Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-11-01 16:33:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn hộ tập thể hướng dương, phòng tuy cũ nhưng bên trong dọn dẹp sạch sẽ.

Trong phòng khách một chiếc bàn mặt đá cẩm thạch cũ kỹ, cạnh đó là bộ sofa gỗ, vài chiếc ghế mây, còn cả con ngựa gỗ lắc lư cho trẻ con.

Rõ ràng nơi từng ở. Trên bình lọc nước vẫn đặt một cốc thủy tinh trong suốt, còn sót nửa ly nước nóng.

Khương Chi Chi trong phòng khách. Bên cạnh, Cố Yếm đặt hộp cơm giữ nhiệt trong tay xuống, lấy chiếc áo khoác dày cộp của lót lên sofa gỗ cho cô .

“Đây là nhà của ?”

Cố Yếm mặc hoodie đen khẽ trả lời, giọng trầm, ánh mắt cụp xuống, mang chút lúng túng:

“Hồi nhỏ sống ở đây với .”

Nhìn thấy con ngựa gỗ, Khương Chi Chi đoán câu trả lời.

“Mẹ mất , phòng cũng cho thuê nữa. Chủ nhà sợ xui xẻo nên để trống, cũng chẳng sửa sang gì. Sau tiền, thì thuê .”

Không khí phần nặng nề. Khương Chi Chi xuống sofa, nhận lấy ly nước đưa cho.

“Xin Chi Chi, chỗ bao giờ khách, nên cũng chuẩn ly giấy dùng một .”

“Không .”

Cầm chiếc ly thủy tinh, nước mờ mờ bốc lên, Khương Chi Chi khẽ hỏi:

“Mẹ mất khi còn nhỏ ?”

Cố Yếm đối diện, nở một nụ nhẹ:

“Ừ, lúc đó còn học tiểu học. Ký ức rõ lắm, chỉ nhớ hôm đó trời mưa, trời tối mà vẫn đến đón. Sau … cũng chẳng nhớ nhiều. Chỉ nhớ bàn nhiều máu, vẫn mặc tạp dề, đầu thương chảy máu.”

“Có lẽ quá mệt, nấu cơm, vội đón , còn thêm. Tinh thần rối loạn, đập đầu cạnh bàn, tỉnh nữa.”

“Người c.h.ế.t trong nhà là xui, chê, thương hại. Trên bàn vẫn còn chiếc bánh kem mua cho , trong nồi vẫn còn cơm nóng… nhưng bao giờ tỉnh nữa.”

Khương Chi Chi đến đây, tim như bóp nghẹt.

“Thế còn ba ? Chuyện lớn như , ông giúp ?”

Cố Yếm nhạt:

“Chắc là . ông sẽ chẳng bao giờ quan tâm. Sự tồn tại của chỉ khiến ông lộ vết nhơ, chứng minh ông là loại súc sinh khoác áo tử tế. Mẹ từng ông cưỡng hiếp, đó bỏ rơi.”

Giọng bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến càng thêm khó chịu.

“Mẹ m.a.n.g t.h.a.i khi nghiệp, việc định. Vừa nuôi , những công việc vất vả, cần kỹ năng. Nhiều lúc thấy, chính khổ . Nếu bỏ từ đầu, lẽ bà thể sống một cuộc đời khác.”

lúc đó còn quá trẻ, một gã đàn ông lớn tuổi và dày dạn kinh nghiệm uy hiếp. Bà hoảng loạn, gì, chỉ còn cách ôm bụng mang bỏ chạy. Từ đó chịu đủ khổ cực, chịu bao nhiêu đè nén, cuối cùng cả đời cũng thoát nổi.”

“Có lúc, còn nghĩ… cái c.h.ế.t với cũng là một sự giải thoát.”

“Người phụ nữ trẻ, việc tay chân, nuôi con một , gánh nặng đè hết lên vai, còn đám đàn ông bẩn thỉu quấy rối. Đêm đêm ngủ yên, khi còn gõ cửa ầm ầm, gọi tên, những lời dơ bẩn…”

Khương Chi Chi đến mà nhíu mày thật chặt, ánh mắt tràn đầy thương xót.

