Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

ƯỚC MƠ Ở NÔNG TRƯỜNG LÀM BẠN VỚI CÁC LOÀI ĐỘNG VẬT QUỐC GIA - CHƯƠNG 48

Cập nhật lúc: 2024-10-29 04:15:01
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đại bàng vàng cùng Lương Cẩm Tú.

Vốn định ô tô, vì hôm nay nhân viên lái Minibus đến, nhưng khi đại bàng vàng đánh giá vài , cào vài cái, đến cả móng cũng , nó cảm thấy an chút nào, nên nhất quyết bộ.

Nó thu cánh , trái giẫm một cái, giẫm một cái, khoa trương như mẫu, giống tên ăn trộm lén lút.

chia sẻ tâm trạng lúc với Lương Cẩm Tú: “Lần đầu tiên dùng góc độ như để ổ của con .”

Lương Cẩm Tú đặt vị trí của nó, lẽ giống như đầu tiên máy bay: “Nên thích ứng .”

Đại bàng vàng lắc đầu: “Cổ đau.”

Sau khi hết bão, tất cả thôn dân đều cứu cây nông nghiệp trong đất, nên trong thôn chỗ nào cũng .

Rất nhanh gặp một chú, chú vác cái cuốc, ngẩng đầu lên dọa hết hồn: “Con đại bàng to quá.”

Sau khi Lương Cẩm Tú giải thích xong, ông chú lấy điện thoại : “Mọi mau đến xem . Đây là một con đại bàng vàng bão thổi rơi xuống đất.”

Lương Cẩm Tú: “...”

là chỗ nào cũng tự truyền thông.

Đương nhiên, nếu đổi thì cô cũng sẽ chụp, đây là chuyện hiếm đấy.

Bây giờ đại bàng vàng là động vật quý hiếm cấp một quốc gia bảo vệ. Nó nghiêng đầu ông chú đang theo : “Sao ông cứ theo ? Ông gì? Tìm bạn đời ?”

Đại bàng vàng mạnh mẽ uy dũng tìm bạn đời thú vị, đặc sắc như một vở kịch.

Đầu tiên đại bàng vàng đực bay với tốc độ 200km/h, thỉnh thoảng tấn công trung giả vờ như ở đó con mồi, đó bay đến mặt đại bàng vàng cái, dang cánh rộng nhất, nâng móng vuốt lên, để đối phương thưởng thức sự uy vũ hùng tráng của ở cự ly gần.

Cuối cùng là phần tạp kỹ xuất sắc nhất.

Đại bàng vàng đực nhặt một tảng đá hoặc nhánh cây gì đó mang lên cao, há miệng để nó rơi tự do xuống, đợi đến lúc thì dùng lao xuống với tốc độ nhanh nhất, ngậm lấy nó khi rơi xuống.

Cách mặt đất càng gần thì càng gây ấn tượng mạnh.

Quá trình lặp lặp nhiều , đến khi đại bàng vàng cái lòng mới thôi.

Lần đầu thấy con ở cự ly gần, cô nàng đại bàng vàng cảm thấy vật đen tuyền trong tay đằng , chắc là cục đá để chuẩn biểu diễn tạp kỹ.

Lương Cẩm Tú dở dở , dứt khoát mở điện thoại cho nó xem ảnh chụp đặc tả của nó: “Chú chụp bạn, nhiều thích bạn.”

Cô nàng đại bàng vàng trong điện thoại, kinh ngạc kêu lên: “A~~~”

Chỉ điều thôi khiến ông chú vui đến mức suýt hỏng : “Mọi thấy ! Mau thả tim cho nha.”

Ven đường phía , một con dê núi cái cùng vài con dê con thấy thiên địch cũng sợ hãi, chỉ lướt qua xoay tiếp tục nhàn nhã ăn cỏ.

Cô nàng đại bàng vàng nổi: “Oa, dê con.”

Một cô bé tầm bảy tám tuổi chạy đến, nhưng cũng dám đến quá gần, chỉ gốc cây đại thụ kích động giậm chân: “Oa, con chim thật lớn.”

