Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:14:24
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tịch Cận Khương Chi Chi đẩy một cái loạng choạng, suýt nữa rơi khỏi giường.

ngay giây , cánh tay dài khỏe của vòng , nhanh chóng ôm chặt lấy cô.

Ôm chặt và dỗ dành:

“Không phiền , dễ thương lắm. Cho dù phiền thì cũng thích.”

“Chỉ là ngoài miệng thôi, em mà, mấy thằng con trai nhỏ tuổi đều thích vẻ, ngay cả ghét cũng chỉ để khoe thôi…”

Hơi thở nồng mùi rượu phả lên tóc cô, giọng Tịch Cận gấp gáp:

“Chi Chi, ai đời dễ thương bằng em …”

Người trong lòng im lặng bất động.

Tịch Cận thấy lo lắng, cúi đầu xuống.

Cô bé thanh mai của đang tựa mặt ngực, chỉ khẽ phập phồng thở, một lời.

Có vẻ là đang giận.

Ngực Tịch Cận thắt , thở nghẹn cứng, giọng dần mềm :

“Chi Chi, xin . Anh bao giờ ghét em.”

“Anh thể ghét em chứ? Trên đời , ai bằng em, ai dễ thương bằng em cả…”

Hơi thở dồn dập, cánh tay siết chặt hơn.

Bóng dáng hai ôm in dài lên tường. Khuôn mặt điển trai của trai lộ chút ấm ức:

“Hồi nhỏ, vì khác nên bọn chúng mắng chửi. Trước mặt gọi là quỷ lai, tóc vàng, Tây lai, còn chế vè hát. Cả đám , ai cũng sợ, ai cũng tránh xa . Chỉ em sợ.”

“Em nhỏ xíu, thấp hơn cả cái đầu, còn tới vai bọn họ, mà dũng cảm hơn bất kỳ ai.”

“Em chắn mặt , bọn họ còn định đánh, em liền c.ắ.n tay họ, giúp đ.á.n.h …”

Bàn tay to khẽ nắn bờ vai cô, giọng hạ thấp:

“Khi thầy chạy đến, em ném ngã xuống đất, vai sưng to cả lên.”

Giọng trong lòng n.g.ự.c nghẹn , nhưng cũng đầy tự hào:

“Anh nhớ rõ thật đó.”

lúc đó em thật sự hiểu, bọn chúng ức h.i.ế.p , bình thường thông minh mà chẳng phản kháng? Không còn cách nào, em đành trời hành đạo thôi.”

Mà kết quả của “ trời hành đạo” chính là vai thương, nghỉ học mấy ngày.

“Không phản kháng, mà vì đưa em về nhà an .”

Giọng run run, ôm cô càng chặt hơn:

“Anh sợ em thương, sợ em , ai bảo em lúc nào cũng mềm yếu như …”

Ánh mắt dịu dàng, trong lòng cũng chút nghèn nghẹn:

từng nghĩ em sẽ vì mặt. Rõ ràng bé như thế, sợ hãi.”

“Ba em thương em, ba con gái, nên ai cũng coi em như búp bê sứ, cưng như cưng trứng. Hồi nhỏ thậm chí từng nghĩ con ruột của ba . Bởi vì mỗi chúng cùng gây chuyện, mắng thì chỉ mắng thôi.”

“Có coi phim cung đình, thấy Thái tử phạm thì thư đồng đánh. Anh cảm thấy y như đứa trẻ thư đồng đó…”

Thanh niên hỗn huyết kể bật , ánh mắt long lanh:

“Chưa ai nỡ động một ngón tay của em. Em như một cục bông nhỏ, yếu ớt, thương, tóc tai rối tung, vẫn chẳng hé một tiếng than.”

“Lúc đó , cả đời bảo vệ em.”

“Cho dù em mềm yếu, thích mách lẻo, lúc nào cũng quản quản … nhưng chẳng cả. Em bạn nhất của .”

