Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vân Nương Tử - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-06-30 19:59:59
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì vậy tháng trước gia đình mới cắn răng bán đi hơn nửa số ruộng, Tú tài mà - đó là một nhân vật quý giá đến mức gặp quan lớn cũng không cần quỳ, cả vùng này mười mấy năm mới có một người.

Hôm bán ruộng, nương ôm ta vào lòng nói xin lỗi: “Nha đầu à, cha nương không có bản lĩnh, vét sạch gia sản cũng chỉ đủ để ca ca con có một năm học phí, nếu không đỗ, tiền của hồi môn của con cũng mất hết rồi, e là ngay cả con cũng bị lỡ dở.”

Giờ thì ca ca ta mang tiền đó đi chuộc tẩu tẩu, nương ta ngày đêm lo nghĩ làm sao mới moi ra được chút tiền học phí, ăn trứng gà – thứ “đẻ ra tiền” – chẳng khác gì đ.â.m vào tim nương.

Nương ta tức đến nỗi lập tức túm ca ca ta đi tìm tẩu tẩu tính sổ, cha không tiện đi theo, đành bảo ta ngăn nương lại. Nhưng khi vừa đẩy cửa ra, chúng ta đều ngây người.

Tẩu tẩu trông như vừa mới thức dậy, tóc vẫn còn xõa, đang ngồi bên chiếc bàn nhỏ cạnh cửa sổ, tay lật giở những quyển sách quý giá của ca ca ta, dưới ánh mặt trời buổi sớm chiếu rọi, toàn thân tỷ ấy toát lên vẻ tao nhã lạ thường.

Tỷ ấy là một nữ nhi, vậy mà lại biết đọc biết viết!

Nương ta lập tức câm nín, người đọc sách với người nhà quê như gia đình ta khác nhau như núi cao với bùn lầy.

Từ khi ca ca ta đi học, thậm chí có một quãng thời gian nương ta còn hạ thấp giọng khi nói chuyện với ca ca, nếu không phải lần này tiêu hết gia sản, chắc nương cũng đã lâu lắm rồi không nóng tính như vậy.

Tẩu tẩu nhìn thấy chúng ta, cung kính đến hành lễ với nương: “Chúc phu nhân buổi sáng tốt lành, con vốn định sửa soạn xong xuôi rồi đến chào hỏi người, chẳng ngờ lại khiến người phải đích thân đến đây.”

Tẩu tẩu và ca ca ta còn chưa bái đường, hiện tại vẫn gọi nương là phu nhân. Nương ta miệng thì nói cách xưng hô đó quá lớn, nhưng khi nghe thấy khóe miệng lại không nhịn được mà hơi cong lên.

Chào hỏi xong, tỷ ấy ngước mắt quét qua đám lông gà trên đầu ca ca ta rồi nói: “Là do con trước đây được nuông chiều quá nên mới khiến Hứa lang phải vất vả thế này, nhưng người yên tâm, con sẽ sớm quen thôi.”

Nương ta kinh ngạc vì tỷ ấy biết chữ, khí thế sớm đã yếu đi, lắp bắp nói: “Nương cũng không muốn làm mẹ chồng độc ác không cho con dâu ăn no, nhưng việc tích góp học phí cho Đại Lang là chuyện lớn nhất trong nhà, không chỉ con mà cả nhà đều phải tiết kiệm chi tiêu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/van-nuong-tu/chuong-2.html.]

Nương đã nói rất uyển chuyển, nhưng ca ca ta còn sáp lại lải nhải: “Vân Nương thân thể còn yếu, không thể tiết kiệm chuyện ăn uống. Con sẽ tiết kiệm khẩu phần ăn của mình để đổi lấy trứng gà.”

Cái tên ngốc nghếch này, đúng là có vợ rồi quên nương, làm nương tức đến nỗi bàn tay của nương ta đập bốp bốp vào lưng ca ca. Ta vốn định can ngăn, nhưng khóe mắt lại thấy tẩu tẩu đau lòng nhíu mày, thế là bàn tay định can ngăn liền rụt về.

Nương ta thường nói, đời này nương hưởng phúc nhất là lấy được người chồng thương yêu nương. Vậy thì biết xót xa hẳn là điều tốt, ca ca ta cũng nên được hưởng một chút.

Nhưng không ai trong số chúng ta ngờ, tẩu tẩu mới này lại lợi hại đến thế. Tỷ ấy thốt lên: “Xin người đừng đánh nữa, không cần ai phải tiết kiệm cả, về sau con sẽ dạy Hứa lang học, đảm bảo còn dạy tốt hơn cả các tiên sinh trong huyện.”

Bước chân của nương ta bỗng chốc vấp lại, suýt chút nữa thì ngã chổng vó, không thể tin nổi nhìn tẩu tẩu: “Con nói con muốn làm gì cơ?”

“Ngay cả Điền Đồng Sinh còn nói không dạy nổi nó, con là một nữ nhi, sao có thể dạy được nó?”

Mắt ca ca ta bỗng sáng lên: “Được, nàng nói được thì chắc chắn là được.”

3

Suy cho cùng học hành vẫn là chuyện lớn nhất trong nhà, dù có ca ca ta bảo đảm, cha nương ta vẫn không dám mạo hiểm. Tẩu tẩu hiểu được sự do dự trong mắt họ, lập tức ngồi xuống viết một bài luận, viết xong còn đưa cho ca ca ta nói: “Chàng hãy sao chép lại bài luận này rồi mang đến cho Điền tiên sinh xem đi.”

Giấy bút đều không phải là thứ rẻ tiền, nương ta theo bản năng nói: “Lấy bản của con không phải là được rồi sao, còn phí phạm giấy khác làm gì?”

Tẩu tẩu lại kiên quyết lắc đầu: “Bút mực của nữ tử khuê các sao có thể dễ dàng cho nam nhân bên ngoài nhìn thấy được? Làm phiền Hứa lang rồi.”

Nói rồi tỷ ấy như có ý tứ sâu xa nhìn ca ca ta, ca ca ta lập tức tiếp lời: “Cha, nương, nhà nông mà cưới được nàng dâu có học vấn thì quá chướng mắt rồi, chuyện này không nên nói ra ngoài sẽ tốt hơn, cứ coi như bài văn này là con viết đi.”

Loading...