Ánh mắt cô nàng đại bàng vàng chuyển từ con dê con sang cô bé: “Oa, trẻ con thật mềm mại.”

Lương Cẩm Tú: “...”

Suýt nữa thì quên chuyện .

Đại bàng vàng là loại chim săn mồi vô cùng mạnh, đại bàng vàng trưởng thành thể vồ lấy một con nghé con.

Lương Cẩm Tú nghiêm túc cảnh cáo: “Trong lúc dưỡng thương, bạn thương bất kỳ con và gia cầm nào. Nếu trái, luật bảo vệ cũng bảo vệ nổi bạn , ?”

“Đại bàng vàng bọn ăn thịt , đang khen cô nhóc đó thật mềm mại.” Thật cô nàng đại bàng vàng để luật bảo vệ mắt. Nó sống ở chỗ cao nhất núi, căn bản con . Nó kêu lên một tiếng, khiến cô nhóc kinh ngạc che miệng : “Đến cả gia cầm cũng ăn ? Vậy đói thì ?”

Lương Cẩm Tú thở phào nhẹ nhõm: “Mỗi ngày Cục Lâm nghiệp sẽ đưa đến, bạn ăn thịt gì thì với .”

Nghĩ cô vẫn cảm thấy bất an, mặc dù nhói chuyện thể giải trừ hiểu lầm, nhưng cũng thể loại bỏ dã tính của đại bàng vàng . Nếu như hôm nay cô ở đó, dù nhân viên công tác lòng cứu trợ nhưng đại bàng vàng , nên chắc chắn sẽ tấn công.

Lương Cẩm Tú âm thầm quyết định, trong thời gian , nếu chuyện gì đặc biệt thì cô sẽ ở bên đại bàng vàng một tấc cũng rời.

Cô vốn định để đại bàng vàng trong nhà, ai ngờ bước cửa, gà trống tuần tra lập tức tiến trạng thái chiến đấu vươn dài cổ , lông gà dựng hết lên: “Vợ, đại bàng đến , mau đưa bọn nhỏ trong ổ.”

Lương Cẩm Tú giải thích thế nào cũng .

Giống như chuột thấy mèo , trời sinh gà sợ đại bàng .

Đám gà mái dọa kêu cục tác, chạy tứ tung, lông gà lập tức bay đầy trời.

Gà trống dũng cảm bay lên cao, nhào về phía đại bàng vàng.

Sau đó, tát một cái rơi xuống .

Cô nàng đại bàng vàng trợn đôi mắt vàng của lên: “Cút ngay! Đồ gà trống sống c.h.ế.t .”

Nếu lúc nãy nó hứa sẽ ăn gia cầm, thì nó xử lý bầy gà trong một giây .

Gà trống tát đến choáng váng, Lương Cẩm Tú gì nó cũng , chỉ bảo vệ các bà vợ, tát nhào lên.

Cuối cùng cô nàng đại bàng vàng chịu nổi nữa, lao khỏi cửa: “Phiền c.h.ế.t , phiền c.h.ế.t ! Ta ở đây nữa.”

Lương Cẩm Tú cũng còn cách nào, chỉ thể đưa nó đến vườn trái cây .

Sau khi Trịnh Phương xong chuyện xảy : “...”

Lại chuyện.

Có vẻ như chỉ cần con gái ngoài một , chắc chắn sẽ xảy chuyện gì đó.

Trịnh Phương cao hơn 1m5 một chút, đại bàng vàng trong đệm lót chuồng ngẩng đầu lên, gần như thể miệng đối miệng với bà . Bà xa xa, hỏi xác nhận: “Nó thật sự sẽ cắn chứ?”

Nếu nó cắn một cái, chắc chắn sẽ phá tướng.

Đại bàng vàng bà là của Lương Cẩm Tú, nên khách khí chào hỏi: “Kru kru kru kru.”

Trịnh Phương vẫn cảm thấy sợ, lẩm bẩm: “Sao to như chứ? Mẹ cảm thấy nó thể ngậm lên.”

Đại bàng vàng nghiêm túc đánh giá vài : “Có thể.”

Có lẽ đối phương cũng chỉ nặng gần bằng một con nghé.

