Tương Khắc - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-08-26 10:02:14
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặt Thẩm Vân Thư càng hồng hơn, cô những lời đắn của , trong xe, đơn giản kể tình hình cho .

Phùng Viễn Sơn đoán ngay, "Cũng thách quá đáng,”

Thẩm Vân Thư hiểu ý , tiền chắc chắn do họ tùy tiện nghĩ , tên luật sư chắc chắn đánh giá qua , cần bao nhiêu tiền thì bên cô thể đưa , Lâm Hạnh Chi cũng nắm chắc là cô sẽ hy sinh tất cả vì Tiểu Tri Ngôn.

Thẩm Vân Thư nắm chặt chiếc điện thoại, phân tích kỹ lưỡng, "Lâm Hạnh Chi đầu óc tính toán như , chuyện là do tên luật sư chủ đạo. Anh chắc chắn gây chuyện gì đó ở bên ngoài, nãy em lừa một chút, phản ứng mặt đúng, họ Phương, em nghĩ đây chắc họ thật của , kẻ chuyện thiếu đạo đức như sẽ dùng tên thật.”

Phùng Viễn Sơn khẽ , "Xem sự thông minh của Tiểu Tri Ngôn là giống cô út thằng bé nhỉ.”

Thẩm Vân Thư bực bội, cô đang lo sốt vó mà cứ trêu chọc cô mãi, cô gọi tên từng chữ một, "Phùng-Viễn-Sơn.”

Cố Tùng Hàn ở ghế lái, tay cầm vô lăng cũng run lên một chút, lâu lắm mới thấy gọi thẳng tên đầy đủ của trai , hơn nữa còn ngay mặt trai.

Phùng Viễn Sơn vợ gọi tên đầy đủ để cảnh cáo, trong giọng thu ý , nhưng khóe môi vẫn nhếch lên. "Anh cho điều tra tình hình của Lâm Hạnh Chi ở bên ngoài mấy năm nay, chẳng qua nghi ngờ cái danh luật sư mà cô đưa cũng là giả, điều tra thể sẽ tốn chút thời gian.”

Anh trêu cô nữa, Thẩm Vân Thư cũng giận nữa, trở giọng dịu dàng, "Em giọng của hình như ở vùng , cứ cảm thấy gì đó lạ lùng.”

Cố Tùng Hàn xen , "Anh phần lớn là ở Quảng Châu đến, lúc em chuyện phiếm với , tuy để lộ khẩu âm, nhưng một âm là vô thức, giấu cũng giấu .”

Cuộc chuyện của Cố Tùng Hàn ban nãy cũng là vô ích, "Năm nay chắc là năm tuổi của , từ tất đến áo len bên trong đều là màu đỏ, tay còn đeo dây đỏ, đàn ông bình thường ít khi mặc nhiều đồ đỏ như , trừ khi là năm tuổi để tránh tai họa, khuôn mặt trông trẻ nhưng lời khéo léo, già dặn. Chắc chắn hai mươi bốn, ít nhất cũng ba mươi sáu.”

Anh vỗ vô lăng, lớn tiếng với Phùng Viễn Sơn, "Anh, là em về lấy máy ảnh một chuyến, tìm cách chụp một tấm ảnh của , bên Quảng Châu của chúng , nếu thật sự gây chuyện gì, tìm cũng dễ thôi.”

Mỗi bước mỗi xa

Thẩm Vân Thư đưa chiếc điện thoại di động về phía Cố Tùng Hàn một chút.

Phùng Viễn Sơn đáp, "Được, nhưng cẩn thận, tránh đánh cỏ động rắn, kẻo chó cùng rứt giậu.”

Thẩm Vân Thư suy nghĩ một chút, "Hay là em về thử vẽ một bức chân dung của ? Mặc dù em thể vẽ giống , nhưng những đặc điểm chính thì em vẫn thể nắm bắt , em vẽ xong Tùng Hàn xem giống , nếu thật sự thì hẵng chụp ảnh.”

Cố Tùng Hàn vui mừng, "Được chứ, chị dâu thì giống 10 phần thì ít nhất cũng 9,9 phần ."

Gánh nặng trong lòng Thẩm Vân Thư cứ thế dần gỡ bỏ, khi trai cô mất, chuyện đều do cô tự quyết định, hóa khi gặp khó khăn, nhà cùng bàn bạc tìm cách cảm giác như thế , cứ như thể dù chuyện lớn đến cũng gì là giải quyết .

Cô chớp chớp mắt, nén sự xúc động trong mắt, với Cố Tùng Hàn, "Chị sẽ cố gắng hết sức, nếu giống thật, vẫn chạy thêm một chuyến đấy.”

