Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-11-15 17:28:36
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mảnh sứ vỡ rơi xuống đất, lấp lánh ánh nắng, loang lổ vệt nước.

Người phụ nữ mặc sườn xám đỏ sẫm lau nước mắt, kéo đứa con gái nhiều mất tìm thấy, ôm chặt lòng.

Thiếu nữ mặt trắng ngần rũ hàng mi, trong đầu nhớ hình ảnh dì cả từng mạnh mẽ giỏi giang, nhưng ngay mắt chỉ còn là một đàn bà mập mạp, quỳ gối hành hạ đến mặt mày tái nhợt. Lông mi cô khẽ run.

“Mẹ…”

Giọng cô khẽ, như nắng xuân len qua nhành liễu.

“Với con gái mà , hôn nhân giống như một ván cược nguy hiểm, gom hết can đảm mới dám bước , mà thường thì mười cược đến chín thua.”

“Mẹ là như , dì cả cũng thế, nhiều phụ nữ đều như thế. Một bước sa chân hôn nhân, giống như tự chôn trong mộ. Đến khi đầu, thì còn dũng khí như nữa.”

“Con cái trói chặt đôi cánh của họ, thất vọng giam cầm linh hồn họ. Họ chỉ thể bất lực giãy giụa, và càng giãy thì dây trói càng thít sâu hơn.”

“Cho nên cuối cùng, họ chỉ thể sống như cái xác hồn, trong những năm tháng dài dằng dặc chờ đến khi giải thoát…”

Cô gái dụi mặt n.g.ự.c . Hình ảnh ba từng như đôi thần tiên quyến lữ nay vỡ nát, cha dịu dàng ngày nào hóa thành sói hoang, móng vuốt cắm sâu linh hồn .

“Mẹ… lúc kết hôn, từng nghĩ tới kết cục tồi tệ nhất ?”

Giọng vang lên từ đầu, buồn bã:

“Lúc trẻ, ai cũng nhiều dũng khí. Tin tưởng yêu, tin rằng nếu một ngày ly hôn thì cũng thể ngẩng cao đầu rời .”

trao quá nhiều tình cảm, đến khi tình yêu cạn kiệt, chồng ngoài khác, ly hôn thì trong lòng con .”

Con cái là nhược điểm lớn nhất của cha .

Khương Bá Diệu vốn bệnh, khó con nối dõi. Bà chỉ một đứa con gái duy nhất. Cho dù ly hôn, với một đàn ông coi trọng thể diện như ông , thể để bà mang con ?

Hơn nữa lúc đó cha bà đều mất, bà công việc, con gái ở tuổi nổi loạn nghiêng hẳn về phía cha. Kết quả rõ ràng: dù thuê luật sư, con gái chắc chắn cũng giao cho Khương Bá Diệu.

thể ly hôn.

Chỉ thể nhắm mắt giả vờ thấy, bịt tai giả vờ , tiếp tục “Khương phu nhân” yếu đuối vô dụng, sống với đứa con gái luôn coi như đồ bỏ .

Người phụ nữ mặc sườn xám ôm con gái trong lòng chặt hơn, bàn tay khẽ vuốt lên tóc cô bé.

Cũng may ông trời thương xót, cuối cùng bà cũng chờ ngày đón viên ngọc quý của .

Trong vòng tay, cái đầu nhỏ khẽ cựa, ngẩng lên khuôn mặt hồng hào răng trắng, ánh mắt trong sáng:

“Mẹ, thể rời !”

“Ông thật sự tệ. Nếu , con sẵn sàng cùng ly hôn.”

Khuôn mặt phụ nữ thoáng ngẩn , như thể bước quá lâu trong sương mù dày, bất ngờ ánh nắng xua tan mây mù, sáng chói đến mức hoảng hốt.

“Để nghĩ thêm… để nghĩ thêm một chút…”

Bà chậm rãi xuống ghế sofa, trong mắt hiện lên sự giằng xé.

Bao nhiêu năm hành hạ, bà sớm còn tình yêu với đàn ông đó. thói quen ăn sâu, chuyện phân chia tài sản cũng chẳng thể giải quyết trong một sớm một chiều. Sang năm Chi Chi kết hôn, vốn là trèo cao, giờ cha ly hôn, dư luận sẽ

Bà cần tính toán thật kỹ, để con gái bảo đảm nhiều nhất.

