Tương Khắc - Chương 152
Cập nhật lúc: 2025-09-04 12:51:24
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-09-04 12:51:24
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Mãi lâu khi dượng út , Tiểu Tri Ngôn mới hiểu ý lời dượng út , nhưng nhóc thể nào nhớ cái từ mà cô giáo dạy để chỉ việc thích ai đó ngay từ cái đầu tiên.
Hình như là gặp gì gì đó, nhóc túm túm mấy lọn tóc xoăn của nhưng vẫn nhớ , nhóc liền hỏi cô út, cô út cô cũng , nhưng mặt của cô út đỏ hồng, lỗ tai cũng hồng hồng, cứ như là .
Tiểu Tri Ngôn sờ sờ gò má mềm mại hồng hồng của cô út, nghĩ thầm cô út thẹn thùng , thôi thì nhóc hỏi cô út nữa, đợi dượng út trở về thì hỏi dượng út .
Dượng út mặt đen cứng, hình như bao giờ ngượng thì .
Tiểu Tri Ngôn cứ nghĩ dượng út đủ đen , nhưng khi thấy bố của Tuế Tuế, nhóc kìm mà mở to mắt, bố của Tuế Tuế khác với bố trắng trẻo trong ký ức của nhóc thế , trông đen hơn và cũng cường tráng hơn.
Mỗi bước mỗi xa
Tôn Thịnh Niên thấy đôi mắt tròn xoe của Tiểu Tri Ngôn thì khỏi bật , bế nhóc bé từ xe xuống, khẽ búng trán nhóc: "Cả cháu cũng nhận chồng của dượng Thanh Thanh hả?"
Tiểu Tri Ngôn lắc đầu, lớn tiếng : "Dượng Thanh Thanh, hình như dượng trai hơn ạ!"
Có lẽ vì nhóc thích dáng vẻ của dượng út, nên khi gặp bố của Tuế Tuế xa lạ , nhóc cảm thấy sợ hãi mà ngược còn một loại cảm giác quen.
Cậu nhóc dùng từ gì để diễn tả cảm giác , đó chính là "yêu ai yêu cả đường lối về", tuy nhóc nhớ hết những gì cô giáo dạy, nhưng cũng quên hết, nên tính nhóc cũng là một học sinh giỏi.
Câu với n.g.ự.c nhỏ ưỡn của Tiểu Tri Ngôn khiến bật , Phương Thanh Huỳnh với Thẩm Vân Thư: "Tiểu Tri Ngôn chuyện thật đấy, em , hôm qua rể em về, bước cửa mà chị còn nhận , chị còn nghĩ bụng, cục than đen ở mà to gan nhà chị thế , tay chị sờ tới cây gậy cánh cửa luôn .”
Bộ dáng của Tôn Thịnh Niên đổi một chút, nhưng tính cách vẫn rụt rè như xưa, ngượng với Thẩm Vân Thư: "Bọn nghề chạy tàu thuyền đều như mà, năm nay đổi tuyến đường, nắng gắt hơn nên càng đen hơn. Anh chỉ sợ chị Thanh Huỳnh của em và Tuế Tuế nhận , mấy ngày khi về còn cố ủ cho da trắng hơn một chút, nhưng hình như tác dụng lắm.”
Thẩm Vân Thư trêu chọc: "Chị Thanh Huỳnh ngoài miệng thôi ạ, tấm ảnh chị để trong ví, ngày nào cũng lật lật xem sắp sờn cả , nhận rể chứ? Thật cần mặt, chỉ cần tiếng bước chân là rể về .”
Tôn Thịnh Niên gãi đầu, Phương Thanh Huỳnh vui tươi hớn hở ha ha, Phương Thanh Huỳnh hiếm khi tỏ hổ, đánh nhẹ lưng Thẩm Vân Thư.
Thẩm Vân Thư khoác tay Phương Thanh Huỳnh, đây chị trêu, giờ rể về , cô nắm lấy cơ hội mới .
