Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 175

Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:14:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ trong một buổi tối ngắn ngủi thôi, Tịch Cận tắm đến ba , quần áo hai .

Khương Chi Chi sợ nghĩ lung tung, bèn dứt khoát tắt TV, đối diện với cái vali mang đến.

Cô chuẩn tắm, thì Tịch Cận khéo ngoài điện thoại.

Khương Chi Chi tắm cực nhanh, đến lúc Tịch Cận điện xong thì cô mặc đồ ngủ mềm mịn, giường cầm điện thoại định chơi game.

Không thể phủ nhận, mấy món đồ điện tử đúng là dễ gây nghiện.

Mới đầu về đây, cô chỉ thỉnh thoảng nghịch điện thoại.

càng hòa nhập, cô càng dính thêm đủ “tật ”: như là ôm điện thoại lướt video tới nửa đêm, lén lập nick phụ để chơi game, đến lúc lỡ tay xong thì còn văng một tràng từ chặn chữ.

Tịch Cận , Khương Chi Chi lập tức khóa màn hình, như gì.

Nhìn thấy mang đồ ăn khuya về, Khương Chi Chi mới chợt nhận , từ lúc xuống máy bay tới giờ, lẽ còn kịp ăn gì.

Cô bỗng thấy áy náy, bật dậy, cái đầu tóc rối cọ cọ , suýt nữa bật câu “xin ”.

Tịch Cận khẽ:

“Mẹ em gọi điện cho . Dì em đang ở cùng , cũng chẳng gì, chỉ dặn chăm sóc em thật .”

Đôi mắt Khương Chi Chi sáng hẳn lên:

“Tịch Cận, thật !”

Anh vòng tay qua vai cô, bất lực lắc đầu:

cũng nghi ngờ… em chắc đoán em nước ngoài. Chỉ là vì chuyện đính hôn với Cố thiếu nên dì tiện nhắc thẳng.”

Thật để một cô gái đính hôn bay tìm một đàn ông khác, thế nào cũng chẳng hợp lý.

Khương Chi Chi nhỏ giọng thở dài:

“Ừm… thì quá , còn em thì hư.”

Bàn tay siết nhẹ bờ vai cô, giọng vang lên từ phía :

“Có lẽ dì cũng đang do dự. Hôn nhân là chuyện cả đời, em còn quá trẻ. Dì sợ em định tính cách, cưới vội sẽ hối hận.”

Anh khẽ , giọng trầm thấp mang chút chua xót:

“Anh cũng ngờ, Chi Chi của nhỏ hơn hai tuổi, đính hôn sớm hơn .”

Khương Chi Chi cũng ngờ.

Thân xác cô chiếm lấy, linh hồn trôi dạt, xuyên về để nhiệm vụ. Vòng lặp kỳ lạ , kể thì như chuyện hoang đường.

Cô chỉ thể khe khẽ thở dài:

“Em cũng nghĩ tới…”

Tịch Cận đột nhiên dừng bước, xoay nghiêm túc cô:

“Anh thấy là quá vội. Em còn nghiệp đại học. Ở góc của Cố thiếu, độc nhiều năm, giờ cưới vợ là bình thường. em còn quá trẻ, cần vội bước hôn nhân.”

“Em suy nghĩ , Chi Chi?”

“Em vẫn còn cả tuổi trẻ, kịp ngắm thế giới, kịp tận hưởng tuổi xuân mà gắn chặt đời với một đàn ông, gánh cả trách nhiệm sinh con cái cho gia đình …”

“Chi Chi…”

Đôi mắt phượng của Tịch Cận cô, ngón tay khẽ bóp vai cô:

“Anh đính hôn ý em. Chỉ cần em , thể giúp em.”

“Em , sẽ cùng.”

“Cho dù nhiều năm em kết hôn, mà đó , thậm chí là em bỏ rơi , cũng trách.”

“Anh em chịu hậu quả do khác để . Chỉ cần em lên tiếng, sẽ tất cả…”

Giọng hạ thấp, khẽ khàng như hòa ánh đèn mờ nhạt.

Đôi mắt xanh lam phản chiếu ánh sáng, in rõ gương mặt ngẩn ngơ của cô.

Tịch Cận dường như khổ sở.

Không giống với ký ức của Khương Chi Chi chút nào.

Đôi mắt từng , từng lấp lánh như , giờ đây phủ một lớp sương mỏng mơ hồ. Như thể niềm vui buồn của đều chẳng còn do chính quyết định.