Khương Chi Chi giục, chỉ xuống bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-183.html.]

Ánh sáng hắt lên từ mảnh sứ vỡ lóe trong mắt . Bà đột nhiên sực tỉnh, con gái, chút lo lắng:

“Mẹ ảnh hưởng đến con? Hôn nhân của ba thất bại khiến con mất niềm tin tình yêu ?”

“Con vẫn thể tin tình yêu, con .”

“Như bác Tịch và dì Lưu của con , cho dù bất đồng ngôn ngữ, khác biệt gia cảnh, họ vẫn kiên quyết ở bên . Bao nhiêu năm ân ái, chẳng ai rời bỏ ai.”

Khương Chi Chi ngạc nhiên: “Họ cũng định ly hôn ?”

Người sững , xoa đầu con:

“Bác Tịch hồi trẻ yêu điên cuồng, yêu dì Lưu đến mức bất chấp tất cả. Năm đó chỉ tình cờ gặp ở hội chợ, còn bạn trai theo đuổi kịch liệt. Vì bà mà du học, vì bà mà kế thừa gia nghiệp… Khi nghiệp, dì Lưu chia tay, bác Tịch lóc ngoài cửa nhà bà giữa trời bão tuyết, quỳ cả buổi trưa.”

“Ba dì Lưu cũng đành để ông cửa. Ông lời kinh khủng, nũng, ép bằng con rể bên nhà dì, lấy họ của dì. Ở ngoài mạnh mẽ bao nhiêu, về nhà yếu đuối, suốt ngày bắt dì Lưu dỗ dành, than thiên hạ bắt nạt, ai cũng bắt nạt ông …”

“Ông thể sống thiếu dì Lưu, còn dì Lưu cũng ông chiều chuộng đến mức ngoan ngoãn. Hai dính như keo, mà ly hôn ?”

Khương Chi Chi: “…”

“Cho nên, con , cho dù hôn nhân của thất bại, vẫn tin rằng đời tình yêu thật sự.”

“Chỉ là khả năng gặp nhỏ. Phần lớn dễ mắc bẫy, lừa dối, hoặc nhầm đường, cuốn vội hôn nhân.”

“Chi Chi, mong con sẽ luôn lạc quan, tự tin tương lai. Con thể mạnh mẽ tiến về phía . Nếu lỡ bước sai, thể , sẽ kéo con .”

Nói , bà càng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô:

“Chi Chi, con hối hận vì đính hôn ? Có khi ở cùng Duật Chi, con cảm thấy điều gì đó là con gặp một con thích hơn, ở bên hơn?”

Ngay cửa, một bóng cao gầy khựng , tay đang định gõ cửa cũng dừng giữa trung.

Trong phòng, giọng thiếu nữ vang lên, nhẹ nhàng:

“Mẹ, con xin … thật con từng nghĩ đến chuyện kết hôn.”

Cô còn quá trẻ.

Mới 13 tuổi ép rời xa , linh hồn giam cầm trong thể khác suốt 6 năm, lớn lên bằng những ký ức chắp vá. Chỉ trong chớp mắt mới trở về với thế giới thuộc về .

Rồi vì nhiệm vụ mà tiếp tục bước hôn nhân khi còn hiểu gì.

Cô nhớ đến đôi mắt sâu thẳm , luôn với cưng chiều và bao dung. Hàng mi dày cụp xuống:

“Duật Chi là .”

“Từ đầu gặp , dịu dàng với con. Anh bao giờ lời khiến con tổn thương, luôn chiều chuộng, coi con là cô bé tuyệt vời nhất thế giới. Anh thực sự để tâm đến con…”

Người đàn ông ngoài cửa siết chặt nắm tay, khớp ngón tay trắng bệch.

Niềm vui gặp kịp nguôi thì lưỡi d.a.o lạnh lẽo treo lơ lửng đầu.

“Con Duật Chi tổn thương.”

Giọng cô gái nhẹ bẫng, lẫn trong đó là tâm sự bối rối và mềm yếu của một thiếu nữ:

ơi, lẽ con vẫn sẵn sàng để bước hôn nhân…”

 

Loading...