóng thêm mấy căn nhà gỗ xinh xắn treo cây, để lũ mèo chỗ ở thoải mái hơn.

 

À mà còn thêm một cái kho chứa nữa, tích trữ sẵn nhiều đồ ăn dự phòng.

 

Vừa nghĩ ôm mèo Tiểu Hoàng, chìm giấc ngủ với nụ môi.

 

Ai ngờ sáng hôm tỉnh dậy, cửa đậu hai chiếc xe van.

 

“Chào cô, vì nghi ngờ cô hành vi nuôi dưỡng động vật hoang dã trái phép, chúng cần cô phối hợp điều tra.”

 

Chú cảnh sát đưa thẻ công vụ cho xem.

 

Trời sập .

 

Mải “ im” hưởng thụ, quên bén mất chuyện pháp luật.

 

thể cho bọn nhỏ ăn khi ? bao giờ mới về, sợ tụi nó đói…”

 

Không ngờ chú cảnh sát những đồng ý, mà còn cùng chia đồ ăn cho đám thú nhỏ.

 

“Các con , việc ngoài vài hôm, ở nhà ngoan nhé, đừng cãi nha.”

 

“Thức ăn ăn từ từ thôi, đừng ăn hết một đó.”

 

“Đại Hoàng, Tiểu Hắc, ở đây thì hai đứa trông nhà cẩn thận, bảo vệ nhé.”

 

ngoái đầu dặn dò từng câu, nước mắt rưng rưng bước lên xe cảnh sát.

 

“Chú cảnh sát ơi, thật sự đó là động vật hoang dã cấp hai của quốc gia mà!”

 

thề, từng ăn con nào, đến cả trứng cũng đụng tới!”

 

“Đây là bộ tiền vé thu thời gian qua, tổng cộng 26.560 tệ, mang theo hết .”

 

“Nhà, sân, ao đều là do ông ngoại để , tiền điện vẫn đóng đầy đủ.”

 

tuân theo nguyên tắc “thành thật thì khoan hồng, chống đối thì xử nghiêm khắc”, nấy.

 

Nói xong, trong lòng âm thầm c.h.ử.i con chim trĩ : cái đồ trời đánh! Thân phận cao quý mà giấu biệt, hại lôi đến đồn công an thế .

 

“Cô chỉ nuôi động vật hoang dã trái phép, mà còn nghi ngờ mở sở thú giấy phép.”

 

“Cô nuôi nhiều thú thế, lỡ gây bệnh truyền nhiễm thì ?”

 

Chú cảnh sát nghiêm giọng giải thích.

 

Nghe đến đây, như c.h.ế.t .

 

Mấy chuyện khác thì còn ráng gánh, chứ lo nhất là tụi nhỏ ở nhà.

 

Từ khi ông ngoại mất, gần như còn ai để níu kéo đời.

 

Nếu mấy bé thú bầu bạn, chắc sống nổi đến giờ.

 

Bây giờ mà giam, tụi nhỏ sống đây…

 

Mang theo nỗi bất an, giữ trong đồn suốt ba ngày.

 

Ngày thứ ba, bất ngờ một nhóm chuyên gia đến bảo lãnh cho .

 

Loading...