Tương Khắc - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-08-26 10:00:55
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Hạnh Chi sững sờ vài giây, bật , chị thật sự đánh giá thấp con bé . Mấy năm nay chị ở ngoài cũng trải qua ít những trường hợp lớn nhỏ, nhưng vẫn rèn vẻ điềm tĩnh như cô.

Lời đến nước , chị cũng giả vờ nữa, Lâm Hạnh Chi lấy t.h.u.ố.c lá khỏi túi, rút một điếu ngậm miệng, châm lửa, hít một thật sâu, nhả khói về phía mặt Thẩm Vân Thư.

"Vân Thư, chị em là bản lĩnh mà, chị cũng lãng phí thời gian, chúng chuyện thẳng thắn với nhé. Mặc dù lúc đầu chị ly hôn với trai em, Tiểu Tri Ngôn là ở với , nhưng bây giờ trai em còn, chị là ruột của Tri Ngôn, quyền giám hộ thuộc về chị, bất kể là về tình cảm xét về mặt pháp luật, nó ở với chị đều là lẽ , em là chuyện tòa, thẩm phán cũng sẽ về phía chị.”.

Thẩm Vân Thư tựa lưng ghế, "Chị chuẩn cũng khá kỹ đấy nhỉ, tìm chuyên môn tư vấn qua ?”

Lâm Hạnh Chi chút đắc ý, "Cũng cần tìm chuyên môn, chồng tương lai của chị là một luật sư, em luật sư , chính là loại chuyên kiện tụng đấy.”

Thẩm Vân Thư khẽ nhướng mày, "Xem vị rể tương lai mới là bản lĩnh thật sự .”

Lâm Hạnh Chi cũng phủ nhận, "Chị em thương Tiểu Tri Ngôn, coi nó là bảo bối, chăm sóc nó cũng chu , vì em chắc chắn lớn chuyện tòa, để nó cô út và ruột của nó đánh . Nếu em chị từ bỏ quyền giám hộ thì dễ thôi, em đưa cho chị mười vạn tệ, chị lập tức văn bản, từ nay về chị sẽ bao giờ xuất hiện mặt Tiểu Tri Ngôn nữa, chị chắc chắn sẽ , nếu thì chị sẽ đưa Tri Ngôn , nếu chị , thể cả đời em thể gặp .”

Thẩm Vân Thư , "Chị Hạnh Chi quả là quá coi trọng , mở miệng đòi mười vạn tệ. Đừng mười vạn, đến một đồng xu cũng , chị là ruột của Tiểu Tri Ngôn là đúng, nhưng mấy năm nay chị gọi một cuộc điện thoại một lá thư nào ? Chưa đến việc chị năm nay thằng bé cao bao nhiêu, giày cỡ nào, thích ăn gì, thích chơi gì, tiêm phòng những gì . Chỉ cần đường, nếu chị và thằng bé vô tình gặp lướt qua, chị thể nhận đó là con trai của chị ?”

Tay Lâm Hạnh Chi đang kẹp điếu thuốc run rẩy.

Thẩm Vân Thư nhanh chậm tiếp, "Không chỉ cái luật sư gì đó của chị mới hiểu luật, còn khác thì đều là mù luật, thật với chị, thật sự sợ tòa . Thẩm phán thiên vị, cũng thể vì chị ăn to lớn là ông sẽ thiên vị chị , một việc về sự thật và bằng chứng. Tiểu Tri Ngôn đây vẫn hỏi thằng bé là thế nào, sẽ để thằng bé thấy , cần gì để thằng bé ôm ấp ảo tưởng nữa, một mối quan hệ để thằng bé nhận sớm, chắc là chuyện . Chị đúng , chị Hạnh Chi?”

Lâm Hạnh Chi ngay cả một câu cũng tiếp .

