Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-11-15 17:28:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điện thoại báo tin nhắn mới từ A Yếm, là lịch trình gần đây của Lục Tư Ngôn.

Anh việc theo nề nếp, tan ca, gặp khách hàng. Ngoại lệ duy nhất là hôm nọ đến trung tâm thương mại, lúc còn mang theo một túi quà lớn, logo đó trùng với thương hiệu chiếc nhẫn mà Khương Chi Chi thích.

Anh mặc bộ vest đen đơn giản, giày da bóng loáng. Tóc vuốt gọn gàng, khuôn mặt điển trai sắc bén ánh mặt trời, giống như một lưỡi d.a.o sáng loáng.

Đi đến cũng khiến qua đường ngoái .

Gương mặt dù u tối nhưng vẫn phảng phất nét dịu dàng. Lúc xuống túi quà trong tay, khóe môi Lục Tư Ngôn cong cong, mang theo chút mong chờ.

ngay buổi trưa hôm đó, bức ảnh tiếp theo cho thấy mặt vết thương. Khuôn mặt tuấn tú nhanh chóng lấy vẻ lạnh lùng, xa cách và tối tăm.

Đã xảy chuyện gì?

Chẳng lẽ thật sự là vì mua quà cho cô mà thương?

Không lẽ nào Lục Tư Ngôn liều lĩnh đến mức tham ô tiền công ty ông chú dữ tợn của phát hiện?

Ánh mắt Khương Chi Chi dừng ở vết thương nơi khóe môi trong bức ảnh, hàng lông mày khẽ nhíu .

Cô nhắn cảm ơn A Yếm, soạn tin nhắn gửi :

【Hôm nay nhà đông vui, vị hôn phu của cũng ở đây. Mẹ nấu nhiều món ngon, còn cả bánh bò kẹp thịt mà thích. mời qua ăn cơm.】

Đối phương để trạng thái “đang nhập” lâu.

Mãi một lúc mới trả lời , chỉ là một sticker thỏ con đang nhảy múa, kèm thêm:

【Chi Chi, cũng đến! cả sắp xếp cho nhiều việc quá, nếu xong thì sẽ tha cho /ủy khuất】

Khương Chi Chi đành chịu.

Vị hôn phu đang ở trong bếp phụ cô chuẩn , mang theo cả hộp quà như thêm gia vị gì đó, hai bàn bạc chuyện bếp núc mà cô chẳng hiểu nổi.

Nhân lúc cả hai chú ý, Khương Chi Chi lặng lẽ ngoài, tính hỏi Lục Tư Ngôn về chuyện chiếc nhẫn.

Nếu thật sự vì mua nhẫn mà đánh, cô thể bù bộ.

Lục Tư Ngôn chịu nhiều khổ cực như thế, tìm gia đình chẳng dễ dàng, thể để chuyện ảnh hưởng đến tình cảm hai .

Anh ôm thỏ con, rửa tay và quần áo.

Khương Chi Chi chờ ngay lối nhất định sẽ qua, đợi trả lời mấy tin nhắn khác.

Nắng chiều hắt xuống qua cửa sổ thủy tinh, ấm áp chiếu lên mặt cô.

Đột nhiên nhớ điều gì, cô gõ thêm vài dòng xoay trở phòng.

Một lúc , cửa phòng vang tiếng gõ, bóng dáng quen thuộc đẩy cửa bước .

Lục Tư Ngôn mặc áo thun trắng, quần đen, mái tóc rối nhẹ, trông vẫn trẻ trung.

Anh nở nụ , giọng trong trẻo xen chút nghịch ngợm:

“Đại tiểu thư!”

Khương Chi Chi mở lọ thuốc, hiệu cho mặt .

Lục Tư Ngôn lời, xuống chiếc ghế thấp, đôi chân dài chút gò bó, mắt đen trắng rõ ràng cô chăm chú:

“Đại tiểu thư xót ?”

Cô dùng tăm bông chấm thuốc, tay giữ cằm , giọng chút trách:

“Ngay cả vết thương nhỏ cũng tự xử lý , Lục Tư Ngôn?”

Sợ đau, động tác của cô nhẹ:

“Cậu thể chăm sóc chu đáo như , tại đến lượt thì lơ là?”

