Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 201
Cập nhật lúc: 2025-11-17 19:04:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-17 19:04:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ánh trăng lạnh nhạt trải xuống mặt đất.
Vì đang mùa lễ mừng năm mới, biệt thự cũ nhà họ Cố trang hoàng rực rỡ, đèn màu sáng rực lan tỏa hòa cùng ánh , lấp lánh cả một vùng.
Cố Yếm bắt chéo chân, tựa lưng ghế, dùng nĩa ăn miếng táo gọt tỉ mỉ.
Tư thế với mà , chút quá tao nhã.
Nếu đổi ba năm , đừng nĩa bạc hoa văn táo, thậm chí chẳng thèm gọt vỏ, cứ thế mà cắn.
Từ đến nay ghét mấy chuyện rườm rà, nhất là mấy màn trưng bày sang trọng kiểu chạm rồng chạm phượng mà nhà họ Cố bày biện.
giờ thì khác.
Sống cạnh một cô gái nuông chiều như công chúa, đương nhiên thể giữ kiểu thô lỗ ngày . Dù cũng dáng lịch sự một chút.
Thanh niên với gương mặt điển trai xen chút bất cần tự , khóe môi cong cong, lúm đồng tiền lộ rõ.
Nét ngây ngô tà khí.
lúc , Cố bước thư phòng, thấy cảnh .
Bà giấu tia khinh thường trong mắt, sâu phía trong, nơi ánh đèn tối mờ:
“Nhân Khang, bệnh viện gọi, tình trạng của Duật Chi , cấp cứu nữa…”
Trong vùng sáng mờ, đàn ông mặc vest chỉnh tề hạ kính xuống, đặt tài liệu sang bên:
“Có gấp lắm ?”
“…Có.”
Người phụ nữ ngập ngừng:
“Chúng nên đến xem ? Duật Chi từ nhỏ vốn ngoan, bao giờ bệnh nặng, nghiêm trọng quá…”
“Bị bệnh thì mới nhớ lâu.”
Giọng Cố Nhân Khang nghiêm nghị, cắt ngang:
“Em chiều nó quá nên mới thành chừng mực. Phải cho nó một bài học, để nó cái gì nên, cái gì nên.”
Người phụ nữ cúi đầu im lặng, bên cạnh như một bức tranh thiếu nữ cũ mờ màu, dám phản bác.
Cố Nhân Khang hài lòng với thái độ đó, kéo tay vợ đặt trong lòng bàn tay , nhẹ vỗ:
“Anh là cha nó, đương nhiên sẽ lo cho nó. Chỉ là thằng nhỏ quá cứng đầu, chịu lời. Cho nó đổi môi trường, rèn tính , một hai năm nữa tính tiếp. Em chỉ cần chăm sóc nó, xem, nó mở công ty việc gì, đều ủng hộ. Rồi tìm cho nó một cô vợ môn đăng hộ đối, cưới xin thỏa, sinh con cái đầy đủ, chẳng là điều cha nào cũng mong ?”
Người phụ nữ gật đầu, mặt ửng hồng.
Trong mắt bà , chồng như ngọn núi cao, còn bà chỉ là dòng suối nhỏ chân núi, tất cả đều theo ông.
Bà cũng thấy mấy năm nay Duật Chi bướng bỉnh hơn , nên rèn luyện nó cũng .
Quả nhiên, giọng Cố Nhân Khang vang lên, lạnh hẳn:
“Dạo nó chuyện càng lúc càng khác thường, tất cả đều do con đàn bà gây . Hôn sự nhất định hủy!”
Mẹ Cố còn kịp lên tiếng, thì một giọng nam trẻ đầy hứng khởi xen :
“! Hôn sự con cũng phản đối!”
Tiếng giày da gõ sàn, bước gần, hai bàn tay mạnh mẽ chống lên bàn:
“Bao giờ thì cho họ hủy hôn ba?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-201.html.]
Người phụ nữ bên cạnh cau mày, hài lòng với sự vô lễ đó.