Trịnh Phương: “...”

Cú mèo cũng sợ, cùng thuộc loài chim săn mồi, mặc dù trong thực đơn của đại bàng vàng, nhưng đối phương cũng quá lớn .

Bé cú mèo thứ tư vẫn là thứ duy nhất ảnh hưởng.

Nó căn bản đại bàng vàng đến, vô cùng tập trung xem hết một tập phim, lúc định đến tàng cây kéo cái bánh - Lại Trịnh Phương kéo .

Ngẩng đầu thấy đại bàng vàng, đôi mắt của nó lập tức trợn tròn, vô cùng kích động quên cả bay, chạy mặt đất hô to: “Anh đại bàng, đại bàng, thật sự là ?”

Đại bàng vàng hiểu : “Mi gọi ai đấy?”

Bé cú mèo thứ tư lập tức túm lấy nó dắt đến máy tính bảng.

Làm một con cú mèo ngay cả ngủ cũng mở một con mắt, trong thời gian lượng phim truyền hình bé cú mèo thứ tư xem còn nhiều hơn Trịnh Phương xem trong một năm.

Gần đây nó đang xem một bộ phim cổ trang kinh điển: Thần Điêu Đại Hiệp.

Sau khi hết , bộ phim bắt đầu, một con đại bàng uy phong lẫm liệt và đại hiệp Dương Quá phong thần tuấn lãng phi thiên độn địa, đánh cho kẻ địch tan tác tả tơi.

Đại bàng vàng kinh ngạc mở miệng: “A~~~”

Sau khi thấy cảnh thì dừng nữa.

Đến khi Lương Cẩm Tú nhặt trái cây rụng mặt đất với bố xong chúng nó vẫn đang xem.

Một lớn một nhỏ kề vai sát cánh bên cạnh , xem chăm chú.

Lương Cẩm Tú cảm thấy thật .

Trước Thần Điêu Đại Hiệp truyện Anh Hùng Xạ Điêu đó còn Ỷ Thiên Đồ Long Ký, tổng cộng hơn một trăm tập.

Đợi đến khi xem xong, cũng dưỡng thương .

Trịnh Phương khẽ : “Khi nào thời gian con mua cho cái máy tính bảng mới .

Bây giờ cái cũ bé cú mèo thứ tư chiếm .

Sau khi ăn trưa xong, một đến nhờ giúp đỡ, là Lương Kiến Quốc trong họ nhà cô.

Lương Kiến Quốc lớn hơn Lương Cẩm Tú ba tuổi, từng học cùng trường tiểu học và trung học, nên cũng tính là bạn cùng trường. Nếu dựa theo tuổi tác thì Lương Cẩm Tú gọi một tiếng .

trong gia đình thì tuổi tác mà bối phận.

Lương Cẩm Tú chữ lót là Cẩm nên cô lớn hơn so với cùng lứa.

Khi còn nhỏ thì thể gọi tên, nhưng lớn lên thì .

Lương Kiến Quốc chạy mà đầu đổ đầy mồ hôi: “Cô Cẩm Tú, cháu và bà Lý hàng xóm đánh . Cô mau đến giúp với.”

Lương Cẩm Tú nhếch miệng, mặc dù gọi như , nhưng vẫn cảm thấy tự nhiên, hơn nữa cô còn bắt vẻ là bậc bề nữa.

Lương Cẩm Tú lên, cố gắng để giọng của hiền từ nhất: “Cháu xem thế .”

Không tìm khác mà tìm cô giúp, chắc chắn liên quan đến động vật.

Mẹ Lương Kiến Quốc và bà Lý hàng xóm là oan gia cũ, thỉnh thoảng đánh .

Thật tuổi hai cũng gần bằng , nhà đẻ cũng ở cùng một thôn, lúc trẻ còn là bạn học. Mẹ Kiến Quốc thua ở chỗ gả cho đàn ông bối phận thấp.

Lần nào cãi cũng chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi.

Lần cũng như .