Cậu trai trẻ cô chăm chăm, tin tưởng đến mức tựa cằm lên tay cô, thở nóng ẩm phả xuống, ngưa ngứa:

“Bởi vì cố ý để dành cho đại tiểu thư thấy đó.”

“Giống như khi em xa, ai cũng bắt nạt , nhưng em ở bên, thậm chí chẳng liếc một .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-187.html.]

Giọng ủy khuất khàn khàn, thở càng lúc càng gần, rơi xuống mu bàn tay cô. Ngay cả đầu ngón tay cô cũng môi chạm , ẩm nóng cô giật .

Khương Chi Chi vội giữ lấy mặt , rụt ngón tay :

“Lục nhóc con, thật sự giống hệt một chú cún ?”

Lục Tư Ngôn nghiêm túc đáp:

thà biến thành ch.ó con thật, như thể luôn ở bên đại tiểu thư, ôm lòng, chui chăn cùng em. Em theo đó.

Như sẽ chẳng chịu sự khiêu khích, xa lánh từ khác, cũng còn bất lực thể bảo vệ đại tiểu thư nữa.”

Giọng chùng xuống, nhưng nhắc đến một cái tên khiến Khương Chi Chi bất ngờ.

“Tịch Cận… gì em?”

“Đêm đó, trong điện thoại, còn cố tình khoe với là buổi tối sẽ cùng đại tiểu thư ngủ chung giường…”

Thực tế chỉ là hai mỗi một nửa giường, chẳng gì quá đáng.

Lục Tư Ngôn chằm chằm với ánh mắt ẩn chứa ghen tuông và u oán như , lời anhnói càng khiến dễ nghĩ sai.

“Thật sự là như ? Đại tiểu thư?”

“Không như nghĩ …”

“Đại tiểu thư chắc chắn sẽ chủ động, nhưng Tịch Cận thì chắc. Chính từng bỏ t.h.u.ố.c , để em chú ý nhiều hơn. Anh chuyện gì mà chẳng ?

Bây giờ cơ hội nước ngoài, trai đơn gái chiếc, còn ngủ chung giường. Trong lòng chắc chắn nghĩ bao nhiêu chuyện bẩn thỉu.

Ban ngày đóng vai thanh niên sáng sủa, bạn thuở nhỏ bụng. Đêm đến, chừng sẽ thừa dịp em ngủ mà loạn, thậm chí còn trộm gương mặt em mà… những chuyện ghê tởm.”

“Có khi còn hưng phấn đến mức cả đêm ngủ, trốn trong nhà vệ sinh…”

Mặt Khương Chi Chi đỏ bừng, vội chấm thêm thuốc.

Ánh mắt sâu thẳm của Lục Tư Ngôn dán chặt lên cô, như xuyên qua:

“Anh thật sự ? Trước mặt em?”

Tay cô run lên, giọt t.h.u.ố.c nhỏ xuống áo thun để vệt thẫm màu.

Khương Chi Chi bật :

“Không !”

Ánh mắt tức giận tủi :

“Em chọn ?”

Cô càng nóng mặt, bực thẹn:

“Căn bản là chuyện đó. Đừng linh tinh nữa, Tịch Cận như . cũng như !”

Vừa định thu tay, nhưng nhanh hơn, nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của cô, hình cúi xuống, kéo gần cách.

Giọng trầm thấp, mắt đỏ hoe, ánh lên vẻ ghen tuông:

“Anh trai hơn ? Đại tiểu thư thích hơn ? Anh cầu xin em chú ý giống ? Có mong em đùa giỡn, thậm chí quỳ xuống ch.ó cho em cũng đồng ý?”

Khương Chi Chi hận thể lấy gì bịt miệng :

“Lục Tư Ngôn, nhảm .”

“Vậy em từng chạm ? Có giống như chạm ?”

Khuôn mặt tinh xảo của càng lúc càng gần, ánh mắt mang theo ủy khuất, ghen tuông, đầy chua xót:

“Có giống như chạm lúc ?”

Đầu ngón tay run rẩy lướt qua môi cô, nhẹ nhàng ép xuống:

“Anh từng chạm nơi ? Đại tiểu thư cũng thấy dễ chịu như ?”

 

Loading...