Mặt Phương Thanh Huỳnh vốn chút nóng, ngước mắt lên thấy vết đỏ lấp ló mái tóc ở vành tai của Thẩm Vân Thư, chị bật thành tiếng, Thẩm Vân Thư theo ánh mắt của Phương Thanh Huỳnh, còn tâm trí trêu chị nữa, giả vờ bình tĩnh vuốt tóc bên tai để che bộ lỗ tai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tuong-khac/chuong-152.html.]
Tối qua để quá nhiều dấu vết cô, đặc biệt là gáy, cô mặc áo cổ lọ, quàng khăn bên ngoài và búi tóc thấp xuống, nhưng một chỗ vẫn che hết.
Phương Thanh Huỳnh cúi xuống hỏi nhỏ: "Phùng Viễn Sơn nhà em đêm nào cũng chú rể ?”
Mặt Thẩm Vân Thư đỏ bừng, cô khẽ huých tay chị , sang gọi Tuế Tuế đang chơi với Tiểu Tri Ngôn: "Tuế Tuế, đây xem dì út mang món ngon gì đến cho con .”
Tuế Tuế lập tức thu hút, Thẩm Vân Thư cũng né tránh ánh mắt mờ ám của Phương Thanh Huỳnh, chính sự né tránh càng khẳng định lời của Phương Thanh Huỳnh, khiến Phương Thanh Huỳnh càng vui vẻ hơn, Thẩm Vân Thư bảo Tuế Tuế lấy một miếng bánh đưa cho ăn, mới coi như chặn tiếng của Phương Thanh Huỳnh.
Hôm nay Thẩm Vân Thư xe đạp, cô đạp xe ba bánh tới, một là vì mới tuyết xong đường trơn trợt, xe ba bánh sẽ vững hơn, hai là để thể chở nhiều đồ hơn.
Phương Thanh Huỳnh vén tấm vải lên thì thấy cả xe đầy ắp đồ, đến miếng bánh trong miệng cũng quên nhai, chị Thẩm Vân Thư: "Em dọn cả nhà đến đây hả?”
Hai cái đùi dê tươi, hai dẻ sườn lợn nguyên tảng, hai cái giò lợn to, hai miếng bắp bò, thêm hai thùng hoa quả và bánh kẹo.
Tuy mặt nhà họ Cố và Phùng Viễn Sơn, chị tự nhận là nhà của Vân Thư, là hậu phương vững chắc cho cô, nhưng ngay cả khi chị về nhà cũng mang nhiều đồ như .
Thẩm Vân Thư : "Không liên quan đến em , tất cả đều do bà cụ chuẩn đấy.”
Phương Thanh Huỳnh cũng , mừng cho Vân Thư, chị là chị gái khác họ mà còn nhà họ Cố coi trọng như , thì điều đó cho thấy họ càng coi trọng nàng dâu là Vân Thư hơn. Vì thế, chị khách sáo nữa, vung tay nhận hết đồ, bảo Tôn Thịnh Niên mang những món đồ chuẩn sẵn cho Vân Thư chất lên xe của cô.
Hai đứa trẻ trong sân chơi ném tuyết vô cùng ồn ào vui vẻ, Phương Thanh Huỳnh kéo Thẩm Vân Thư nhà để tâm sự: "Lúc đầu chị còn lo, nhưng thấy em thế , chị yên tâm , chắc chắn chuyện gì lớn cả.”
Thẩm Vân Thư chị cũng tin đồn gì đó, đường đến đây, cô vài hỏi tới.
Từ chỗ bác gái Hoàng, cô ai đang loan tin đồn, lòng thể tồi tệ đến mức nào, những lúc trải qua, bạn sẽ bao giờ .
Bây giờ Chu Quế Ngọc gặp ai cũng nhà máy của Phùng Viễn Sơn sắp sập, chỉ còn vài ngày nữa là đóng cửa, khi khác hỏi chuyện gì, bà thần thần bí bí thể tiết lộ nhiều, chỉ rằng chuyện vui của nhà họ Cố là điềm xui, nếu thì khi Phùng Viễn Sơn kết hôn, nhà máy vẫn hoạt động thuận lợi, mà chỉ vài ngày khi kết hôn gặp tai họa lớn.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.