TỤNG THU THANH - 3

Cập nhật lúc: 2025-01-26 22:52:11
Lượt xem: 17,722

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng mấy chốc, mụ già dẫn Lưu thị đến, gào :  

"Đại phu nhân, lão nô sống nữa! Suốt đời tận tụy, từng mắc , ngay cả lão thái quân cũng từng trách . Vậy mà nhị phu nhân cửa coi như chó lợn mà xử lý. Ta thật còn mặt mũi nào sống nữa!"  

 

Lưu thị kéo đến, với ánh mắt hài lòng, nhưng cũng trực tiếp mặt, chỉ hỏi:  

"Muội , chuyện gì mà náo loạn thế ? Vú Vươnglà lớn trong nhà, xảy việc ?"  

 

Ta thản nhiên lau chân, chẳng thèm ngẩng đầu:  

"Tẩu cứ hỏi mụ xem, đến, mụ gì Minh tiểu thư?"  

 

Lưu thị sững .  

 

Nàng hẳn đây đám hạ nhân đối xử với hai đứa trẻ .  

 

đây ai can thiệp, còn bây giờ, đến.  

 

"Chắc hẳn chút hiểu lầm thôi..." Lưu thị gượng, nháy mắt hiệu cho mụ già , nhưng mụ hiểu ý.  

 

"Hiểu lầm gì mà hiểu lầm! Nhị gia giao phó bọn trẻ cho quản lý, giờ nhị phu nhân mới bảo chúng sai! Ta ở Thẩm gia hai mươi năm, từng ai tát cả!"  

 

Ta bật khẩy:  

"Nếu v.ú phục, thì mời phân xử. Chẳng v.ú là nhũ mẫu của đại gia ? Hẳn là đại gia trọng vọng lắm. Mời tiền sảnh mời đại gia đến, nếu thì chúng lên quan phủ. Thế nào?"  

 

"Thôi thôi ! Đại gia rảnh bận tâm những chuyện trong hậu viện!"  

 

Lưu thị cuống lên.  

 

Thẩm An đang chiêu đãi đồng liêu ở tiền sảnh, nếu chuyện ầm ĩ ngoài, sẽ cho rằng nhũ mẫu của ông ỷ thế, chèn ép tân nương. Đến lúc , cả Thẩm gia đều mất mặt.  

 

"Được , hôm nay chỉ là hiểu lầm, bỏ qua . Cả ngày bận bịu hôn lễ, ai cũng mệt cả, nghỉ sớm thôi."  

 

Nàng vội kéo mụ già ngoài, nhỏ giọng trách mụ :  

"Ngươi chọc nàng gì? Ngươi , nàng ở nhà còn đánh cả cha ruột!"  

 

*

 

Khi bọn họ , đóng cửa phòng, đắp chăn cho Minh nha đầu.  

 

"Sau , nếu ai dám ức h.i.ế.p hai đứa, cứ với . Ta tuyệt đối tha."  

 

Minh nha đầu , ánh mắt phức tạp. Một lúc lâu , bé mím môi, khẽ "ừ" một tiếng lưng xuống.  

 

Bé lớn hơn Ngọc nha đầu ba tuổi, tâm tư cũng sâu hơn, thực đoán bé đang nghĩ gì.  

 

Đứng ngẩn một lúc, bỗng tiếng Ngọc nha đầu nhẹ nhàng gọi:  

"Mẹ ơi, ngủ thôi."  

 

Ta mỉm trèo lên giường, chui giữa hai đứa bé, ôm lấy cả hai mà ngủ.  

 

04

 

Sáng sớm tỉnh dậy, trong lòng chỉ còn một Ngọc nha đầu.  

 

Minh nha đầu bò sang đầu giường từ khi nào, cả co rúm thành một khối, chỉ chiếm một góc nhỏ để tránh chạm .  

 

Ta khẽ thở dài.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tung-thu-thanh/3.html.]

 

Có lẽ quả dưa thực sự quá to, cưỡng ép cũng hái xuống .  

 

Ta còn biện pháp nào khác đây? Chỉ cần con bé đối nghịch với .  

 

*

 

Ta nhẹ nhàng dậy, trở về phòng rửa mặt chải đầu, khi chỉnh tề liền bước đến chính phòng ở hậu viện.  

 

Hôm qua gây một phen sóng gió, quả nhiên khiến tích oán, còn bước cửa, ý vui truyền từ bên trong.  

 

Ngẩng đầu lên , thấy Thẩm An và Lưu thị một bên, lão thái quân ở vị trí chủ tọa, sắc mặt đầy vẻ bất mãn.  

 

" là nàng dâu giỏi giang! Vừa mới cửa bắt lão thái bà đợi !"  

 

Ta vô tội ngẩng đầu:  

"Bây giờ mới là giờ Mão hai khắc, cháu dâu hề đến muộn, lão thái quân giận?"  

 

Lão thái quân thế, càng thêm tức giận:  

"Ngươi là bề , dậy sớm hầu hạ trưởng bối rửa mặt, dâng thỉnh an, thế mà ngươi lười biếng, đến giờ mới dậy, còn thong thả rửa mặt cả nửa canh giờ, để trưởng bối chờ khơi khơi. Quả thực chẳng thể thống gì!"  

 

Lúc bà , Thẩm An và Lưu thị đều nhàn nhã nhấp , vẻ mặt như đang xem kịch .  

 

Chẳng trách hôm qua Lưu thị khắp nơi nhường nhịn , hóa tính , để khác tay nàng .  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Ta lạnh trong lòng, nhanh chóng đổi sang bộ dáng rưng rưng , cúi đầu :  

"Thì trong phủ còn quy củ như , là cháu dâu , cháu dâu nhận sai, mong lão thái quân thứ , đừng để giận mà tổn hại đến thể."  

 

Ta nhận sai quá nhanh, khiến lão thái quân nhất thời nghẹn lời.  

 

Đến cả Lưu thị cũng ngẩng đầu, bằng ánh mắt nghi hoặc.  

 

"Khụ, còn nữa, hôm qua ngươi…"  

 

"Hôm qua cháu dâu mới nhập môn, hiểu quy củ, vô tình mạo phạm đại tẩu. Cháu dâu hối hận suốt cả đêm, tuyệt đối dám nữa. Mong lão thái quân minh xét."  

 

"Ngươi... Ngươi nhận thì ."  

 

Ta cúi đầu, lão thái quân dù oán trách cũng thể mở miệng thêm, nếu , chẳng sẽ mang tiếng bắt nạt mới cửa .  

 

Bà đành nén giận, miễn cưỡng sai hầu hạ họ dùng bữa sáng.  

 

"Hầu hạ?"  

 

Nực thật. Nuôi cả một gia đình đầy hạ nhân chẳng lẽ để trưng bày?  

 

Tuy , phản bác, mà ngoan ngoãn theo đến phòng ăn. Chờ khi xuống, nhanh tay bê bát cháo đến bàn, bất ngờ buông tay.  

 

"Rắc!"  

 

Cháo đổ thẳng lên lão thái quân.  

 

"Ôi trời! Ngươi cái trò gì thế hả!"  

 

"Xin ! Xin ! Cháu dâu dẫm vạt váy!"  

 

Loading...