“Bà Lý chó nhà cháu ăn vụng trứng gà nhà bà ,” Lương Kiến Quốc lau mồ hôi, lên dẫn đường: “Mẹ cháu cố tình gây chuyện, lớn tuổi như , cháu mới chuẩn đoán mắc bệnh tim cho nên đành đến phiền cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/uoc-mo-o-nong-truong-lam-ban-voi-cac-loai-dong-vat-quoc-gia/chuong-48.html.]

Lương Cẩm Tú hiểu , trộm trộm, hỏi con ch.ó một chút là .

Lúc hai chạy đến, chỗ đó quần chúng hóng hớt vây kín , nhưng ai khuyên. Đã bao nhiêu năm , khuyên cũng , cũng may khi tuổi hai lớn tuổi thì chỉ động khẩu chứ động thủ.

Mẹ Kiến quốc lớn hơn Trịnh Phương mấy tuổi, tóc bạc nửa đầu, bà đất đ.ấ.m n.g.ự.c đánh chân: “Mọi mau đến phân xử ! Nhà nuôi mười mấy con gà mái, trứng gà ngày nào cũng ăn hết, nếu nó ăn vụng cũng cần chạy đến nhà khác.”

Bà Lý chuyện nhiều đến mức ngoài miệng bắt đầu bọt mép: “ tận mắt thấy, con ch.ó nhà bà chạy khỏi nhà , nó trộm thì chẳng lẽ là trộm ?”

Mẹ Kiến Quốc lạnh: “Chẳng lẽ chuyện bà trộm đồ còn ít ? Đây cũng đầu tiên.”

Tinh thần của quần chúng hóng hớt lập tức tỉnh táo, thi dựng lỗ tai lên .

Bà Lý tức giận nhảy dựng lên: “ trộm cái gì? Bà rõ ràng cho , nếu hôm nay bà c.h.ế.t thì chết.”

Mà Kiến Quốc thở dài, vẻ mặt trịnh trọng như đang ấp ủ đại chiêu: “Là bà bảo , nên bà đừng hối hận đó.”

Bà Lý tiếp tục nhảy dựng lên: “Nói! Bà cho ! Để xem cái miệng bà thể phun cái gì.”

Mẹ Kiến Quốc buồn bã : “Bút chì của Tiểu Lan là bà trộm.”

Quần chính hóng hớt: “...”

Vốn tưởng là chuyện kinh thiên động địa gì, kết quả nhỏ đến mức tính là chuyện.

Làm khác thật thất vọng.

“Hứ, rõ ràng là bà trộm.” Bà Lý nhảy dựng nữa, lạnh : “Nếu đến chuyện , cho rõ - đều , nhà đẻ thợ mộc tổ truyền, tính là giàu , nhưng từ nhỏ từng chịu khổ gì, của hồi môn cũng là sáu vật bằng gỗ thượng hạng...”

Quần chúng hóng hớt định giải tán, nữa.

Đây là chuyện thóc mục vừng thối từ lâu .

Sau đó thấy hóng hớt mới - Lương Cẩm Tú.

“Mẹ ơi, bà Lý, hai thể đừng chê nữa ? Dừng một lát .” Lương Kiến Quốc chạy giữa hai , ngăn cản hai đang hăng m.á.u gà: “Cô Cẩm Tú, phiền cô.”

Hai trong cuộc cuối cùng cũng chờ cứu tinh.

Mẹ Kiến Quốc: “Em gái Cẩm Tú, em mau giúp chị hỏi xem. Chị sắp oan uổng đến c.h.ế.t .”

Bà Lý đánh bài rộng lượng: “Cẩm Tú, cháu cần áp lực, chỉ là một quả trứng gà mà thôi, hơn nữa còn là chó trộm.”

Mẹ Kiến Quốc giận tím mặt: “Bà chỉ cây dâu mắng cây hòe là chó đúng .”

Bà Lý lui về một bước: “ là chó trộm, chẳng lẽ bà là chó , là bà trộm?”

Lương Cẩm Tú d.a.o sắc chặt đay rối, hô to một tiếng: “Chó ?”

Con chó là chó nhà bình thường, nó xảy chuyện gì, lẽ là quen chủ nhân cãi nên chỉ lười biếng dựa góc tường xem náo nhiệt.

