Tương Khắc - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-08-07 10:56:58
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nước đang sôi, mở bếp là lửa lên ngay, việc nhanh nhẹn, đầy hai phút nấu xong hai bát mì nóng hổi, Thẩm Vân Thư ôm đến bàn ăn.

Nước dùng trong veo, rau xanh nhạt tươi non, thịt băm thơm lừng, còn một quả trứng lòng đào.

Thẩm Vân Thư vốn đói lắm cũng đánh thức chút khẩu vị, nhưng bát mì đầy ắp như , cô cũng thể ăn hết .

Cô lấy bát của , gắp trứng cho , múc hơn nửa bát mì cho , cô chỉ cần uống hai ngụm nước dùng nóng và ăn một ít rau là , cô thích ăn rau xanh luộc xong.

Phùng Viễn Sơn kéo ghế bên cạnh cô , vai kề vai với cô xuống, gắp trứng lòng đào trả cho cô, còn gắp hết rau trong bát cho cô.

Thẩm Vân Thư từ chối nữa, nếu cứ gắp qua gắp , mì sẽ nguội mất.

Cô ăn rau từng miếng nhỏ, Phùng Viễn Sơn hai đũa ăn hết nửa bát mì, trông như cả ngày ăn gì , dáng vẻ ăn tuy thanh lịch, nhưng cũng khó coi.

Thẩm Vân Thư sợ ăn đủ, gắp hết mì động trong bát cho , rót một cốc nước đặt bên tay : "Anh về lúc nào thế?"

Phùng Viễn Sơn đáp: "Chiều nay, đột xuất máy bay về, gặp một kỹ sư, một đoàn đội quyền, nếu thể về đây, cả đoàn đội của cũng thể theo về theo, công việc ở Quảng Châu vẫn xong, ngày mai còn , chắc trong vòng một tuần là thể về ."

Trong lòng Thẩm Vân Thư dâng lên chút cảm giác khác lạ, cô còn tưởng về thì sẽ nữa, cô dùng đũa khuấy mấy cọng rau đáy bát, gì, chỉ "Ừ" một tiếng.

Phùng Viễn Sơn hàng mi chớp chớp của cô: "Không hả?"

Lông mi Thẩm Vân Thư run run, cô gắp quả trứng lòng đào trong bát, đưa đến miệng : "Mấy hôm gọi điện tìm ."

Phùng Viễn Sơn cắn một miếng, nhận lấy đũa trong tay cô, đưa đầu cắn đến môi cô: "Có là ai ?"

Thẩm Vân Thư ăn, trực tiếp đẩy tay , đáp: "Không , em ở nhà, đến cuối năm mới về , cô liền cúp máy."

Phùng Viễn Sơn nhận điều gì đó: "Là nam nữ?"

"...Phụ nữ."

"Khi nào ?"

Mỗi bước mỗi xa

"Hình như là tối hôm , ngay khi gọi điện."

"Sao lúc đó với ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tuong-khac/chuong-78.html.]

Thẩm Vân Thư bỗng khựng , bản cô cũng rõ tại hôm đó cô chuyện cho kịp thời, cứ kéo dài đến tận bây giờ, cô cũng câu hỏi của bây giờ ý trách móc , trách cô sớm cho .

Phùng Viễn Sơn cô: "Chuyện mấy hôm nay cứ đè nặng trong lòng em ?"

Thẩm Vân Thư : "Không đè nặng, chỉ là bây giờ đột nhiên nhớ thôi."

Phùng Viễn Sơn hỏi: "Em nghĩ cô là ai?"

Thẩm Vân Thư hỏi dồn đến nỗi bực bội, cô thể hiện , ngẩng đầu thẳng mắt , bình tĩnh : "Em nghĩ cô là ai cả, em chỉ với một phụ nữ gọi điện tìm , hơn nữa, dù cô là ai cũng cả, từng tuổi , đây gì cũng bình thường, em cũng từng yêu đương mà."

Trong khí đột nhiên tràn ngập chút gió lạnh, mặt Phùng Viễn Sơn tối sầm thể thấy bằng mắt thường, trong lòng cô, rốt cuộc lớn tuổi đến mức nào, còn từng tuổi ...

Thẩm Vân Thư thể cảm nhận sự đổi cảm xúc tức thì của , bàn tay cầm đũa siết chặt, cô nên câu cuối cùng, nhưng lời thì thể rút .

Cô đặt đũa xuống, cố gắng giải thích: "Ý em là, dù đây từng yêu đương với khác, thậm chí là vài mối, thì đó cũng là chuyện khi chúng quen , em hề bận tâm một chút nào, hôm đó cô gọi điện, em thể kịp thời cho , em xin , nếu gọi , em sẽ nhớ cho ngay lập tức."

Khuôn mặt Phùng Viễn Sơn vốn đen như đáy nồi phủ thêm một lớp lạnh lẽo, liếc cô một cái, gì, chỉ trong vài miếng ăn hết mì trong bá, lấy bát của cô, ăn sạch đáy bát của cô, xếp hai bát với , dậy về phía bếp.

Thẩm Vân Thư chút bối rối gọi : "Anh Viễn Sơn... giận ?"

Phùng Viễn Sơn đầu , chỉ bình tĩnh : "Anh giận gì chứ, lấy một cô vợ quá đỗi rộng lượng mà."

Thẩm Vân Thư sự châm chọc trong giọng điệu của , cô điểm tức giận là ở , chẳng lẽ cô bận tâm, cô kịp thời cho , chính là cho một phụ nữ tìm ư?

Bởi vì cô từng yêu đương, cô bận tâm chuyện , cô cũng thích cứ níu giữ chuyện mãi, cho nên chuyện đặt lên , ít nhất cô cũng nên giữ thái độ tương tự.

Thẩm Vân Thư gây chuyện giận dỗi qua đêm, hơn nữa ngày mai còn , cô rời khỏi ghế, bếp, cạnh , đặt đũa trong tay bồn rửa, đưa tay đỡ bát rửa xong.

Phùng Viễn Sơn đưa cho cô, chỉ : "Em cần lo, rửa mặt ."

Thẩm Vân Thư khuôn mặt lạnh lùng cứng rắn của , ngón cái cứ khều khều ngón trỏ của từng chút một, lâu động đậy, cuối cùng cô xoay trực tiếp rời khỏi bếp.

Phùng Viễn Sơn đợi bước chân cô xa, mới dừng động tác trong tay, nhếch môi châm biếm, cô hề bận tâm một chút nào, thể ép cô bận tâm, lớn tuổi thì nhất định từng yêu đương ? Đây rốt cuộc là cái lý lẽ ngụy biện từ .

Thẩm Vân Thư rửa mặt xong, sang phòng bên cạnh Tiểu Tri Ngôn, nghĩ là tối nay cứ ngủ chen với Tiểu Tri Ngôn , cô về cái mặt lạnh tanh của , cô rộng lượng mà rộng lượng sai , sớm nên với , mặc kệ ai tìm luôn.

Người thể gọi điện đến nhà, chắc chắn cũng máy nhắn tin của , hai họ khi liên lạc riêng từ lâu , chỉ cô như một kẻ ngốc mà cứ bận tâm chuyện , rõ ràng với , nhưng cảm thấy thì lẽ .

Loading...