“Sau . báo thù cho .”

Cố Yếm nhạt, đầy châm biếm:

những kẻ ghê tởm đó, khi đối diện , chỉ quỳ xuống cầu xin tha. Nhiều đứa thậm chí còn nhớ nổi năm đó từng gì, từng gõ cửa dọa dẫm phụ nữ ôm con trốn trong góc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-149.html.]

Họ mang cái ác trong , giẫm nát cuộc đời khác một cách dễ dàng, biến cuộc sống vốn khó khăn thành tuyệt lộ. Thậm chí khi c.h.ế.t , vẫn còn dựng nên những lời đồn hoa mỹ. Mà họ thì vẫn sống nhởn nhơ, hưởng hạnh phúc, quên hết tội ác từng gây . Thật đáng c.h.ế.t.”

Anh giọng thản nhiên, ánh mắt đen kịt chớp lấy một :

“Loại súc sinh đó, c.h.ế.t còn là quá nhẹ cho chúng.”

Khương Chi Chi khẽ đưa ly nước tới, bàn tay ấm áp chạm tay .

Cố Yếm ngẩng lên, , để lộ hai lúm đồng tiền nhợt nhạt:

“Xin , dọa em sợ ?”

Cô gái mặt lắc đầu, ánh mắt kiên định, thẳng :

“Loại đó c.h.ế.t thì xuống địa ngục thôi. Anh đừng tự bẩn tay . Nếu , cứ đ.á.n.h cho họ một trận, lâu lâu dằn mặt họ vài cũng , nhưng nhất định để họ sống, để họ chịu đựng cả đời.”

Cố Yếm khẽ : “Ừ.”

đôi tay còn sạch từ lâu.

Từ đầu dồn ép gầm cầu, học cách phản kháng.

Từ đầu đ.á.n.h đập, đòi c.h.é.m tay.

Từ lúc bán máu, ép mỏ than.

Từ lúc báo thù cho

Đôi tay dính máu, từng chút một, rửa mãi sạch.

Về , khi về nhà họ Cố, thấy buồn . Người cha giả nhân giả nghĩa, mỗi nổi giận cũng đóng cửa mới dám ném bình hoa, để giữ bộ mặt đạo mạo. Người cả thì luôn đường đường chính chính, ngay cả khi trả thù cũng dùng cách quang minh chính đại, như rác.

Họ đều là những kẻ cao, từng cái ác bản năng trong tầng lớp đáy xã hội.

Ngược với họ, mặt bây giờ là một cô gái nhỏ, mắt đen lúng liếng, lông mi dài khẽ run, ngoan ngoãn sofa, hai tay đặt đùi, ánh mắt thương xót .

Giống như một thiên sứ nhỏ bé, trong sáng và thiện lương.

Cô sẽ bao giờ đàn ông đang tự xé vết thương mặt … bàn tay đầy máu, từng kẽ ngón cũng tanh mùi.

Anh vốn là ác quỷ bò từ địa ngục.

Còn cô, là tiểu công chúa trong sáng, ngây thơ.

Một bên là ấm áp, một bên là m.á.u me.

Một bên là chính nghĩa, một bên là tội ác.

Nên chỉ dám đối diện, dám ánh mặt trời chạm tay cô.

Người như cô, cho dù một ngày thật sự ở bên , cũng chỉ dám nâng niu, trân trọng.

Bởi vì dơ bẩn và tội sẽ bẩn cô mất.

Cô chỉ cần mãi mãi sạch sẽ, thuần khiết và rực rỡ như ánh sáng.

Chỉ một chút hương hoa hồng từ ống tay áo, một chút ngọt ngào đầu ngón tay của cô…

Cũng đủ để dơ bẩn đến mấy mang theo cả đời, thành kính mà sống.

 

Loading...