Văn Phòng Thám Linh: Tôi Có Thể Bắt Trăm Triệu Ma Quỷ! - Chương 153: Anh là người tốt

Cập nhật lúc: 2025-08-17 18:04:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cúp điện thoại, sắc mặt Du Phi Phàm trở nên u ám. Tiêu Tiêu cẩn thận hỏi: “Sao , chị cãi với Giang Thước ?”

Du Phi Phàm ôm gối, khoanh chân ghế sofa, cau mày lẩm bẩm: “Tại luôn chịu gì với chị? Có chê chị vô dụng ?”

Thành Dịch đang chăm sóc hoa cỏ ở ban công nhịn xen : “Chị, em nghĩ Giang Thước nhất định lý do của , chị đừng hành động bốc đồng.”

“Không bốc đồng, chẳng chị đang nghĩ cách ?” Du Phi Phàm bực bội ngả , đầu óc nhanh chóng hoạt động. “Tiêu Tiêu, em thể giúp chị điều tra xem khi cả nhà Nghiêm Vi gặp chuyện, nhà họ Trạch biến cố gì ?”

Tiêu Tiêu mở một gói khoai tây chiên, lấy một miếng nhét miệng: “Có thể thì thể, nhưng tin tức về nhà họ Trạch nhiều lắm, điều tra tốn thời gian. Thà hỏi em còn hơn.”

Mắt Du Phi Phàm sáng lên. , nghĩ chứ. Những bà vợ giàu đó việc gì thì tụ tập ăn uống, uống , đánh mạt chược, chắc chắn hết những chuyện bát quái trong giới. Cô choàng tay qua cổ Tiêu Tiêu, lấy lòng: “Vậy em mau hỏi .”

“Không. Hôm qua em cãi với bà , một chút cũng chuyện.”

“Em ơn giúp chị mà.” Du Phi Phàm nắm vai cô lắc điên cuồng, gói khoai tây chiên tay cô phát tiếng sột soạt.

Tiêu Tiêu đảo mắt: “Hay chị tìm trai em , thì chắc chắn thành vấn đề.”

“Thôi bỏ , chị sẽ nghĩ cách khác.” Du Phi Phàm chán nản ghế sofa. Cô thật sự phiền Tiêu Kỷ vì chuyện .

Tiêu Tiêu tự cầm điện thoại lên, gọi cho Tiêu Kỷ: “Alo, , chị Phi Phàm nhờ giúp một việc.”

“Chuyện gì?” Tiêu Kỷ ở đầu dây bên hỏi.

Tiêu Tiêu nhét điện thoại tay Du Phi Phàm. Du Phi Phàm đành tiếp lời: “Tiêu Kỷ, thể giúp hỏi một chuyện ?”

“Chuyện gì?”

“Cũng chuyện gì quan trọng…”

Tiêu Kỷ suy nghĩ một lát: “Tối nay về nhà ăn cơm, em về cùng , tự chuyện với bà ?”

“Về nhà ăn cơm, thôi khỏi…” Du Phi Phàm nghĩ đến cảnh hỗn loạn trong bữa tiệc gia đình nhà họ Tiêu , theo bản năng từ chối.

“Không , ở đây, sẽ để bà lung tung. Lát nữa sẽ đến đón em và Tiêu Tiêu.” Chưa đợi Du Phi Phàm từ chối, Tiêu Kỷ cúp máy.

Buổi tối, Tiêu Kỷ đúng giờ đến lầu văn phòng. Thấy Du Phi Phàm xuống một , hỏi: “Tiêu Tiêu ?”

Du Phi Phàm mở cửa xe, bất lực : “Con bé chịu về, khuyên mãi .”

Tiêu Kỷ hiểu tính cách của Tiêu Tiêu, cô bé giận dỗi với , cũng nhiều, đợi Du Phi Phàm thắt dây an xong thì khởi động xe.

Chiếc xe xuyên qua dòng xe cộ chật chội của khu phố cũ, về hướng biệt thự. Rời xa trung tâm thành phố, đường thông thoáng, nhưng Tiêu Kỷ vẫn nhấn ga. Anh vẫn lái xe chầm chậm đường.

“À, Phi Phàm, em tìm để hỏi chuyện gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/van-phong-tham-linh-toi-co-the-bat-tram-trieu-ma-quy/chuong-153-anh-la-nguoi-tot.html.]

Du Phi Phàm lơ đễnh : “Chỉ là một vài chuyện về nhà họ Trạch thôi.”

“Nhà họ Trạch?” Tiêu Kỷ nhíu mày, đạp phanh, dừng xe bên đường. Anh dường như chút do dự nên giúp cô việc . “Phi Phàm, chuyện về nhà họ Trạch, em nhất định điều tra đến cùng ?”

Sau những ngày điều tra, Du Phi Phàm ít nhiều cũng hiểu hơn về nhà họ Trạch. Cô Tiêu Kỷ đang lo lắng điều gì.

