VỀ QUÊ NGHỈ DƯỠNG, TÔI BẤT NGỜ MỞ LUÔN SỞ THÚ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:01:01
Lượt xem: 460

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

hồ hởi mời cô nhà, rót đầy một cốc nước cho cô .

 

Cô gái tu cạn một , xin thêm một cốc nữa — trông thật sự là khát lắm .

 

“Ủa, nhà chị là vườn thú hoang dã hả? Sao nuôi nhiều động vật dễ thương thế!”

 

Uống xong nước, cô thấy vô con vật chạy tung tăng quanh sân, mắt sáng rỡ lên.

 

Nghĩ thì… đúng thật, nơi bây giờ chẳng khác gì một sở thú thu nhỏ cả.

 

cũng là một phần của nơi đó.

 

“Chị dẫn em tham quan nha!” — hào hứng mời.

 

Cô gái gật đầu lia lịa: “Được , thích quá!”

 

đưa cô bờ ao:

 

“Hồi đầu ở đây chỉ 6 con cá chép, giờ đếm xuể luôn đó.”

 

“Trời ơi, cá nhà chị nuôi kiểu gì mà con nào con nấy tròn vo như tàu ngầm biển sâu ?! Nhìn cứ như… gói cơm bọc cánh gà luôn đó!”

 

Cô gái hét lên kinh ngạc.

 

【Người thì xinh đấy, mà chuyện chẳng giống tí nào cả? Ai đời c.h.ử.i cá kiểu đó!】

 

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

【Cơ mà bảo cơm bọc cánh gà ngon lắm á~】

 

【Tàu ngầm biển sâu ngầu dữ ha?】

 

(Lũ cá bắt đầu rì rầm bàn tán.)

 

Lũ cá chép xong thì bắt đầu lao nhao bàn tán.

 

kéo cô gái đến chuồng của Lão Bạch — đoán chắc cô cũng từng thấy công trắng bao giờ.

 

“Trời ơi~ Đây là… gà tây hả? Gà tây trắng luôn á? Lớn cỡ chắc hơn trăm ký quá!”

 

Cô gái che miệng, tròn mắt kinh ngạc.

 

Lão Bạch xong giận đến mức xòe đuôi :

 

【Nói với cô , là công! Là công! Không gà tây!】

 

vội kéo cô gái chỗ khác.

 

“Đây là chim trĩ, trĩ đỏ đó, ?”

 

Cả cánh đồng đầy chim trĩ như một biển lửa rực rỡ, mà mê mẩn.

 

“Chị ơi, em chụp hình ? Ở đây còn vui hơn cả mấy sở thú trong thành phố, cảm giác ấm cúng như ở nhà đó.”

 

“Chị chăm tụi nó thật, con nào cũng trông hạnh phúc.”

 

tất nhiên đồng ý, những cho chụp hình mà còn mẫu phụ nữa.

 

Cô gái chụp ảnh liên tục suốt hai tiếng, nựng mèo thêm nửa tiếng.

 

Trời tối dần, cô lưu luyến mãi mới chịu để tiễn đường lớn, rời khỏi nơi .

 

cứ tưởng đó chỉ là một đoạn “ngoặc” nho nhỏ trong chuỗi ngày sống im lo nghĩ của .

 

Không ngờ, chính khoảnh khắc đổi cuộc sống hiện tại của .

 

Trưa hôm , ăn cơm xong, đang bò bên bờ ao câu tôm thì thấy tiếng ồn ào từ xa vọng .

 

Đợi âm thanh đến gần, mới rõ — là hơn chục sinh viên, đầu ai khác chính là cô gái hôm qua.

 

“Chị ơi, em tới nữa ! Đây là mấy đứa bạn học của em, tụi em thể tham quan mấy con vật dễ thương ở đây ạ?”

 

Bọn họ cực kỳ lễ phép, tất nhiên thể từ chối.

 

lôi cái loa phóng thanh , hô lớn:

 

“Có khách tới khách tới ! Mọi dậy hết , lên hoạt động cái coi!”

 

“Nhớ niềm nở, nhớ nhiệt tình, nhớ chào hỏi nha!”

