TỪ TIỆN NỮ TRỞ MÌNH THÀNH TRƯỞNG CÔNG CHÚA, TA TẠO NÊN CƠ NGHIỆP - 6
Cập nhật lúc: 2025-10-03 17:54:18
Lượt xem: 309
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nữ tử cầm đầu ngẩng đầu, giọng đầy phẫn uất:
“Còn gì là nhân nữa ? Từ khi trở về từ tay giặc, nhà đuổi khỏi cửa, mỗi ngày sống nhờ ăn xin... nàng, nàng , cả họ nữa – chúng đều từng rơi tay quân địch. Kinh thành chẳng chứa chúng nữa. Thà c.h.ế.t chiến trường cùng bọn súc sinh , còn hơn phỉ nhổ, thiên hạ nhục mạ...”
Một cô gái khác tiếp lời, ánh mắt kiên cường:
“Đừng thấy tay yếu chân mềm, nhưng trong doanh trại quân địch, từng c.ắ.n rụng tai một tên tướng! Xin Nữ hoàng dẫn theo!”
Không ai nhắc đến, chính vì hành động , nàng suýt mất mạng vì mất máu, cũng vĩnh viễn thể .
Một nhóm nữ tử quỳ nơi đất tuyết, trẻ nhất mới mười sáu, lớn nhất ngoài năm mươi.
Song tâm can họ vững như sắt thép, khí phách chẳng thua kém bất kỳ binh sĩ luyện trận nào phía .
Ta trầm ngâm giây lát, chấp thuận thu nhận tất cả trướng.
“Huynh tỷ ! Theo trẫm xuất chinh! Cùng ... trở về nhà!”
“Giết—!”
Trên đường hành quân, gia tộc ruồng bỏ, mất ... nam nữ , lũ lượt xin nhập ngũ.
Lực lượng bắc phạt càng đ.á.n.h càng mạnh, những giảm, ngược ngày càng lớn mạnh.
Và thế là, đội quân nữ nhân đầu tiên trong lịch sử vương triều lập nên.
Tháng đầu xuất chinh, quân phục quốc như chẻ tre, thế như nước vỡ bờ, chiếm Dương thành – nơi quân địch chiếm hơn sáu năm.
Sĩ khí đại chấn!
Dựa hiểu về địa thế, cộng thêm mấy năm nghiên cứu kỹ chiến thuật kỵ binh địch, đến tháng thứ ba, quân phá tan đội kỵ binh tinh nhuệ nổi tiếng bất khả chiến bại của giặc.
Tướng dẫn đầu là thái tử địch quốc, đích c.h.é.m c.h.ế.t lưng ngựa. Quân địch vỡ trận, thất điên bát đảo, quân truy kích tận cùng, g.i.ế.c sạch tha.
Nửa năm , bộ lãnh thổ Đại Tề mất thu hồi, nước Sở địch , định giảng hòa.
Ta xé bỏ thư hàng trướng, g.i.ế.c sứ giả, tiếp tục bắc tiến, đ.á.n.h sâu nước Sở!
Một năm , đội quân nữ đầu tiên của Đại Tề giả dạng thường dân, trộn thủ đô địch, nội ứng ngoại hợp, đ.á.n.h hạ vương thành trong một trận.
Từ đó, nước Sở diệt vong, Đại Tề nhất thống thiên hạ!
Quân đội nữ quyền lập chiến công hiển hách, cùng khải hồi triều.
Hoàng hậu tự bước xuống tường thành, dẫn bá quan nghênh đón.
Ta xuống ngựa, đỡ lấy Hoàng hậu đang cảm động đến rơi lệ.
Nếu nàng kiên quyết cải cách, phát triển nông nghiệp – thương nghiệp – kinh tế, hậu phương vững vàng, tiền tuyến chúng dám đ.á.n.h lớn, đ.á.n.h nhanh, đ.á.n.h thắng?
“Trường An, bản cung mà – các ngươi nhất định thắng! Ngai vị Nữ Hoàng , ngươi xứng đáng hơn ai hết!”
“Không! Chiến thắng là của tất cả chúng ! Là của Đại Tề!”
Từ đây, ngai vàng của củng cố vững chắc.
Ta – Nữ hoàng đầu tiên của Đại Tề, thành chí nguyện mà tổ tiên bao đời thể !
Lịch sử sẽ còn gọi là nữ nhân loạn triều, mà sẽ khắc ghi tên — Trường An Đức Trị, thánh minh võ lược!
Vua nước Sở tống lên xe, lôi diễu phố khắp kinh thành, bá tánh phỉ nhổ, ném đá, đ.á.n.h đập.