Tiêu Kỷ: “Với , nhà họ Trạch đáng sợ hơn, gặp ma quỷ đáng sợ hơn?”

Tiêu Kỷ suy nghĩ lâu mới trả lời: “Nỗi sợ hãi của với ma quỷ đến từ sự rõ ràng, vì chúng trông như thế nào, sẽ , nên mới sợ hãi. nhà họ Trạch thì khác, thế lực của họ quá lớn. Chính vì họ sẽ gì, như thế nào, nên mới đáng sợ.”

“Anh xem, Giang Thước cũng sợ nhà họ Trạch ?”

Nghe cô hỏi , Tiêu Kỷ dường như đoán lý do cô tìm giúp đỡ. Mặc dù và Giang Thước luôn chút bất hòa, nhưng vẫn thành thật suy nghĩ của : “Cảnh sát Giang là một cảnh sát . nghĩ sẽ sợ nhà họ Trạch, nhưng lẽ sẽ sợ mất một thứ gì đó.”

“Thứ gì?” Du Phi Phàm hiểu.

Tiêu Kỷ , thêm nữa.

Du Phi Phàm cũng truy hỏi, đầu ngoài cửa sổ, thở dài.

“Anh thể đa sầu đa cảm, lo chuyện bao đồng cũng , chỉ là đành lòng những vô tội c.h.ế.t oan. Dù , họ cũng từng là những sống sờ sờ đó. Có khi c.h.ế.t thể biến thành linh hồn, để thấy, chuyện với , nhờ thành tâm nguyện của họ. Còn những cứ thế biến mất mãi mãi, sự thật cũng chôn vùi theo thời gian, thậm chí còn gánh những tội danh đáng . Trong khi những kẻ tội phạm thật sự thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, sống một cách chút hổ thẹn bằng mạng sống đổi lấy từ khác. Tại ? Lẽ nào tiền là gì thì ?”

Cô đột nhiên cảm thấy lời chút , vội vàng giải thích: “ nhé. Mặc dù tiền, nhưng .”

Tiêu Kỷ im lặng lắng cô trút hết sự bực bội trong lòng, nở một nụ hiền hậu, mặt chút khó chịu nào: “Cảm ơn em khen giàu , nhưng nếu em thể thêm các từ như dịu dàng, chu đáo, trai thì càng .”

Trút hết sự bực bội trong lòng ngoài, Du Phi Phàm mới cảm thấy dễ chịu hơn. Nghe Tiêu Kỷ , cô cũng bật : “Xin nhé. Lại coi là cái thùng rác chứa đựng cảm xúc tiêu cực , sức lực một hạn, nhưng vẫn cố gắng hết sức giúp đỡ họ.”

Giọng Tiêu Kỷ nhẹ nhàng: “Không , em chuyện gì đều thể với . Chuyện đều sẽ kiên nhẫn lắng .” Nói xong, khởi động xe trở .

Chiếc xe nhanh chóng đến cổng biệt thự nhà họ Tiêu. Du Phi Phàm chỉnh đốn tâm trạng, dùng ngón tay đẩy khóe miệng lên, nở một nụ .

La Thu Phương đang cổng biệt thự. Du Phi Phàm giơ tay chào bà: “Dì La, lâu gặp.”

Thật bất ngờ, La Thu Phương hề tỏ vẻ khó chịu, ngược còn thiết kéo tay cô: “Phi Phàm, cuối cùng con cũng đến ! Chuyện dì vẫn luôn đích cảm ơn con, tiếc là bận quá!”

Du Phi Phàm cảm thấy khó chịu với sự nhiệt tình quá mức của bà. Cô lặng lẽ rút tay , gượng gạo: “Không dì La. Tiêu Tiêu và Tiêu Kỷ đều là bạn của con. Giúp đỡ là chuyện đương nhiên.”

“Dì mấy bạn hôm nay cũng ở đây. Lát nữa chúng cùng ăn cơm.” Lông mày La Thu Phương bay lên.

Tiêu Kỷ chút lúng túng, nháy mắt với bà, nhỏ: “Mẹ, con bảo đừng gọi mấy dì đó đến ?”

“Họ Phi Phàm giúp con, hôm nay đặc biệt đến gặp con bé.” La Thu Phương xong, đầu lấy lòng với Du Phi Phàm: “Họ chỉ tò mò thôi, thật sự ý gì khác .”

Lúc , Du Phi Phàm cũng đoán bảy tám phần lý do thực sự cho sự nhiệt tình của La Thu Phương. Hóa khoe khoang với mấy bà vợ giàu , dẫn họ đến để xem cô, một "sinh vật kỳ lạ" thể thấy linh hồn.

Cô cắn răng. Được thôi, xem thì cứ xem, miễn là cuối cùng thể moi vài thông tin hữu ích là .

Loading...