Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Vi Vi - Kiếp Trước (4)

Cập nhật lúc: 2025-05-15 11:17:31
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, Hoàng Hậu cũng nhượng bộ, từ bỏ nữ nhi của mình là Minh Châu Công Chúa.

Ta lấy m.á.u của Minh Châu Công Chúa làm thuốc, đương nhiên không thể trị được bệnh.

Hoàng Đế nổi trận lôi đình, ta lại lừa hắn rằng vì dùng âm bổ dương, nên không đủ hiệu lực.

Dùng dương bổ dương, mới có thể tuyệt đối thành công.

Hoàng Đế do dự.

Dù sao Thái Tử cũng là đứa con trai duy nhất của ông ta.

Nhưng rất nhanh, ông ta đã hạ quyết tâm.

Bởi vì đúng lúc này, Quý Phi lại có thai.

Liễu Hoàng Hậu gần như phát điên.

Bà quyết tâm lấy mạng ta, mang theo một dải lụa trắng đến muốn siết cổ ta.

Bà chất vấn ta, rốt cuộc ta muốn làm gì, vì sao phải ra tay với hai đứa trẻ.

Thật nực cười.

Thái Tử và Công Chúa vô tội.

Chẳng lẽ cha mẹ ta không vô tội?

Chẳng lẽ đại ca và đệ đệ ta không vô tội?

Chẳng lẽ sư phụ và tỷ tỷ ta không vô tội?

Thiên hạ này bao nhiêu người vô tội c.h.ế.t thảm, thân nhân người khác c.h.ế.t được, còn con cái bà ấy thì không thể sao?

Dải lụa trắng siết chặt lấy cổ ta.

Ta vội nói: "Nương nương, ý bệ hạ đã quyết, dù nương nương g.i.ế.c ta, bệ hạ cũng sẽ sinh lòng oán hận với nương nương và Thái Tử."

"Thay vì g.i.ế.c ta, chi bằng nương nương ra tay trước, lấy m.á.u bệ hạ cứu Thái Tử. Ta nguyện dốc sức chữa trị cho Thái Tử. Thái Tử còn trẻ, nếu khỏi bệnh, tương lai nhất định xán lạn."

Dải lụa trắng trên cổ ta nới lỏng.

Hoàng Hậu hỏi ta: "Ngươi thật sự có thể chữa khỏi bệnh tim?"

Ta đáp: "Ngàn thật vạn thật."

Bà do dự.

Thế là  Hoàng Hậu đã thua.

Tại sao người ta bị lừa?

Có lẽ vì thứ kẻ lừa đảo đưa ra, chính là thứ họ hằng mơ ước.

Dù biết có thể là giả, họ vẫn sẽ mạo hiểm thử một lần.

Biết đâu, biết đâu là thật thì sao?

Niệm Tích muốn chúng ta no bụng, nên mới bị Huyền Môn lừa gạt.

Đại ca muốn cho ta một cuộc đời bình yên, nên mới bị tri phủ lừa gạt.

Hoàng Đế, Hoàng Hậu muốn chữa bệnh tim, nên mới bị ta lừa gạt.

Còn ta, vì quá khao khát một chốn nương tựa, mới đắm chìm trong cạm bẫy ngọt ngào do Tào Thừa bày ra.

Cũng giống như lần này, Hoàng Hậu giận dữ kéo đến muốn g.i.ế.c ta, ta không tin với bản lĩnh của Tào Thừa, lại hoàn toàn không hay biết chuyện trong cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/van-co-cua-cong-chua-jsxm/vi-vi-kiep-truoc-4.html.]

Thế nhưng hắn không hề xuất hiện.

Có lẽ trong lòng Tào Thừa, kẻ bất tài không xứng làm đồng minh của hắn.

Đế hậu đấu đá lẫn nhau, còn ta làm ngư ông đắc lợi.

Hoàng Đế vì Liễu gia tạo phản mà chết, còn Liễu gia cũng vì mưu phản mà bị diệt tộc.

Tào Thừa nắm được nhược điểm của Lạc gia, ép Lạc gia ra tay, thay ta trừ khử Thái Tử.

Ta trở thành con cháu duy nhất còn lại của hoàng thất.

Dưới sự ủng hộ của Tào gia, ta đăng cơ.

Sau khi lên ngôi, ta lập tức hướng mũi giáo vào Huyền Môn.

Huyền Môn hại c.h.ế.t Niệm Tích, lại hại sư phụ ta, vì muốn tạo ra thần thánh mà không ngần ngại gây ra đại dịch, coi mạng người như cỏ rác.

Về tình về lý, ta đều không thể tha cho bọn họ.

Tào Thừa nói, đây là việc lưu danh muôn thuở, là chuyện tốt.

Hắn vì ta chiến đấu anh dũng, đối đầu với Huyền Môn.

Quốc Sư bị bắt giam.

Trong phủ Quốc Sư, chúng ta tìm thấy vô số hài cốt trẻ em.

Nhìn đống hài cốt đó, ta mới chợt hiểu ra kết cục của Niệm Tích.

Một ý nghĩ của kẻ đứng trên cao, đã thành kiếp nạn cho ngàn vạn sinh linh.

Ngày xử trảm Huyền Môn, ta tự mình đến xem.

Ta muốn tận mắt chứng kiến bọn chúng đền tội.

Ngày đó, Tào Thừa đi cùng ta.

Hắn vẫn trầm ổn bình thản như mọi ngày, giống như dòng nước mát xoa dịu ngọn lửa hận đang cuộn trào trong lòng ta.

"Bệ hạ, quá khứ đã qua đi, ngày sau mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn."

"Kẻ ác sẽ có báo ứng, dân chúng sẽ được no đủ, bệ hạ cũng sẽ có tương lai như mong muốn."

Ta dần bình tâm lại, mỉm cười: "Tào khanh sẽ luôn đồng hành cùng trẫm, phải không?"

Trời bỗng đổ mưa lất phất.

Tào Thừa giương dù cho ta. Chiếc dù chắn hết mưa gió, bảo vệ ta không một khe hở.

Ngược lại, Tào Thừa đang cầm dù, lại bị mưa tạt ướt nửa người.

"Tào Thừa nguyện mãi mãi bên bệ hạ, làm chiếc dù che mưa chắn gió cho bệ hạ."

Kinh Thành hạn hán suốt một năm, hôm nay là ngày Tào Thừa nhờ người tính toán, khả năng mưa lớn nhất.

Một khi mưa xuống, diệt Huyền Môn, c.h.é.m Quốc Sư, cũng sẽ thành mệnh trời sắp đặt.

Trời chiều lòng người, thật sự đổ mưa.

Nhìn nụ cười rạng rỡ của dân chúng, ta cũng vui lây.

Ngay khoảnh khắc đó, ta hạ quyết tâm, phải làm một Hoàng Đế chân chính, vì hạnh phúc trăm họ, để nụ cười còn mãi trên môi bách tính.

Buổi hành hình hôm ấy vô cùng hoàn mỹ.

Chỉ tiếc, có một đứa trẻ ăn mày đến xem xử trảm, vì kích động quá độ mà chết.

Nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì đáng kể.

Loading...