Cố Tùng Hàn vung tay vẻ , "Không , chạy một chuyến thì chạy một chuyến, chị dâu đừng lo, lúc học em trốn giáo viên kinh nghiệm, chắc chắn sẽ để phát hiện em .”

Thẩm Vân Thư , "Tối nay ăn gì ? Mấy hôm chị bận suốt, tối nay chị sẽ bếp.”

Cố Tùng Hàn vui vẻ, "Chị dâu, em khách sáo nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tuong-khac/chuong-139.html.]

Anh liền mấy món, đều là những món tủ của Thẩm Vân Thư, Thẩm Vân Thư ghi , nghĩ rằng về nhà sẽ lấy vài miếng sườn hun khói ngâm, ngâm lâu một chút thì hầm lên mới ngon.

Phùng Viễn Sơn ở đầu dây bên , "Vậy chỉ đãi mỗi nó thôi ?”

Giọng điệu nhàn nhạt chút bất mãn.

Thẩm Vân Thư đưa chiếc điện thoại về sát tai, "Không các ăn cơm tối xong mới về hả?”

Phùng Viễn Sơn gì, giơ tay gọi Tiểu Tri Ngôn đang chọn đồ chơi gần, đưa chiếc điện thoại cho nhóc, "Không chuyện với cô út ?”

Tiểu Tri Ngôn thấy trong điện thoại là cô út, vội vàng cầm lấy điện thoại, nhóc quá nhiều điều với cô út, "Cô út ơi, ông nội Khâu nhận cháu học trò đóng cửa, dạy cháu chơi cờ vây, cháu sáu sư và sáu sư tỷ ở , cháu là tiểu sư nhỏ nhất, mỗi Chủ nhật cháu đều đến nhà ông nội Khâu học cờ.”

Tiểu Tri Ngôn nghĩ đến đến đó, với giọng non nớt, "À, đúng cô út, ông nội Khâu thích món bánh hoa quế cô , ông nội bảo cháu đến mang theo bánh hoa quế nữa. Ông nội Khâu còn nếu dượng út đưa cô út cùng đến thăm ông nội, ông nội sẽ cho dượng út nhà . Lúc ông nội Khâu chuyện với dượng út, mặt ông nội trông dữ, nhưng trong mắt ý . Hình như ông nội thích dượng út, nhưng dượng út . Giống như cô út cũng dượng út là cô thích dượng .”

Nói đến cuối, nhóc vội vàng bịt miệng , nhóc lỡ miệng bí mật của cô út . Tiểu Tri Ngôn ngẩng đầu dượng út, dượng út thể coi như thấy ?

Phùng Viễn Sơn xoa mái tóc xoăn nhỏ của nhóc, "Dượng út .”

Tiểu Tri Ngôn càng kinh ngạc hơn, nhóc hạ giọng, lén lút với Thẩm Vân Thư, "Cô út ơi, bây giờ, dượng út dượng bí mật của cô .”

Thẩm Vân Thư hạ cửa kính xuống một chút cho thoáng khí, nhưng lo Cố Tùng Hàn sẽ lạnh, cô tựa lưng ghế, kéo kéo cổ áo nóng, nhẹ nhàng , "Dượng là dượng út của cháu, nên bí mật của cô cũng cả,”

Tiểu Tri Ngôn nửa hiểu nửa "~" một tiếng.

Thẩm Vân Thư sợ nhóc điều gì đó mà cô đỡ lời , bèn trêu nhóc, "Vậy cô út gọi cháu là tiểu sư Thẩm ?”

Tiểu Tri Ngôn hổ , "Cô út, hôm nay cháu vui lắm.”

Thẩm Vân Thư cùng nhóc, "Hôm nay cô út cũng vui.”

Tiểu Tri Ngôn , "Dượng út cũng vui, dượng cũng đang .”

Thẩm Vân Thư khẽ "ừm" một tiếng.

Chiếc điện thoại về tay Phùng Viễn Sơn, điện thoại chút im lặng, mở lời , hỏi một cách tự nhiên, "Chuẩn đãi món gì đây?”

Thẩm Vân Thư bầu trời âm u ngoài cửa sổ xe, im lặng một lúc, đáp , "Về nhà sớm nhé, tối nay hình như sắp tuyết rơi.”

Phùng Viễn Sơn cũng lên bầu trời, ánh mắt tự chủ mà trở nên dịu dàng.

Trước đây thích tuyết, bây giờ vì một câu của cô, bỗng nhiên chút mong chờ trận tuyết sắp đến.

Cố Tùng Hàn bật máy nhạc, băng cát-sét phát những bài hát vui nhộn, ngón tay vui vẻ gõ theo nhịp nhạc vô lăng, rõ ràng bây giờ là giữa mùa đông lạnh giá, nhưng cảm thấy một làn gió xuân đang ùa tới, trong lành và ấm áp, khiến cũng tìm một để kết hôn.

Loading...