Máu và nước mắt lẫn lăn xuống, thở yếu ớt. Cánh tay rắn chắc của đàn ông vẫn ôm chặt lấy cô.
Trong chiếc xe nghiền nát, chật hẹp, đầy mảnh thủy tinh vỡ, lấy che chắn cho cô, tạo một an tuyệt đối.
Cô gái trong lòng gương mặt tái nhợt, nước mắt ngừng rơi xuống, run rẩy lấy tay che vết thương đang chảy m.á.u vai Cố Duật Chi.
“Anh đừng chuyện gì nhé, Cố Duật Chi…”
“Em sẽ hủy hôn, em sẽ rời xa …”
“Chỉ là em từng nghĩ kết hôn nghĩa là gì, em cũng chuẩn để bước hôn nhân. Em chỉ thấy lúc nào cũng áy náy, thấy nợ quá nhiều…”
“Làm em thích , Cố Duật Chi?”
“Ngay đầu thấy , lúc đó em đang khó khăn, cố tỏ , nhưng tim em lúc đó như nhảy khỏi lồng ngực… Vậy mà bao giờ nặng lời với em.”
“Anh rộng lượng chấp nhận tất cả thứ của em, ánh mắt em từng một chút ghét bỏ. Anh cùng em tham gia tiệc, che chắn những ánh mắt soi mói, đường hoàng giới thiệu em là vị hôn thê của , còn cởi áo khoác choàng lên vai em…”
“Trước đó em từng gặp một như .”
“Ngay từ đầu gặp, quyết định đối xử thật với em.”
“Từng món quà gửi đến Khương gia, từng việc nhỏ nhất đều chuẩn chu đáo. Chỉ cần em lỡ thích cái gì, hôm thức dậy sẽ thấy nó ở ngay bên gối. Mẹ em chỉ nhắc em yếu , liền canh t.h.u.ố.c đúng vị xuất hiện bàn ăn. Người , mỗi hầm canh cho em, luôn ăn thử để chắc chắn hợp với khẩu vị của em mới cho mang đến…”
“ những việc đó, bao giờ kể với em.”
“Anh rõ ràng hơn em mấy tuổi, kinh nghiệm phong phú, thông minh, nhưng từng xem thường em. Ngay cả khi Khương Bá Diệu thương nặng, cũng sắp xếp bệnh viện thỏa, để em cơ hội tự giải quyết, mới âm thầm chỉ dạy em cách .”
“Ngay cả lúc em ngã ở sườn núi, cũng xuống tìm em, chân đá cắt nát mà chẳng bao giờ . Sau kiểm tra , bác sĩ lỡ miệng kể em mới .”
“ cho dù , cho dù vì cứu em mà thương, phát hiện em giữa hai , phản bội với bạn nhiều năm… vẫn từng tỏ lạnh nhạt với em.”
Nước mắt lăn dài từ cằm xuống, rơi ướt áo sơ mi .
“Cố Duật Chi, là vị hôn phu hảo.”
“Chỉ điều… em bao giờ xứng đáng vị hôn thê của .”
Trong bầu khí nồng nặc mùi máu, từng giọt đỏ sẫm bắt đầu khô .
Cố Duật Chi im lặng.
Anh vẫn ôm chặt lấy cô, dùng tạo thành lá chắn an cuối cùng.
Chỉ là… còn đáp .
---
Mọi thứ đó trở nên hỗn loạn.
Tiếng còi xe cứu thương, tiếng kêu gào, tiếng .
Dưới ánh mặt trời chói chang, m.á.u đỏ loang lổ, gương mặt nôn nóng của , tiếng bước chân dồn dập chạy theo cáng cứu thương…
Cô đẩy xe cứu thương, như một con rối sinh mệnh, lặng lẽ ở góc.
Tại bệnh viện, tường trắng lạnh lẽo, tiếng máy móc kêu tích tắc, bác sĩ vội vã chạy qua. Vị hôn phu của cô đẩy phòng cấp cứu.
Tiếng giày cao gót vang lên dồn dập. Một phụ nữ mặc áo khoác sang trọng bước đến, hỏi trợ lý mấy câu, phắt cô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-194.html.]
“Cùng t.a.i n.ạ.n xe, tại cô cả?”
“Đồ yêu tinh hại ! ngay loại phụ nữ như cô ý ! Từ lúc đính hôn, cô bỏ bùa mê gì mà khiến con trai cả lời ?”
“Còn mau !”
Bàn tay đeo chiếc nhẫn ngọc lục bảo to đùng của bà chụp thẳng về phía Khương Chi Chi đang sững sờ.
Ngay khoảnh khắc đó, một bóng chắn ngang.
“Cố phu nhân, t.a.i n.ạ.n là ngoài ý , ai lường . Xin bà đừng trút giận lên Khương tiểu thư.”
Một cái tát giáng xuống: “Cậu là cái thá gì!”
Lục Tư Ngôn lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y bà :
“Con trai bà còn đang bàn mổ sinh tử rõ, bà chắc chắn gây náo loạn ngay lúc , khiến yên ?”
Cố phu nhân hất tay , sang chằm chằm Chi Chi, lạnh giọng:
“Đợi Duật Nhi tỉnh , hai lập tức hủy hôn.”
“Còn bây giờ, khi ca mổ kết thúc, cô quỳ cửa cấp cứu mà cầu nguyện cho nó.”
“Không cho phép, cô lên.”
Lục Tư Ngôn mặt mày tối sầm, định mở miệng thì một bàn tay kéo áo giữ .
Gương mặt Khương Chi Chi bê bết máu, nhợt nhạt nhưng kiên định, lọt tầm mắt Cố phu nhân.
Cô gái với ánh mắt trong veo, nước mắt khô, thẳng bà :
“Bác gái, thật sự tò mò, hôm nay bác đến đây là vì con trai gặp nạn, chỉ để tìm cơ hội sỉ nhục ?”
Cố phu nhân sững .
Thiếu nữ mặt giọng khàn khàn, bình thản nhưng lạnh lẽo:
“Duật Chi từng , bao giờ cảm nhận tình thương từ cha .”
“Lúc đầu hiểu, nhưng bây giờ mặt bác, hiểu tất cả.”
Khuôn mặt Cố phu nhân thoáng biến sắc.
Trong khi đó, từ hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập. Cố Nhân Khang cùng mấy đàn ông mặc vest nhanh về phía họ.
Ngay lập tức, vẻ mặt Cố phu nhân đổi. Người đàn bà vốn kiêu ngạo lạnh lùng giờ cúi đầu tỏ ngoan ngoãn cạnh chồng.
Hai vợ chồng với khí thế bức , lạnh lùng xuống.
Khương Chi Chi hề lùi bước, thẳng thắn đối diện:
“Duật Chi còn đáng thương hơn nghĩ.”
“ sẽ hủy hôn, cũng cần quỳ xuống cầu nguyện.”
“ là vị hôn thê của . Anh yêu , và ở đây.”
“ sẽ ở đây, cùng hai bác chờ tỉnh , chờ thấy .”