Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-11-17 19:04:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khách sạn ở ngay bên đường.

Cảnh sát đang đường tới, nhân viên an ninh khách sạn cũng phong tỏa.

Trong sảnh lớn, đường, nhân viên lễ tân, mấy mặc áo khoác, bảo tiêu nhà họ Cố… cả một đoàn đông đúc lưng một trai trẻ. Khung cảnh quá rầm rộ, ai cũng ngoái .

Người phụ nữ đeo vòng ngọc quý sốt ruột đến đỏ mắt, liên tục giục bảo tiêu nhanh hơn.

Hứa Tân Nam liếc chị gái ruột của , sang đứa cháu ngoại tỏ hiếu thuận, mí mắt cụp xuống, trong đầu đang nghĩ gì.

Mấy nhóm chia thang máy. Hành lang sáng trưng, rộng rãi, còn cả hóng chuyện theo xem.

Giám đốc khách sạn lom khom , chuẩn sẵn chìa khóa vạn năng, khom lưng xin .

Chàng trai tuấn tú sắc mặt tái nhợt, bệnh khí còn tan hết, nhưng khí thế vẫn mạnh mẽ, khiến dám coi thường.

Ngón tay thon dài chạm lên môi, ho khẽ, đôi mắt hồ ly dài hẹp ánh lên tia sáng u ám.

Thư ký Lâu nhận chìa khóa, hỏi:

“Cố tổng, để phá cửa nhé?”

“Không !”

Giọng Cố vang lên, đầy hoảng hốt:

“Đám vốn dĩ liều lĩnh! Bọn chúng cái gì cũng dám !”

“Nếu các xông , nhỡ nổi điên thì ? Duật Nhi, đó là ba con, con từ nhỏ ông đối xử với con thế nào mà, con thể hại ông !”

Người đàn ông mặt, ánh mắt lạnh lẽo, mí mắt khép hờ, cảm xúc. Anh khẽ ho, giọng khàn đặc:

“Những gì ba dạy, con trai đương nhiên con sẽ quên.”

Anh thậm chí đầu , chỉ nhạt giọng :

“Mẹ yên tâm, ba gặp nạn, đừng con phẫu thuật xong, cho dù liệt giường nhúc nhích , con cũng sẽ tự , nhất định cứu ba .”

Khách sạn kịp kéo rào chắn, hành lang bên ngoài tụ tập thêm đông xem. Có còn móc điện thoại thì thầm:

“Ủa, phim ?”

“Nam chính kìa? Trời ơi, trai quá! Đợi lát hỏi xem phim gì, vợ mê lắm!”

“Mấy diễn viên giờ thoại chuẩn ghê, xa còn rõ mồn một!”

“Ơ mà nhân vật chính bệnh hả? Hiếu thuận ghê luôn.”

Khóe môi Cố Duật Chi khẽ cong, nhận lấy chìa khóa.

Ngón tay thon dài cầm chiếc thẻ đen, ánh đèn chiếu lên càng thêm sắc lạnh. Anh khẽ búng tay, đám bảo tiêu lập tức áp sát cửa.

Một cao lớn dựa vai cửa, ép mạnh, “rắc” một tiếng, cửa phòng bật mở.

Cánh cửa mở , một cảnh tượng đập mắt , tiếng hét chói tai vang lên, ai đó đang clip thì la lớn:

“Vãi! Đây là phim cấp ba !”

Trong phòng loạn như bãi chiến trường, rõ ràng nhất là chiếc giường ở giữa. Hai thể trần trụi phơi bày mặt .

“Người bắt cóc” chính là Cố Nhân Khang, dường như còn kịp phản ứng, trợn tròn mắt đám đông.

Ngược , “phụ nữ” trần truồng bên cạnh ông mới là la hét đầu tiên. Hàng mi giả rung bần bật, môi son nhòe nửa, vội vàng chụp quần áo che , giọng the thé kêu lên:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-204.html.]

“Chồng ơi, đây chồng ơi!”

“Chồng , ý là tăng thêm tiền ?”

Đám xông trợn mắt há hốc mồm. Không ai ngờ “giải cứu con tin” thành thế .

Khuôn mặt Cố Duật Chi vẫn bình tĩnh, chỉ đôi mày đen nhíu nhẹ, khóe môi nhếch cong, nửa nửa .

Sau lưng, hét lên kinh hoàng, ngã ngửa xuống đất.

Hứa Tân Nam siết chặt lông mày, trong mắt là sự khinh miệt sâu đậm.

Người mợ vội vàng che mắt Khương Chi Chi, kéo cô ngoài.

Những mặc áo vest cùng thì sững sờ, cằm như sắp rơi xuống đất.

Bảo vệ khách sạn ló đầu , thậm chí cả cô lao công cũng nhón chân hóng.

Đám khách ngoài hành lang càng sốc hơn. Một phóng to điện thoại hết cỡ, clip, hét giải thích cho mấy thấy rõ:

“Đù má! Ông già chơi với… pê đê ! Không sợ gãy lưng luôn hả?!”

Âm thanh vang vọng khắp hành lang.

Cố Nhân Khang cuối cùng mới hồn, che mặt, gào lên:

“Cút hết ngoài cho !”

Tiếng còi cảnh sát hú lên bên ngoài. Trong đám đông thì thầm:

“Khoan… gương mặt ông quen quen nha…”

Cố Nhân Khang vội che mặt. đúng lúc , “tình nhân” bên cạnh kéo mạnh, khiến thể ông phơi bày càng nhiều hơn.

Cố Nhân Khang che mặt thì lộ , trái luống cuống.

Ngay khi nhân viên công vụ lao đến, Cố Duật Chi ho sặc sụa, phun một ngụm m.á.u đỏ tươi.

Khuôn mặt tuấn tú tái nhợt, nghẹn ngào, giọng run rẩy như khó tin:

“Ba, con từ phòng phẫu thuật sống c.h.ế.t .”

“Còn ba thì ? Nói là bận công việc, hóa ở khách sạn ngay gần bệnh viện, hú hí với nhân tình chuyển giới?”

Cả hành lang im phăng phắc lập tức vang lên tiếng hít khí lạnh, ánh mắt trách móc, xì xào ngớt.

Cố Nhân Khang mặt già đỏ rần rần, hổ tức giận.

Hứa Tân Nam bên, nghiến răng với nhân viên công vụ:

“Cứu !”

trong đám đông, ánh mắt Cố Nhân Khang đều đầy khinh bỉ. Tiếng điện thoại chụp hình vang lên, ánh flash lóe sáng liên tục, còn thì thầm gọi tên ông .

Xong .

Trong khoảnh khắc đè xuống giường, đầu óc Cố Nhân Khang chỉ một ý nghĩ:

Hoàn mất mặt.

Bị chính con trai dồn đường cùng.

Hình tượng bao nhiêu năm gầy dựng, bây giờ sụp đổ còn mảnh nào!

 

Loading...