Thẩm Vân Thư dậy, xuống chị , " quan tâm chuyện là ý của chị là của cái luật sư gì đó của chị. Hôm nay đến đây chỉ với chị, nếu chị dám chào hỏi một tiếng mà trực tiếp xuất hiện mặt Tiểu Tri Ngôn ... Chẳng chị cũng dò hỏi danh hiệu ông chủ Phùng đấy nhỉ? Nếu chị và đàn ông của chị cảm thấy cuộc đời điều gì hối hận, thì cứ theo xúi giục của thử xem .”

Lời hết, Thẩm Vân Thư cũng cảm thấy còn gì khác để với chị nữa, nhưng đến cửa phòng riêng, cuối cùng vẫn nhịn , đầu chị .

"Chị dâu, hôm nay là cuối cùng gọi chị như , chị câu cuối cùng trai khi trút là gì ? Anh cả đời nhất với chị và Tiểu Tri Ngôn, cho chị một cuộc sống , cũng hại Tiểu Tri Ngôn mất , nhưng chị hãy tự đặt tay lên lương tâm mà hỏi , từng bạc đãi chị tí xíu nào ?”

Cô nuốt xuống sự chua xót trong cổ họng, lạnh lùng , "Nếu bây giờ ngay cả lương tâm cơ bản chị cũng còn, thì cứ tòa kiện . và Tiểu Tri Ngôn sẽ đợi chị, chẳng chị ư, trai đang ở trời xuống đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tuong-khac/chuong-138.html.]

Lúc Thẩm Vân Thư bước khỏi quán thì bình tĩnh , Cố Tùng Hàn thấy chị dâu , dụi tắt điếu thuốc, đến, chiếc điện thoại di động trong túi đúng lúc reo lên, tiện tay máy.

Người đàn ông đeo kính liếc chiếc điện thoại di động của Cố Tùng Hàn, Thẩm Vân Thư, với vẻ tự tin.

Thẩm Vân Thư cũng mỉm với , "Vẫn xưng hô với thế nào?”

Người đàn ông đeo kính chỉ đáp, " luật sư, cứ gọi luật sư Phương là .”

Thẩm Vân Thư đánh giá , "Luật sư Phương gần đây đắc tội với ai , định chạy trốn , là nợ nần gì đó?”

Sắc mặt Phương Lỗi biến đổi, nhanh chóng khôi phục, , "Cô đùa .”

Thẩm Vân Thư gật đầu, "Không thì nhất, nhiều sách như luật sư Phương, cũng hiểu luật pháp gì cả. Bình thường chỉ thích xem kịch thôi, luật sư Phương những trong kịch mà kiếm tiền bất chính, cuối cùng đều kết cục ?”

Nụ của Phương Lỗi vẫn đang cố duy trì.

Thẩm Vân Thư thẳng, "Mặc dù mỗi một cách c.h.ế.t thảm khác , nhưng tóm cũng đơn giản thôi, đó là đều c.h.ế.t tử tế. Hy vọng luật sư Phương sẽ trở thành một trong đó.”

Mỗi bước mỗi xa

Mặt Phương Lỗi sầm xuống.

Cố Tùng Hàn nắm c.h.ặ.t t.a.y đặt môi mới để bật thành tiếng, đây là đầu tiên thấy mặt của chị dâu, rõ ràng bình thường là một dịu dàng như nước, nhưng khi mắng thì cũng chẳng hề nể nang gì cả.

Phương Lỗi lạnh một tiếng, vung tay áo bước quán .

Cố Tùng Hàn đưa chiếc điện thoại di động trong tay cho Thẩm Vân Thư, cố nhịn , "Anh trai em gọi đến.”

Mặt Thẩm Vân Thư nhất thời hồng lên, cô thấy dáng vẻ giương nanh múa vuốt của , cũng thấy lời cô .

định cảm xúc, mới đưa điện thoại lên tai, bình thản "Alo" một tiếng.

Im lặng một lúc, điện thoại truyền đến giọng trầm ấm của , "Dáng vẻ bé mèo giương móng vuốt hung dữ với khác chắc hẳn , tiếc là thấy.”

Loading...