Ngực cô chợt nhói, đôi môi hồng khẽ mím:

“Tịch Cận…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-175.html.]

Anh cúi vai xuống, trán áp trán cô, ngón tay nâng nhẹ gương mặt, giọng mang chút ấm ức:

“Chi Chi… thành thế ?”

“Trước đây, rõ ràng em từng … sẽ mãi mãi ở bên …”

Lồng n.g.ự.c chặn , như nỗi buồn thốt .

Khương Chi Chi chỉ lặng lẽ rũ mắt, từ từ vòng tay ôm , giọng cô nhẹ như gió:

“Tịch Cận, đừng như … em sẽ đau lòng lắm.”

Nhịp tim mạnh mẽ dội màng nhĩ cô, rộn ràng nơi vành tai.

Anh ôm cô siết chặt, gần như hòa tan cô cơ thể .

Một lúc lâu , đến khi điện thoại Khương Chi Chi rung lên “ong ong”, cô mới chậm rãi buông .

Anh cúi mặt, im lặng bóng lưng cô rời , dáng vẻ như một chú cún con bỏ .

Khương Chi Chi bước vài bước, kìm vòng ôm thật chặt.

Tiếng rung điện thoại vẫn “ong ong”, thở nóng hổi từ môi cô phả gáy , thiêu đốt cả đường cong đơn giản nơi cổ.

Giọng cô mềm mại, như mật ngọt chui thẳng tai :

“Tịch Cận, em từng bỏ rơi .”

“Tịch Cận, Khương Chi Chi mãi mãi sẽ bỏ rơi .”

Tiếng rung vẫn tiếp tục.

Anh an ủi đến mức khó giấu nổi cảm xúc, cúi dọn bữa ăn khuya bàn.

Không xa đó, Khương Chi Chi nhận cuộc gọi video, là Lục Tư Ngôn trong bộ vest chỉnh tề.

Ánh nắng ở Hoa Quốc rực rỡ chiếu lên gương mặt , đến cả đôi mắt đen sâu thẳm cũng ánh lên sự ấm áp:

“Đại tiểu thư, chuẩn ngủ ?”

“Chưa, định ăn khuya. Lục Tư Ngôn, rốt cuộc chuyện gì? Gọi dồn dập như thế…”

Khương Chi Chi khéo buộc tóc, ghé tới chuyện với .

Ánh đèn dịu hắt lên khóe mắt môi cô, khiến ngay cả câu trách móc cũng giống như oán trách chồng quan tâm vợ mới cưới.

Lục Tư Ngôn bước khỏi phòng việc, ánh mắt thoáng ý :

“Có việc gấp. Hôm nay mua chiếc nhẫn mà đại tiểu thư thích, định lén cho em xem …”

liếc văn phòng, thấy một bóng nên xuất hiện. Ý mặt thoáng nhạt .

Điện thoại vang lên giọng Khương Chi Chi:

“Thật hả? Đừng là tiền thêm mà , là… Lục Tư Ngôn, moi một khoản lớn từ tam thúc đúng …”

Ánh nơi mắt sâu thêm, ngoan ngoãn “ừ” một tiếng.

kịp thêm, màn hình đột nhiên xuất hiện một bàn tay to.

Hình ảnh rung lắc, hiện gương mặt Tịch Cận với mái tóc bạc rối bời.

Anh mặc đồ ngủ, ánh mắt đầy khiêu khích, quét Lục Tư Ngôn:

“Chi Chi, trời lạnh , em rửa tay .”

Tiếng bước chân cô dần xa, chỉ còn Tịch Cận đối diện màn hình. Anh nhướng mày, như :

“Họ Lục, trông vẻ gấp nhỉ.”

Âm thanh xả nước trong nhà vệ sinh vang lên, đôi mắt phượng của Tịch Cận lóe lên tia sâu hơn. Anh thản nhiên lia camera về phía chiếc giường lớn duy nhất trong phòng, giọng rõ ràng:

“À đúng , tối nay bọn sẽ ngủ chung.”

Không để bất kỳ tín hiệu nào khác, màn hình vụt tắt.

Sắc mặt Lục Tư Ngôn tối sầm, ngón tay siết chặt điện thoại đến trắng bệch.

Cách đó xa, Hoắc Liên Thành vắt chân, báo nhếch môi đầy mỉa mai:

“Người trong lòng cháu ngủ cùng một thằng đàn ông khác.”

“Không trung khuyển trung thành ? Lục Tư Ngôn, mau đưa * cho !”

“Cháu nhanh tay, khéo kịp .”

 

Loading...