 

Mấy bạn sinh viên chọc nghiêng ngả:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ve-que-nghi-duong-toi-bat-ngo-mo-luon-so-thu/chuong-3.html.]

“Chị dễ thương quá trời, còn hài hước nữa!”

 

thật mà!

 

“Đây là chuột hải ly — họ hàng của capybara, gọi nó là Đại Kim Nha.”

 

“Đây là gia đình nhà nhím, tổng cộng 21 con, 8 đực 13 cái.”

 

“Còn con cáo đỏ là lúc chị câu cá thì nó tới ăn vụng, đó chị thu phục luôn.”

 

giới thiệu từng con với sự tự hào như giới thiệu bạn .

 

Bọn họ càng càng thích thú, chụp hình lia lịa, video, selfie check-in đủ kiểu.

 

Trước khi rời , một ngươi trong nhóm đại diện đưa cho 500 tệ.

 

“Chị ơi, tụi em chơi ở đây nửa ngày vui quá trời. Không giá vé ở đây bao nhiêu, chị đừng chê ít nha!”

 

tất nhiên nhận tiền.

 

Hôm nay giao lưu với các bạn , cũng vui.

 

Hơn nữa, lũ thú cưng khen cũng hí hửng lắm. Ai nấy đều vui vẻ mặt.

 

Cảm giác yêu thương, kết nối… quý giá như , thể nhận tiền chứ.

 

“Chị , thật em nghĩ chị nên đặt vé cổng đó. Vừa thêm thu nhập lo cho mấy bé thú, mà còn giúp nhiều đến nơi hơn. Vừa gần gũi thiên nhiên, còn chơi với động vật — ý nghĩa hơn mấy sở thú thương mại trong thành phố nhiều.”

 

Cô gái hôm qua nhẹ nhàng đề nghị.

 

Sau khi bọn họ rời , thẫn thờ suy nghĩ.

 

… ban đầu cũng là vì quá áp lực mới trốn về đây.

 

Ở đây, mỗi ngày sống giữa thiên nhiên, ở cạnh lũ nhỏ, đúng là vui.

 

Vậy tại để những giống như đến nơi ?

 

Hơn nữa, nếu thêm thu nhập, thể cứu thêm nhiều con vật lang thang hơn.

 

Chỉ trong năm nay, nhận nuôi thêm 27 con mèo hoang.

 

cần tiền để triệt sản cho chúng.

 

Hiện tại thì vẫn gồng . về lâu dài… chắc chắn kham nổi nữa.

 

Bọn nhỏ dường như cũng nhận tâm trạng của .

 

【Mẹ ơi, con thấy chị gái hôm nay đúng đó. Tụi con thể để nuôi mãi, tụi con kiếm tiền để nuôi !】

 

Tiểu Hắc dụi đầu tay , giọng quả quyết.

 

Mèo mập Lam Bạch cũng gật đầu liên tục:

 

【Con cũng nghĩ … lâu con ăn snack mèo… nếu kiếm tiền, tụi con ăn ?】

 

【Xì~】

 

Cả đám mèo còn đồng loạt lườm nó một phát — nhưng ngay đó, tất cả đều nuốt nước miếng.

 

Cũng đúng thôi, từ khi chuyển về đây, tự nấu cho chúng ăn, gần như mua đồ ăn vặt đóng gói nữa.

 

Chúng thèm cũng .

 

Thậm chí nghĩ tới sữa, gà rán, đồ nướng, tôm cay… chính cũng bắt đầu thấy thèm chảy nước miếng đây .

 

“Được , từ mai bắt đầu thu vé cổng.”

 

“Ừm… mỗi mười tệ là ha!”

 

lớn tiếng tuyên bố.

 

【Yeahhhh! Cuối cùng cũng tiền nuôi !】

 

Lũ ch.ó con reo lên hào hứng.

 

【Mười tệ thì mua bao nhiêu cây snack nhỉ? Nếu con thêm giờ thì ăn nhiều hơn ?】

 

Mèo mập Lam Bạch vẫn canh cánh chuyện ăn vặt.

 

Loading...