Nghe thấy Lương Cẩm Tú nó nhảy dựng lên, hô to hợp với tình hình: “Gâu, gâu gâu.”

Lương Cẩm Tú chỉ bà Lý trực tiếp hỏi: “Mi ăn trộm trứng gà nhà bà ?”

Chó nhà lắc đầu thật mạnh: “Không , ! Ăn vụng trứng gà sẽ đánh, thèm trộm .”

Sau khi phiên dịch xong bà Lý tin: “Nói dối! Tao thấy gà mái kêu, là đẻ trừng, thì thấy mày hoảng hốt chạy ngoài. Sau đó lúc tao về, ổ gà vẫn còn ấm nhưng thấy trứng .”

Chó nhà ngại ngùng lắc lắc cái đuôi: “ đến chơi với Tiểu Hoa nhà bà đấy, hì hì, chúng đang yêu .”

Bà Lý: “... Mày, mày, ! Hai đứa bọn mày thể ở bên !”

bất kỳ quan hệ nào với kẻ thù cũ của .

Mẹ Kiến Quốc rửa oan, mặt đầy ý : “ mà, bảo Tiểu Hoa nhà bà cứ chạy sang nhà , hóa là coi trọng Đại Hoàng nhà . Ôi, mặc dù bà đáng ghét, nhưng cũng sẽ vì bất hòa mà chấp nhặt với chó. Người là , chó là chó, đúng .”

Gần như mắng thẳng bà là chó.

Đầu Lương Cẩm Tú to , thấy hai chuẩn bắt đầu một cuộc chiến mới, thì lập tức hô to: “Trước tiên đừng cãi vội, rốt cuộc là ai trộm trứng gà?”

Là một phụ nữ nông thôn kinh nghiệm sống, bà Lý chắc chắn sẽ nhầm.

Lương Kiến Quốc lập tức phụ họa: “ , chúng tìm tên ăn trộm trứng gà .”

Tiểu Hoa chút liên quan nào đến hoa, nó chỉ là một con ch.ó bản địa thuần trắng, nhát gan, thấy một đám lập tức dọa chạy ổ chó mới dám kêu gâu gâu.

Nghe thấy Lương Cẩm Tú chuyện, nó yếu ớt : “ cũng , thấy.”

Chỉ còn một nhân chứng quan trọng nhất: Con gà mái già đẻ trứng.

Nó đau lòng kêu cục tác: “Chồn, là con chồn trộm trứng của .”

Bà Lý lập tức hoảng sợ: “A, trong nhà chồn?”

Thứ chỉ ăn trộm trứng gà, còn ăn trộm cả gà nữa.

lập tức tâm trạng cãi nữa.

Hai ngày , Lương Cẩm Tú và nhân viên của Cục Lâm Nghiệp dốc hết lực để cứu trợ chim chóc.

Chim non rơi xuống đất ăn uống thể kiên trì 72 tiếng, nhưng nhiều hơn nữa, chỉ sợ cho dù tìm cũng cứu sống .

Chiều tối ngày thứ ba, khi mặt trời lặn, khỏi núi sâu.

Hiệu quả của cuộc cứu trợ tồi, theo thống kê sơ bộ, ít nhất hơn bảy trăm con chim non trở về vòng tay chim .

Lãnh đạo Cục Lâm nghiệp chân thành bày tỏ lòng ơn với Lương Cẩm Tú: “Mấy ngày nay cô vất vả .”

Lương Cẩm Tú thật sự giúp một việc lớn, một con chim thông minh lắm, chỉ nhận tổ chứ nhận con, nếu Lương Cẩm Tú phiên dịch, thì căn bản đó là con .

Lương Cẩm Tú cũng chân thành : “Đây là quê , đáng lẽ nên cảm ơn .”

Sau mấy ngày liên tục trèo đèo lội suối, vô cùng mệt mỏi , chuyện vài câu định ai về nhà nấy, thì ở hướng thôn truyền đến tiếng thét dài trong trẻo.

Tiếng thét dài , tựa như đến từ trời cao, cắt ngang bầu trời.

Là đại bàng vàng.

Lãnh đạo Cục Lâm nghiệp kinh ngạc : “Đại bàng vàng thể bay ?”

