Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-11-15 17:28:41
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh hỏi dồn dập, mặt Khương Chi Chi đỏ bừng.

Lục Tư Ngôn cứ chằm chằm cô, ánh mắt đen sâu chớp, tóc rối loạn vương trán, vẻ ngoài kiêu ngạo đầy tuyệt vọng.

Hốc mắt đỏ lên, trong mắt như phủ một lớp ẩm ướt nặng nề, dính dấp như sợi tơ rắn độc quấn chặt lấy cô, từng chút từng chút khiến cô khó thở.

Hàm gầy gò mà cứng rắn, ánh mắt ướt át chứa đựng khát khao mãnh liệt.

Rõ ràng đang quỳ đất, cô từ lên, nhưng Khương Chi Chi cảm nhận rõ ràng sự xâm chiếm kỳ lạ trong ánh mắt .

Giọng nhẹ khẽ vang:

thể học, cái gì cũng thể học… Đừng bỏ rơi , đại tiểu thư. chỉ em thôi. thể từ bỏ tất cả, nhưng thể mất em.”

Ngón tay chạm chiếc khuyên tai đá đen lạnh lẽo tai , đó là món quà cô từng xỏ cho , cũng là dấu vết lưu nụ hôn đêm .

Nhìn mặt, Khương Chi Chi nhẫn tâm nổi. Ngón tay cô khẽ lướt qua gương mặt :

“Lục Tư Ngôn, mỗi ghen tuông là rối loạn như thế …”

Hàng mi rũ xuống, môi mím chặt, cứng đầu ấm ức:

hận Tịch Cận. Hận cả Bùi Hạc Niên, cái lão già c.h.ế.t đến nơi còn an phận, và cả Cố Duật Chi, cái kẻ đội mũ xanh lên đầu .”

Anh hận tất cả.

Hận những kẻ dám mơ ước cô, lừa gạt cô, kéo cô rời xa .

Trên cổ áo hé mở, mơ hồ thấy vết thương cũ mới chằng chịt. Bàn tay thô ráp, khớp xương to vì năm tháng lạnh giá và tổn thương để . Trên mu bàn tay đầy những vết sẹo, cũ chồng lên mới. Sáu năm dài, sáng dậy mở mắt đêm thao thức, bạn đồng hành duy nhất của chỉ là những ký ức đau đớn.

Trái tim Khương Chi Chi chợt mềm .

Cô nghĩ, nếu năm mười ba tuổi cướp thể, thì cả cuộc đời họ đều khác. Nếu bi kịch đó, lẽ cô giúp Lục Tư Ngôn học viện danh giá nhất. Dù bà nội bệnh nặng, đưa về Khương gia, thì cũng ai khắt khe với như .

Anh thông minh, chăm chỉ, thành tích xuất sắc, chắc chắn đều sẽ thích . Anh sẽ là niềm tự hào của Khương gia. Anh sẽ khen ngợi, lớn lên khỏe mạnh, vô tư. Có lẽ sẽ trở thành bạn của Tịch Cận.

Chứ như bây giờ, mang theo bóng tối, bệnh trạng, lúc nào cũng tự ti, sợ bỏ rơi, dùng ánh mắt đáng thương cầu xin chút yêu thương từ cô.

Lẽ thừa kế duy nhất của Hoắc gia, tỏa sáng rực rỡ, khiến ai cũng yêu mến. phá hỏng. Bị những năm tháng quan trọng nhất hủy diệt , để trở nên bướng bỉnh, tối tăm, bệnh hoạn.

Khương Chi Chi khẽ thở dài, vươn tay xoa nhẹ mái tóc rối bời của .

Trong lòng Lục Tư Ngôn khẽ run, ngước mắt cô:

“Đại tiểu thư… em chán ghét ?”

Cô lắc đầu:

chỉ nghĩ… giá như năm đó đưa đến Khương gia thì mấy.”

Ánh mắt chợt mở to, tay nắm chặt lấy cô, hoảng hốt:

“Chi Chi hối hận vì quen ?”

Ngón tay mềm mại của cô chạm lên mặt , giọng dịu dàng:

“Lục Tư Ngôn, thấy chịu quá nhiều khổ vì . Nếu năm đó đưa đến Khương gia, hoặc chỉ cần đến ngôi làng nhỏ đó giúp thôi thì …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-188.html.]

Anh cắt ngang:

“Cho dù thế nào, vẫn sẽ yêu đại tiểu thư. Bất kể gặp ở , bất kể trong ngôi làng nhỏ lầy lội nơi nào khác, chỉ cần em một , sẽ phát điên vì em.”

Ánh mắt đen sẫm, mang theo sự cuồng si bệnh hoạn. Anh chậm rãi ngẩng đầu, định hôn lên gương mặt cô:

“Là đại tiểu thư kéo sợi tơ hồng nối chúng . Là phận ép đến bên em. Cho nên em chịu trách nhiệm với .”

Hơi thở nóng hổi phả lên da thịt non mềm của cô, cúi , mạnh mẽ ngậm lấy làn da trắng muốt, vuốt ve đầy chiếm hữu.

Từ giây phút cô gái nhỏ đưa tay cho con đường núi bùn đất năm xưa, thuộc về cô .

Anh từng nghi ngờ đó chỉ là một giấc mơ, rằng ánh trăng dịu dàng sẽ biến thành roi da tàn nhẫn. cuối cùng, vẫn chờ ánh trăng của riêng trở .

Chỉ tiếc ánh trăng chiếu sáng cho tất cả, mà thì ích kỷ, chiếm lấy ánh trăng cho riêng .

Bàn tay run run nắm lấy vai cô, giọng khàn đặc:

sẽ mãi như một con ch.ó nhỏ trung thành, luôn theo bên em.”

Rồi hôn cô, ngang ngược thành kính.

Khương Chi Chi đỏ mặt, lấy tay che mặt , khẽ đẩy :

“Đừng ở đây, sẽ thấy.”

chịu buông, ánh mắt kiên định:

“Vậy đại tiểu thư đừng hối hận vì gặp , đừng hối hận vì giúp .”

Giọng nhẹ nhưng nóng bỏng, từng chữ như cầu xin:

sẽ cầu nguyện, chỉ mong em cho thêm một cái nữa…”

Lời quá buồn nôn, tai Khương Chi Chi đỏ ửng. Cô nhéo vành tai :

“Biết .”

Ánh mắt cô lướt qua gương mặt ướt nhẹp của , khẽ thì thầm:

là con ch.ó nhỏ dơ dáy.”

Anh liền rầu rĩ:

dơ. Trước khi đến gặp đại tieru thư, tắm hai , kỳ cọ từng chỗ thật sạch, kể cả móng tay cũng mài giũa cẩn thận, chỉ mong em sẽ thích.”

Ánh mắt cô dừng mặt , đang nghĩ gì.

Anh ngẩng lên, do dự một chút giơ áo lên, để lộ cơ bụng rắn chắc, đường nhân ngư mỹ. Anh kéo tay cô đặt lên bụng , ánh mắt nghiêm túc:

“Đại tiểu thư, em thích ?”

Đôi mắt cô lóe sáng, mang theo chút e dè:

“Lục Tư Ngôn, thể xem thêm một chỗ khác ?”

 

Loading...