Vậy mà , đ.á.n.h mất cô.

trong lòng vẫn luôn tự an ủi —

Thanh mai nhỏ dũng cảm nhất của , sẽ ngày vượt qua trở ngại, về bên cạnh nữa.

“Tịch Cận sẽ mãi mãi bao giờ phản bội Chi Chi.”

“Dù Chi Chi gì, dù em đổi thế nào, cũng sẽ chờ ở đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-178.html.]

“Đứng phía , để em bao giờ sợ hãi.”

Bàn tay to đặt lưng cô nắm chặt, giọng trầm thấp:

“Chỉ là đôi lúc, cũng tham lam.”

“Từ nhỏ đến lớn, bất kỳ dịp quan trọng nào, cạnh em luôn là .”

“Tại bỗng nhiên, thể đường đường chính chính bên cạnh em là kẻ khác?”

Giọng của tan khí, hòa cùng tuyết rơi ngoài cửa sổ, lắc lư biến mất.

Như một câu hỏi bao giờ lời giải trong đêm khuya.

, bàn tay nhỏ bé vốn nắm chặt vạt áo cuối cùng cũng buông , vòng ôm chặt lấy eo .

Cái đầu nhỏ ngẩng lên, tóc lướt qua cổ , mang theo một cảm giác ngứa ngứa.

Anh cúi mắt , thấy cô áp sát, nhẹ nhàng hôn lên gương mặt .

Đôi mắt phượng lập tức sáng rực, sâu hun hút.

“Đây là nụ hôn bạn bè của em dành cho .”

Hơi thở ấm áp dừng mặt, dịch chuyển từng chút, dừng ngay môi .

Cô gái cứ thế chằm chằm, khiến hầu kết Tịch Cận lăn mạnh, cơ bắp căng cứng.

Rồi đôi môi đỏ hồng áp nhẹ lên môi , giọng mềm mại ngọt ngào vang lên, chậm rãi như cân nhắc kỹ càng:

cái thì .”

Cô đẩy , thẳng mắt:

“Tịch Cận, chọn cái nào?”

Trong đầu nổ vang một tiếng, bộ thần kinh chấn động, gương mặt cứng đờ, chỉ còn những ngón tay run bần bật phản chiếu tâm trạng.

Gần như kiềm , cúi xuống định hôn.

cô đưa tay chặn môi , lông mi khẽ run, nghiêm túc hỏi:

“Dù em thể hứa hẹn một kết quả, cũng vẫn chọn ?”

Cổ tay mảnh khảnh bàn tay to nắm chặt, ấn xuống giường.

Khuôn mặt hỗn huyết tuấn tú áp sát, thở nóng rực:

“Dù c.h.ế.t cũng chọn.”

“Huống chi, hứa .”

Nụ hôn ào ạt như bão tuyết ập xuống, mang theo mùi bạc hà mát lạnh, bóng hai dây dưa in lên vách tường.

Ngoài cửa sổ, gió tuyết cuộn tràn, đêm đen phủ kín thành phố.

Anh hôn trong lòng, hôn mối tình mà chờ đợi bao năm, hôn cô bé thanh mai mất tìm .

Đây là lời hứa sẽ giữ trọn đời.

Ở nơi cô , Tịch Cận thầm hứa hàng ngàn, hàng vạn .

Anh sẽ dùng cả đời để chờ Chi Chi.

Sẽ chồng, bến cảng, dấu vết duy nhất còn bên cạnh cô nhiều năm .

Ngay cả bia mộ, tên hai sẽ khắc cạnh .

Mộ sẽ ngập đầy hoa tươi.

Dù đời chỉ nhớ đến một Ảnh đế cả đời từng cưới, vẫn mãi chờ một cô thanh mai chẳng ai mặt.

Người đời thể cho rằng điên, nhập vai quá sâu đến rối loạn tinh thần.

chẳng cả.

Ai cũng , Tịch Cận và Khương Chi Chi là định mệnh.

Hai linh hồn họ mãi mãi quấn lấy , bao giờ tách rời.

 

Loading...