Tướng Quân Sống Không Quá Ba Tháng, Sau Khi Đổi Hôn Ta Khiến Chàng Sống Trăm Năm - Chương 36: Ngươi Không Có Tư Cách Quản Chuyện Của Ta
Cập nhật lúc: 2025-09-13 04:52:19
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn bước vài bước về phía nàng, xuống bên cạnh. Khoảng cách quá xa để thành xa lạ, cũng quá gần đến mức khó chịu.
Hắn nàng :
“Ta điều tra , là do Phương ma ma tung những lời đồn đó. khi về phủ tìm bà để tra xét kỹ hơn, thì bà lỡ chân ngã xuống nước, nên thể tiếp tục điều tra nữa.”
Khương Lệnh Chỉ một lời, chỉ lặng lẽ cúi mắt bàn tính mà hai cô bé chơi.
Sự im lặng khiến Khương Tầm đặc biệt bực bội, thà nàng giống như ngày về nhà thăm hỏi, đánh mắng cũng .
Lại một lát , nhịn thúc giục: “Muội gì chứ.”
Khương Lệnh Chỉ vẫn giữ im lặng.
Khương Tầm khỏi mất kiên nhẫn: “Liễu Tam Nương , hôm nay đến tiệm là để học tra sổ sách. Muội gì nữa đây?
Tiệm cần tra sổ sách, sẽ trông chừng, cuối năm cứ đợi chia bạc là . Còn nếu là sổ sách của Quốc công phủ...”
Hắn ngừng , giọng điệu nghiêm túc hơn vài phần: “Một gia tộc thế gia như Quốc công phủ, ai nấy đều hận thể tám trăm cái tâm nhãn, cứ đóng cửa sống cuộc đời của . Những chuyện khác, nhất đừng nhúng tay .”
Khương Lệnh Chỉ cuối cùng cũng phản ứng, lạnh nhạt : “Ngươi tư cách quản chuyện của .”
Khương Tầm tức đến bật : “Quả nhiên là đoán đúng ! Muội là đồ đầu óc heo ? Vì tra sổ sách của Quốc công phủ, mấy cái đầu mà dám để tính kế!”
Khương Lệnh Chỉ chậm rãi thẳng , trịnh trọng : “Nếu Liễu Tam Nương là bảo ngươi đến dạy tra sổ sách, bây giờ cho ngươi , cần ngươi dạy nữa, như , ngươi chẳng hết tư cách xen chuyện của ?”
Khương Tầm tức giận : “Muội đang giận dỗi với đó ? Ta dạy , sẽ tự tìm cách học với khác, chẳng lẽ trở về Quốc công phủ là nhảy hố lửa ?”
Khương Lệnh Chỉ: “Chuyện đó cũng liên quan gì đến ngươi.”
Nói , nàng dậy định bước ngoài.
Khương Tầm ngờ nàng cứng rắn như , liền nén giận vội vàng dậy đuổi theo: “Muội !”
Khương Lệnh Chỉ trừng mắt : “Ngoài việc dạy tra sổ sách, gì khác để với ngươi.”
Khương Tầm chằm chằm đôi mắt hoa đào giống hệt , ánh mắt nàng lạnh lùng và thờ ơ, dường như chỉ coi là một kẻ sai vặt.
Khiến lòng dâng lên cảm giác thất bại nặng nề.
Cầm cự một lúc, Khương Tầm vẫn đành chịu thua. Thôi , kẻ sai vặt thì cứ kẻ sai vặt , dù cũng hơn để nàng xông pha ngang ngược, gây họa lớn hơn.
Hắn dịu giọng: “Vậy cũng cho , rốt cuộc xảy chuyện gì chứ?”
Khương Lệnh Chỉ do dự một chút, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nàng rốt cuộc vẫn với chuyện của Tiêu Cảnh Dực, và tình cảnh hiện tại của .
Chỉ đơn giản : “Đại phu nhân đổi lễ hồi môn của , nên lão phu nhân tra sổ sách của bà .”
Khương Tầm hừ lạnh một tiếng: “Muội cũng thật là thù dai. Chuyện lễ hồi môn nếu phân rõ trắng đen, phủ hà khắc , thì cũng cần quá mức gay gắt.”
Trong mắt , Khương Lệnh Chỉ học tra sổ sách, chẳng qua là tìm sai sót gì đó từ trong cuốn sổ, để Tiêu lão phu nhân phạt đại phu nhân cho bõ tức mà thôi.
Thật sự đủ đại khí.
Khương Lệnh Chỉ cắn môi: “Ngươi dạy thì thôi .”
Khương Tầm thấy nàng cứng đầu cứng cổ, thở dài một tiếng: “Thôi , học thì dạy .”
Nói , dặn dò tùy tùng của đến phòng kế toán phía lấy sổ sách và bàn tính.
Khương Lệnh Chỉ bán tín bán nghi : “Ngươi sẽ ngoài mặt đồng ý, cố ý dạy tử tế chứ?”
Khương Tầm phát hiện , khi nàng chuyện thì tức giận, khi nàng chuyện thì càng tức giận hơn.
Hắn nhịn nhịn, rốt cuộc vẫn nhịn mà khoe khoang một chút: “......Ta dù cũng là tiến sĩ nhất giáp! Đứng đầu lục nghệ thuật đó!”
