Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:14:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tịch Cận hôn đến cuồng loạn, chút tiết tấu nào.

Khương Chi Chi chỉ cảm thấy môi tê rần, gần như mất hết cảm giác.

Đột nhiên, thở đang quấn lấy bỗng tách .

Bàn tay to của che lấy mắt cô, ngăn bộ ánh sáng.

Khi Khương Chi Chi còn kịp phản ứng, đèn trong phòng cũng đồng loạt tắt phụt.

Lòng bàn tay nóng rực, dù buông , mắt cô vẫn chỉ là một mảnh tối đen, chỉ thể thấy tiếng thở dồn dập đầy gượng ép của Tịch Cận.

“Xin …”

Giọng khàn đặc, đứt quãng.

“Chi Chi…”

Anh gọi tên cô, cúi xuống hôn thêm một cái.

Mái tóc mềm rũ xuống cổ, lồng n.g.ự.c phập phồng mạnh.

“Anh xin …”

Tịch Cận hoảng loạn bế cô lên, cẩn thận đắp chăn cho cô, nhịn đưa tay xoa đầu, giọng run run:

“Em ngủ .”

Nói xong, chẳng đợi cô đáp , bóng dáng vội vã của biến mất trong bóng tối.

Đèn toilet bật sáng, ánh sáng duy nhất trong căn phòng chìm trong màn đêm. chẳng bao lâu, ánh sáng đó cũng tắt.

Chỉ còn tiếng động mơ hồ sột soạt vang lên, hòa tiếng gió tuyết ngoài cửa sổ.

Trong bóng tối, hàng mi Khương Chi Chi run lên, cuối cùng cô cũng nhận điều gì đang xảy .

Mặt đỏ bừng, cô kéo chăn trùm kín đầu, che cả những âm thanh mơ hồ .

Tiếng gió thổi vù vù, tuyết rơi lách tách, như tiếng ồn trắng hảo, che lấp trái tim đang run rẩy của cô, đưa cô chìm mơ màng…

---

Tuyết rơi suốt một đêm cuối cùng cũng dừng.

Mặt trời lên cao, ánh sáng xuyên qua khe rèm, tạo thành những vệt sáng nhỏ sàn.

Một bàn tay trắng mịn vươn khỏi chăn, đầu ngón tay hồng nhạt như cánh hoa khẽ run run, đặt lên gối.

Ngay đó, một bóng hình cao lớn cúi xuống, bàn tay to của nâng lấy tay cô, đặt lên đó một nụ hôn nhạt.

Đầu ngón tay run lên, như cánh hoa nhỏ gió xuân thổi qua.

Giọng còn ngái ngủ vang lên từ trong chăn, mang theo chút nhõng nhẽo:

“Tịch Cận, phiền quá…”

Trong khí truyền đến tiếng nhẹ.

Anh vòng tay ôm lấy cô qua lớp chăn, còn bắt chước giọng cô, cố tình nũng nịu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-179.html.]

“Tịch Cận, phiền quá ~”

Khương Chi Chi lập tức chui khỏi chăn, má đỏ bừng, tức đến mức bật dậy.

Ngồi ở mép giường, Tịch Cận tóc rối tung nhưng khoác chiếc áo lông đơn giản, gọn gàng đến mức sáng sủa.

Anh cô, cố tình đưa ngón tay lạnh chạm gò má hồng ửng của cô:

“Như thì ? Còn phiền ?”

Khương Chi Chi cong mắt, vẻ mặt ghét bỏ, hất tay :

“Càng phiền! Cực kỳ phiền!”

Tịch Cận rút tay về, xổm xuống giúp cô mang giày, giọng trầm khàn mà thoải mái:

“Xem Tịch Cận càng chủ động hơn, mới khiến Khương tiểu thư vui vẻ.”

Khương Chi Chi đưa tay chạm má :

“Buổi sáng mà mặt lạnh thế?”

“Sợ em hợp đồ ăn khách sạn, nên ngoài mua thêm.”

Anh nhún vai, giọng pha chút :

“Nếu em gầy , tiều tụy , lúc về sẽ mấy vị trưởng bối c.h.é.m g.i.ế.c mất!”

“Anh khoa trương quá Tịch Cận!”

Cô bật , đồ.

---

Trong lúc quần áo, Khương Chi Chi cần một chút dầu dưỡng tóc nhưng tìm thấy. Đảo mắt qua hành lý của Tịch Cận, cô đoán chắc mang theo.

Quả nhiên, trang đầy đủ, cô liền lấy một lọ xịt dưỡng, thoải mái sử dụng.

Sắp xếp đồ cho , cô vô tình thấy khóa kéo túi kéo kín. Một tiếng “cạch” vang lên, vật nhỏ rơi xuống mặt bàn.

Khương Chi Chi cúi xuống nhặt, động tác bỗng khựng .

Đó là một chiếc giũa móng kim loại, bên cạnh hoa văn hình vòng cung hồng nhạt.

Cái … chính là bộ dụng cụ giống hệt với Lục Tư Ngôn dùng.

chỉ , đây chính là cái giũa mà ngày đó cô từng cầm lên trong con hẻm tối, định dùng để chống kẻ bám đuôi. Sau đó nó rơi mất, Bùi Hạc Niên từng cho tìm nhưng thấy.

Vậy mà giờ, nó trong đồ của Tịch Cận.

Ánh nắng chiếu xuống, nhưng Khương Chi Chi chỉ thấy lạnh lẽo. Toàn cứng ngắc, lòng bàn tay toát mồ hôi.

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhẹ. Giọng Tịch Cận vang lên, tràn đầy dịu dàng, như ánh mặt trời rực rỡ:

“Thay đồ xong , tiểu tổ tông?”

“Nước ép ngô nóng đủ, nếm thử ?”

 

Loading...