Ta nhớ rõ, khi phát động chiến tranh, lệnh quân đồng thanh dụ:
“Đại Tề là đất lũ man di cầm thú! Người Đại Tề chẳng khác gì kiến hôi! Các ngươi tùy nghi c.h.é.m giết!”
Chính vì lời , quân Sở tràn lãnh thổ Đại Tề g.i.ế.c chóc – cướp bóc – h.i.ế.p dâm, gây cảnh tan nhà nát cửa.
Nơi nào quân Sở qua, một nữ tử nào tránh khỏi nhục nhã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-tien-nu-tro-minh-thanh-truong-cong-chua-ta-tao-nen-co-nghiep/6.html.]
Chính hàng vạn nữ nhân hủy hoại trong cơn binh đao tụ thành thanh kiếm sắc bén nhất, đ.â.m thẳng hoàng thành nước Sở!
Cuối cùng, c.h.ặ.t t.a.y chân vua Sở, treo ngược lên tường thành ba ngày ba đêm, để tế vong hồn tướng sĩ khuất!
Năm thứ hai khi Đại Tề nhất thống thiên hạ, và Hoàng hậu cùng ban hành tân luật.
Đội quân nữ đầu tiên của Đại Tề danh hiệu chính thức, nữ tử trong thiên hạ đều phép:
Nhập học
Nhập quân
Dự khoa cử, triều quan
Ra ngoài buôn bán, đàm đạo quốc sách
Nữ tử thể như nam nhân, lập công danh, tạo cơ nghiệp!
Tân luật đề xướng chế độ nhất phu nhất thê, nếu nam tử thác loạn, nữ tử quyền bỏ chồng, mà cả nam lẫn nữ đều phép tái giá — bãi bỏ “phu vi thê cương”.
“Con bé ngốc, gì mà phỏng chân công chúa kìa!”
Thái hậu đang trách nhẹ một cung nữ.
khi ngày càng nhiều nữ tử tiến xã hội, triều đình — tấm lòng tinh tế, sự chính trực của họ mang về nhiều công lao hiển hách.
Tân luật vững giữa hàng ngàn vạn nữ hùng!
Một ngày tuyết rơi, và Thái hậu cùng bên lò sưởi đ.á.n.h cờ.
Trong lúc nhàn thoại, hỏi:
“Thái hậu, năm xưa vì tự xưng nữ đế, mà để trẫm kế vị? Nếu luận về chính sự, còn giỏi hơn trẫm.”
Thái hậu vang:
“Trường An, bản cung khi cũng tư tâm. Bản cung khác ngươi, thiếu khí phách . Dù hành động thì bản cung vẫn nâng đỡ ngươi xưng đế, nhưng nữ nhân chấp chính là chuyện xưa nay từng . Bản cung sợ sẽ biến, một chống nổi cả triều đình? Sao ngăn miệng đời? Trường An, ngươi , ngai vàng — đáng để như ngươi .”
Ta nhấc một quân trắng, thản nhiên :
“Miệng đời? Cũng chỉ là công cụ kẻ quyền dùng để củng cố thế lực. Những kẻ bất tài ghế quá lâu, liền quên mất là ai. Phải để những chí cùng đua tài, quốc gia mới bền vững lâu dài.”
Thái hậu ngẩn , đập tay thở dài:
“Lại thua ! Bản cung thật sự già … Nữ hoàng, quả là hậu sinh khả úy!”
Ta nhếch môi, thầm nhủ: “Ai mà ngờ một bà già như bà còn nuôi ba tiểu sủng, sợ già đủ nhanh?”
lúc cung nhân báo: “Tiểu sủng mới của Thái hậu đang ôm lò sưởi đợi ngoài điện.”
Bà phẩy tay đuổi cung nhân, áp sát bên tai :
“Bản cung xưng nữ hoàng cũng là vì thế. Vào hậu cung đăng ký, ân sủng kiểm soát, phiền lắm! Sống đời hưởng thụ, vui vẻ mới quan trọng!”
Nói , bà chỉnh váy áo, thảnh thơi rời điện.
Đêm xuống, tường thành, ngắm vạn nhà đèn sáng, lòng ngổn ngang xúc cảm — một đời như thế, uổng!
Quân hậu đắp áo choàng cho , ba vị sủng quân hầu hai bên.
Pháo hoa sáng rực trời kinh thành, Quân hậu dịu dàng thúc giục:
“Thái hậu đang chờ ăn cơm giao thừa.”
Ta mới nắm tay , cùng hướng về Thọ Khang cung.
Bánh xe lịch sử vẫn đều — nhưng từ nay, một chương mới mở !
hết