Khương Lệnh Chỉ đảo mắt một cái: “Vậy thì ngươi giấu giếm gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tuong-quan-song-khong-qua-ba-thang-sau-khi-doi-hon-ta-khien-chang-song-tram-nam/chuong-36-nguoi-khong-co-tu-cach-quan-chuyen-cua-ta.html.]
Khương Tầm nhận lấy bàn tính do hạ nhân đưa tới, lắc qua lắc , đặt lên mặt bàn, lách cách gõ vài cái: “Rốt cuộc học ?”
Khương Lệnh Chỉ miễn cưỡng gần hơn một chút: “Học.”
Về phía đại phòng, Tiêu Yến sốt cao một đêm vẫn giảm.
Đại phu , Tiêu Yến là do sặc nước bẩn trong hồ sen mà .
Lục thị cảm thấy, rõ ràng là do bộ y phục may mắn nguyền rủa con trai bà , mà trớ trêu , bộ y phục đó là do bà sai Khương Lệnh Uyên mang .
Bà đến giờ vẫn hiểu nổi, vì bộ y phục trùng hợp đến mà mặc Tiêu Yến, đành trút một tràng giận dữ lên Khương Lệnh Uyên.
“Yến Nhi đang bệnh, cũng đừng rảnh rỗi! Không việc nặng khác, thì mỗi ngày hãy chép kinh trăm để cầu phúc cho nó!”
Khương Lệnh Uyên dám phản kháng, run rẩy đáp lời, chép kinh một ngày mà tay đứt rời.
Đến chiều tối, Xuân Liễu nhíu mày đến bẩm báo với nàng: “Dì , nô tỳ lời dặn của dì, vẫn luôn theo dõi Tứ phu nhân. Hôm nay nàng ngoài đến cửa tiệm mà nhị công tử cho, hình như cả ngày đều ở cùng nhị công tử, gì.”
“Cái gì? Nàng quấn lấy nhị ca !” Khương Lệnh Uyên tức khắc nổi giận: “Con tiện nhân , nhất định đòi tiệm của nhị ca , nàng trơ trẽn như !”
Nàng tự tức tối, thần sắc chút dữ tợn.
Cuối cùng vẫn là Xuân Liễu quỷ kế, thấy cơ hội liền tiến gần : “Dì , nô tỳ một cách, thể giúp dì hả giận.”
Khương Lệnh Uyên liếc nàng một cái, kiên nhẫn : “Có gì thì mau , còn chê đủ phiền .”
“Dạ, ,” Xuân Liễu liền , “Hay là chúng tìm đập phá cửa tiệm của Tứ phu nhân, cố ý đổ tiếng là do đại phu nhân , như , Tứ phu nhân nhất định sẽ vô cùng tức giận, báo thù đại phu nhân... Bọn họ chó cắn chó, dì thể hả giận, cuộc sống cũng sẽ nhẹ nhõm hơn.”
Khương Lệnh Uyên mắt sáng rỡ: “Đây quả là một chủ ý .”
Tiêu Yến đang bệnh, cả nhà đại phòng đều thời gian đến Thuận Viên gây rối.
Liên tiếp mấy ngày liền, Khương Lệnh Chỉ đều đến tiệm cùng Khương Tầm học tính toán.
Phải rằng, Khương Tầm vẫn chút bản lĩnh.
Khương Lệnh Chỉ cũng một chút về thuật, giờ đây chỉ cảm thấy như lột xác, thậm chí còn thể hiểu rõ sổ sách của tiệm.
Đến khi mặt trời lặn về tây, Khương Lệnh Chỉ thẳng lưng, thở phào một dài, đầu Khương Tầm cũng thấy thuận mắt hơn vài phần.
Nàng với : “Mai sẽ đến nữa.”
Khương Tầm ngẩn , lập tức nhíu mày, khinh thường : “Muội sẽ nghĩ rằng học xong , định về tra sổ sách đó chứ?”
Khương Lệnh Chỉ vẻ mặt cạn lời: “......Đầu óc ngươi thật sự vấn đề. Ta như ?”
“Vậy định gì?”
Khương Lệnh Chỉ ngừng , liền với : “Tiêu Cảnh Dực bệnh , đại phu trong phủ là về Dược Vương Cốc lấy kim châm gia truyền, mai sẽ trở về, ở bên cạnh tướng quân.”
Sắc mặt Khương Tầm trầm xuống vài phần, , bệnh tình của Tiêu Cảnh Dực chuyển biến ?
Vậy những ngày của nàng...
Khương Lệnh Chỉ thấy vẻ mặt như , liền vui, như thể nàng ngày mai sẽ thủ tiết .
Nàng liếc một cái, giọng điệu vô cùng kiên định: “Chàng sẽ lên thôi.”
Khương Tầm ừ một tiếng, trong lòng hỏi thăm Lệnh Uyên sống trong phủ thế nào, nghĩ nghĩ , cuối cùng vẫn thôi.
Lúc , vẫn là đừng để tâm trạng nàng tệ hơn nữa.
Hắn nghĩ hỏi: “Ngoài việc dạy tra sổ sách, còn gì thể giúp ? Ví dụ như Tiêu Cảnh Dực thiếu dược liệu gì , thứ gì ?”
Khương Lệnh Chỉ bình tĩnh lắc đầu: “Ngươi chịu dạy tra sổ sách, cảm kích . Những thứ khác, ngươi nên miễn cưỡng.”
Khương Tầm hừ lạnh một tiếng: “......Muội thật sự là chút lương tâm nào.”
Nói , dậy bỏ .