Nương cũng bừng tỉnh ngộ, hỏi: "Việc mời người may y phục thì đơn giản, vợ nhà ai mà chẳng muốn may vài bộ y phục chứ, nhưng còn thêu thùa thì sao? Con và Tiểu Hòa cũng không bận rộn không xuể đâu nhỉ."
Tẩu tẩu cười nói: "Vậy thì dạy họ thêu đi, những cô nương bằng tuổi Tiểu Hòa học rất nhanh."
Lần này đến lượt nương trợn tròn mắt ngạc nhiên: "Tài kiếm tiền như thế này sao có thể dễ dàng dạy cho người khác được? Con không thấy những người biết dệt vải đều lén lút dệt, sợ người khác học mất sao, nương cầu xin mãi người ta cũng chẳng chịu dạy cho Tiểu Hòa."
Tẩu tẩu lại nói: "Đó là vì trước đây, những người thu mua vải của họ có hạn, nhưng đơn đặt hàng của chúng ta sẽ liên tục tăng. Nương, nương thử tính xem, dù cho mỗi bộ y phục phải trả ba mươi lăm đồng tiền công may và mười lăm đồng tiền công thêu, chỉ riêng tháng này chúng ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền?"
Hiện giờ ta đã được tẩu tẩu rèn luyện, đầu óc lập tức bắt đầu hoạt động. Vốn dĩ chúng ta tự làm một bộ y phục thì kiếm được một trăm mười ba đồng, trả đi năm mươi đồng tiền công thì còn lại năm mươi ba đồng. Hai trăm bộ y phục, đó chính là mười lượng bạc, chỉ dựa vào việc tự mình may y phục, dù ba người chúng ta có tàn cả tay cũng không kiếm được, huống chi sau này nói không chừng đơn đặt hàng còn tăng lên nữa.
Thì ra đây mới là giá trị thực thụ của những mẫu hoa văn do tẩu tẩu làm, chẳng trách tiệm vải dám trả bốn lượng bạc, quả nhiên gian xảo.
Tẩu tẩu lại còn chê chưa đủ, nói: "Quan trọng hơn là, nương, chọn ai giúp đỡ đều do nương quyết định, nương nghĩ xem, đến lúc đó nương sẽ oai phong đến mức nào?"
Nương nghe xong, mắt sáng bừng lên, đến bộ y phục đang may trong tay cũng không để ý, đã hăm hở chạy ra ngoài.
Xong xuôi với nương, tẩu tẩu lại nói với ta: "Muội cũng đừng ngây người ra nữa, có tiểu tỷ muội thân thiết nào thì dẫn đến đây đi, chúng ta sẽ dạy họ thêu thùa."
10
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/van-nuong-tu/chuong-8.html.]
Sau một ngày nương ta tuyên truyền, cả làng đều xôn xao. Không ngừng có người thò đầu thò cổ vào sân nhà ta dòm ngó, khá nhiều người trước đây không thân thiết cũng đều đến nhà bắt chuyện làm quen. Thu nhập vài trăm đồng một tháng, đó có thể nói là gần bằng tiền đàn ông ra ngoài làm việc nặng kiếm được rồi.
Nương vui mừng khôn xiết, mỗi ngày đều ngẩng cao đầu ra khỏi nhà, chẳng mấy chốc đã chọn được hai mươi thím thân thiết với nương, ta cũng dẫn mười người bạn về nhà.
Ngày nào trong nhà cũng bận rộn như trẩy hội, ngay cả ca ca cũng bỏ sách vở ra ngoài giúp sắp xếp sổ sách. Lần này tẩu tẩu không ngăn huynh ấy lại, tẩu tẩu nói, dân sinh là người thầy tốt nhất của kẻ sĩ, đây là lợi thế rất quan trọng để giúp ca ca sau này làm quan.
Làm mệt rồi, ca ca còn lén lút xoa bóp vai gáy cho tẩu tẩu, mấy thím ấy cười sau lưng, còn hỏi mẹ: "Thím Hứa, Đại Lang cưng chiều vợ như vậy, thím có ghen không?"
Nương biết đây là lời trêu chọc đầy thiện ý, thế là lớn tiếng gọi cha đến xoa bóp cho nương, miệng còn nói: "Ghen gì chứ, ta đâu phải không có ông nhà ta. Cái này gọi là vợ ai người nấy thương. Ngươi ghen tị à, về tìm lão Lý nhà ngươi đi."
Cuối cùng các thím ấy không sao, ngược lại làm cho ca ca và tẩu tẩu đỏ mặt tía tai vì xấu hổ.
Trong làng vẫn sẽ có những lời đàm tiếu kỳ lạ, vẫn là những người đó nói rằng bận rộn náo nhiệt như vậy rồi cuối cùng lại chẳng nhận được một đồng nào, nói một cô vợ trẻ tuổi như vậy lấy đâu ra bản lĩnh lớn đến thế mà có thể làm ăn lớn với cửa tiệm ở trong thành.
Nhưng đến khi nhận được tiền hàng và phát tiền công, những lời nói đó đều biến mất. Các thím may vá nhanh tay thì một tháng có thể may mười lăm bộ, người chậm tay cũng có tám bộ. Những người bạn thêu thùa của ta thì tay chưa được thuần thục lắm, hai ngày cũng có thể thêu được một bộ, đợi đến khi thành thạo, một ngày một bộ đều không thành vấn đề.
Một người phụ nữ, chỉ may vá y phục mỗi tháng lại có thể kiếm được tiền bằng tiền thu hoạch hơn nửa mẫu ruộng lớn. Những gia đình không thể đến làm đều đỏ mắt ghen tị, trứng gà được mang đến nhà ta như thể không tốn tiền, chỉ muốn nương ta cũng mời họ đến làm. Cha và nương ta ra ngoài, mọi người đều liên tục tâng bốc, thậm chí còn có người gọi ta là tiểu thư.
Ta sợ quá chạy biến, nương ta lại rất vui mừng, vung tay một cái đã nhận hết bọn họ, dù sao đơn đặt hàng tháng này lại tăng gấp đôi rồi.