Cố Nhân Khang tỏ ôn hòa, hiếm hoi thể hiện dáng vẻ một cha dễ gần:
“Con nghĩ ?”
Người con trai trẻ mặt vài nét giống ông hồi trẻ, nhưng trong ánh mắt đầy tà khí. Anh nhếch mép, thẳng:
“Con thấy cả xứng với chị dâu!”
Mẹ Cố sững sờ ngẩng đầu.
Đứa con riêng đưa về từ bên ngoài, ánh mắt sáng rực, nụ còn lộ rõ tia tàn bạo:
“Chị dâu bụng xinh , cả còn chẳng xứng xách giày cho chị . Nếu tiệc đính hôn đó rối loạn, gì chuyện đính hôn với chị dâu? Trước xứng, giờ còn gây chuyện, càng chẳng tư cách cạnh chị !”
Cố Yếm nhanh, giọng cao vút.
Cố Nhân Khang càng càng cau mày, ánh mắt sâu thẳm như xuyên qua để xem thằng con đang thật lòng chỉ cho sướng miệng.
Quả nhiên, ngay đó Cố Yếm thu nụ , mặt trở nên nghiêm túc:
“Ba, con đính hôn với chị dâu!”
Cố Nhân Khang tức đến nghẹt thở, ho khan một tiếng.
Người phụ nữ bên cạnh hoảng hốt:
“Sao thể !”
Cố Yếm kéo ghế xuống đối diện, bắt chéo chân, thản nhiên như thể đang bàn chuyện nghiêm túc:
“Con con cũng xứng với chị . ba , nếu , cho con thêm tiền. Lễ đính hôn của con và chị dâu thật hoành tráng! Biệt thự ở thành phố S, mảnh đất ở phía bắc, cả khu thương mại, câu lạc bộ cưỡi ngựa, phòng hội sở bên nữa… Ba đem hết cho con !”
Anh liệt kê liền năm chỗ, phớt lờ vẻ mặt đen của Cố Nhân Khang.
“Ba tham bao nhiêu năm nay, giờ con cưới vợ thì cũng nên nhả chút chứ.”
Anh nhởn nhơ, đôi mắt cong cong, như chẳng hề nhận lời hỗn xược cỡ nào:
“Ba cũng nửa năm một con gánh vụ việc lớn thế nào, còn giúp ba và cả hòa hoãn quan hệ. Con góp công ít . Hơn nữa, bao nhiêu năm nay con sống lang bạt bên ngoài, học hành chẳng đến , bằng cấp cũng , vợ chắc chắn chê. ít con còn sạch sẽ, loại hủy hôn như cả, cũng coi như điểm hơn.”
Lời càn rỡ khiến cả hai lớn sững mặt. Mẹ Cố tức đến trắng bệch, còn Cố Nhân Khang bình tĩnh, thậm chí cầm chén nhấp một ngụm, thong thả như chẳng chuyện gì.
Ông hiểu rõ thằng con vốn cố tình gây rối, hễ là chuyện của Cố Duật Chi thì nó đều phá cho bằng , kể cả chuyện đàn bà.
Chỉ cần thể khiến Duật Chi khổ sở, Cố Yếm liền vui vẻ.
Một phụ nữ thôi.
Nếu thể khiến hai em tranh chấp gay gắt hơn, thì càng dễ để ông giữ vị trí tối cao.
Ông già, dù là uy tín trong gia tộc địa vị mặt con cái, sớm muộn cũng sẽ suy giảm.
Chỉ để chúng nó đấu đá , ông mới mãi mãi là cao, giữ quyền điều hòa.
Thả một miếng mồi chẳng đáng giá, mà cả hồ nước liền dậy sóng, m.á.u me tơi tả, chẳng là điều ông mong nhất ?
Ánh đèn mờ ảo, Cố Nhân Khang đặt chén xuống, khuôn mặt nghiêm nghị khẽ nở nụ :
“Đương nhiên , A Yếm .”
“Con hiếm khi thích cái gì, thì cha chiều chứ.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.