Tự Tay Giec Cả Nhà - Tuyển Tập Án Sinh Tử 1 - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:32:24
Lượt xem: 903

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

G.i.ế.c cha, g.i.ế.c , g.i.ế.c , g.i.ế.c chị dâu, thậm chí g.i.ế.c cả đứa trẻ ba tuổi, đây chỉ là vụ án hình sự vi phạm pháp luật, mà còn là vụ án kinh thiên động địa, vi phạm luân thường đạo lý.

 

Cảnh sát phá án chậm một ngày, quần chúng sẽ thêm một ngày hoang mang. Càng cần đến sự khiêu khích trong video.

 

Giả sử cảnh sát bắt hung thủ, cuối cùng, tất cả 'chuyện nhà' của , đều thể đóng cửa tự giải quyết, cảnh sát căn bản tư cách tham gia ?

 

Bất kể là ai, lời đáng tin , thì lúc , là manh mối duy nhất của họ, cũng thể dịch là - là cọng rơm cứu mạng của họ.

 

Chỉ là, hễ nghĩ đến những gì họ thấy, những gì họ khoảnh khắc đặt chân lên Đảo Vân, cảm giác hưng phấn và hoảng sợ trong lòng , thật khó mà diễn tả.

 

Dịch Hành ít khi chuyện trực diện với nữa, luôn hiệu cho Hà Hạo Vũ .

 

Hà Hạo Vũ nhận tín hiệu, dè dặt hỏi : "Cô thể cùng chúng đến Đảo Vân ?"

 

buột miệng: " vốn dĩ là mà."

 

Dịch Hành dường như mong chờ câu của , lập tức bật dậy.

 

Thân hình cao lớn vạm vỡ đó của , che khuất tầm của .

 

thứ khiến cảm nhận là cảm giác an , mà là cảm giác áp bức và chán ghét, thậm chí là cảm giác buồn nôn.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Dịch Hành dẫn theo nhóm bốn ban đầu của , cộng thêm một Đội trưởng Trần, chuẩn đáp thuyền Đảo Vân.

 

kinh ngạc hỏi: "Chỉ mấy thôi ?"

 

Đội trưởng Trần giải thích: "Cô Nhạc lẽ hiểu rõ về Đảo Vân. Thực hòn đảo đó nhỏ, cư dân đó cũng ít, hiện tại lẽ chỉ còn một ít già, phụ nữ và trẻ em."

 

"Trước đây họ sống bằng nghề biển, nhưng bây giờ nhiều lệnh cấm đ.á.n.h bắt, việc đ.á.n.h bắt đủ nuôi sống gia đình, nhiều dân đảo di cư nơi khác."

 

"Những thể chịu đựng sự nghèo đói và cô đơn đảo, đều là những ý thức gia tộc mạnh. Theo bản năng, họ cũng thích cảnh sát can thiệp chuyện của họ. Cho nên, chỉ cần xảy án hình sự, những mâu thuẫn nội bộ họ thể tự giải quyết, thì cảnh sát chúng thể tham gia thì sẽ tham gia."

 

"Chúng cũng lo lắng việc đột nhiên đưa lượng lớn cảnh sát đến, sẽ gây hoang mang cho họ."

 

tò mò hỏi: "Vậy, lỡ như họ điều gì ác đảo, chẳng là cũng ai ?"

 

"Điều đó thì . Đảo Vân chỉ một tuyến thuyền duy nhất kết nối với bên ngoài. Hơn nữa một đám già, phụ nữ, trẻ em thì gây chuyện gì to tát chứ? Cuộc sống của họ ít nhiều vẫn cần chính phủ hỗ trợ mà."

 

Nói đến đây, chỉ nữa.

 

thuyền, nôn đến mức cảm thấy mật sắp trào ngoài.

 

Dịch Hành nhíu mày: "Sao cô là cô say sóng?"

 

" uống t.h.u.ố.c say sóng , nhưng nhất thời tác dụng." mếu máo , "Chẳng sợ các cho cùng !"

 

Dịch Hành hiệu cho Hà Hạo Vũ tìm cho một chỗ thoải mái để . Thời gian thuyền chắc cũng chỉ hơn hai tiếng, do đó, là ghế cứng, căn bản giường . Người ít, thuyền cũng lớn, trong khoang thuyền cảm giác chật chội.