Lương Cẩm Tú cũng chắc lắm: “Chắc là .”

Năng lực phục hồi của đại bàng vàng mạnh, kinh mạch cánh vẻ m.á.u thịt mơ hồ, nhưng bản nó cũng thể tự chữa khỏi, hơn nữa còn thêm thuốc đặc trị của Cục Lâm nghiệp, ba ngày, gần như khỏi .

Buổi sáng khi ngoài cô thường hỏi, đại bàng vàng vẫn đau.

Tinh thần của lãnh đạo Cục Lâm nghiệp lập tức tỉnh táo lên: “Đi, cùng xem.”

Có thể bay, nghĩa là nó thể trở về núi cao , sẽ khó thể gặp .

Lương Cẩm Tú lên xe, lấy điện thoại xem giờ, cùng lúc đó, nhận tin nhắn.

Cố Diệp Phi

Trịnh Phương: “Tú, , nếu con thấy tin lập tức về. Đại bàng vàng ăn .”

Lương Cẩm Tú: “...”

Mọi tin nhắn dọa cho cả đầy mồ hôi lạnh.

Lúc trong thôn đang hỗn loạn, tiếng hét chói tai vang lên liên tục.

Đại bàng vàng trở về trung thể hiện sự oai hùng chân chính của nó, hai cánh che trời, tốc độ lên đến 200 km khiến khác còn phản ứng kịp chứ đừng đến chuyện đánh trả.

Dường như nó phát hiện mục tiêu, từ cao lao xuống, còn chạm đất, tạo một cơn gió mạnh.

Trên mặt đất là một trai trẻ tuổi, lăn bò định trốn, nhưng đại bàng vàng để mắt đến, thì cho dù là dê núi xưng chạy nhanh cũng chạy thoát .

Cậu tuyệt vọng kêu to, trơ mắt móng vuốt sắc bén của đại bàng - lướt qua đầu .

Đại bàng vàng kẹp , mà bay .

Nhân tiện thổi bay kiểu tóc ba bảy của .

Chàng trai mờ mịt đẩy tóc che mắt , lúc mới phát hiện, đại bàng vàng một con cú mèo nhỏ - chính là bé cú mèo thứ tư.

Dường như hai đứa nó thất vọng.

Đại bàng vàng: “Kru kru kru.”

Cú mèo nhỏ: “Kruu kruu kruu.”

Đợi đến khi và Lương Cẩm Tú chạy đến, thôn dân đang cầm các loại nông cụ lập tức chạy đến báo tình huống.

Đại bàng vàng tấn công , chỉ cắp , cắp xong là bay .

Lương Cẩm Tú ngắt lời : “Bây giờ nó bay ?”

Không đợi trả lời, tiếng của đại bàng vàng vang lên thật lớn bay lên trời từ căn nhà của dân nào đó, bay vòng quanh mấy vòng, lao xuống phía đông thôn.

Nhìn phương hướng thì lẽ là nhà Nhị Đại.

Năm nay Nhị Đại năm mươi mấy , lúc còn trẻ tai nạn ngoài ý , cánh tay trái cụt, nên việc kết hôn cũng trì hoãn, bây giờ trở thành một ông già độc .

Lương Cẩm Tú trực giác mãnh liệt...

Mấy ngày nay, ngày nào Cục Lâm nghiệp cũng đưa thịt bò mới đến, nên ngoài ăn thì đại bàng vàng chỉ xem phim với bé cú mèo thứ tư.

Không lý do gì để tấn công .

Như Lương Cẩm Tú đoán, chạy như bay đến nhà Nhị Đại, thấy cảnh tượng - đại bàng vàng đang vòng quanh Nhị Đại khiến ông dọa đến mức dám cử động.

“Kru kru kru.”

“Kru kru kru.”

Lãnh đạo Cục Lâm nghiệp thở phào nhẹ nhõm, , vội hỏi Lương Cẩm Tú: “Nó đang cái gì ? Có là đói bụng ?”

Lương Cẩm Tú nên trả lời như nào.

Đại bàng vàng: “Ông là Dương Quá ?”

Loading...