 

bảo Hà Hạo Vũ dìu chỗ lan can, lẽ bầu trời bên ngoài sẽ đỡ hơn một chút.

 

Kết quả, nôn thẳng lên .

 

Anh bất mãn hét lên: "Cô Nhạc!"

 

áy náy: " trả tiền giặt khô."

 

Anh cũng , đành hít sâu một , chịu đựng mùi chua thối .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-tay-giec-ca-nha-tuyen-tap-an-sinh-tu-1/chuong-9.html.]

 

trêu chọc: "Anh là thủ khoa đại học ?"

 

"Anh cách nào trị say sóng ?"

 

Anh lườm một cái: " thể dùng 'tay dao' c.h.é.m ngất cô ?"

 

vội ngăn : "Anh đừng bừa, đừng phim ảnh lừa, c.h.é.m như , dễ c.h.ế.t đấy."

 

dựa lan can , vẫn khó chịu, tỏ yếu đuối: "Anh cảnh sát Hà, cho mượn bờ vai dựa một lát ."

 

Anh tuy tình nguyện, nhưng vẫn xuống bên cạnh , hào phóng góp một bờ vai.

 

: "Thật , sợ."

 

"Lỡ như, đây thật sự là hòn đảo giam cầm năm đó, thì ?"

 

" thật sự mạnh mẽ đến mức đủ dũng khí đối mặt với những khổ nạn và sỉ nhục gánh chịu năm đó ?"

 

Hà Hạo Vũ khẽ thở dài, giọng điệu trở nên dịu dàng: "Yên tâm , cảnh sát sẽ bảo vệ cô."

 

Quả nhiên!

 

Thủ khoa đại học cũng chỉ đến thế mà thôi, e là còn qua ải tình bao giờ!

 

CHƯƠNG 8: TÌM THẤY NGUỒN GỐC HUNG KHÍ

 

Một nữa đặt chân lên mảnh đất Đảo Vân, tâm trạng phức tạp.

 

Kích động, hưng phấn, đồng thời cũng sợ hãi và hoảng loạn.

 

Nếu nhiều cảnh sát cùng thế , tuyệt đối dám đến.

 

Đáng tiếc là, cảnh sát cho dựa lá chắn, còn một lòng tính kế để g.i.ế.c họ.

 

"Đảo Vân? Đây là Đảo Vân ?" Không , giọng điệu của Dịch Hành mấy phần kích động, hỏi, "Đội trưởng Trần, từng đến đây ?"

 

Đội trưởng Trần : " từng theo đội xóa đói giảm nghèo đến một ."

 

"Tuy ở đây nghèo, nhưng phong cảnh cũng tệ."

 

ngẩng đầu lên, bầu trời xanh biếc, giống hệt màu nước biển. Ánh nắng rải mặt biển, phác họa lên từng bức tranh đẽ dễ chịu.

 

" . Vậy ở đây phát triển du lịch nhỉ? Khí hậu ấm áp ở đây hẳn là thích hợp, nếu tuyên truyền thêm, dựa du lịch để giàu, chỉ là vấn đề thời gian."

 

"Trước đây từng kế hoạch , nhưng nhiều nhà phát triển đ.á.n.h giá, đầu tư và thu tương xứng, đó cũng đành bỏ dở."

 

Ở bến tàu đón thuyền. Để họ hoang mang, Đội trưởng Trần nhóm chúng là đại diện chính phủ đến thăm hỏi các cụ già, đặc biệt mang rau củ quả tươi đến cho họ.

 

Bởi vì đất đai ở Đảo Vân thích hợp trồng rau, nên rau củ bình thường ở bên ngoài, đến đây đều là của hiếm.

 

Ở đây cũng già, cũng một phụ nữ tương đối trẻ.

 

là con dâu ở nhà chăm sóc già, cũng một là bảo mẫu con cái thuê về chăm sóc, kèm theo đó là vài đứa trẻ còn ẵm ngửa.

 

Đội trưởng Trần : "Hơn mười năm , ở đây vẫn trường học. đó ít quá, với là đảo mà, ít nhiều cũng bão, sóng thần, cũng là vì an của bọn trẻ, nên trường học dỡ bỏ. Vì trẻ con nhà trẻ thì cần ngoài ở, nếu thì quá vất vả cho chúng."

 

Loading...