Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 134
Cập nhật lúc: 2025-10-26 17:51:12
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Duật Chi ngoài một lát .
Anh thấy rõ ràng em của , Bùi Hạc Niên vấn đề trong đầu thật.
Đứng trời tuyết bay lả tả mà gương mặt vẫn lạnh lùng, như thể yên tĩnh một .
Trong nhà, trò chuyện xong thì tiếp tục bước nghi lễ kế tiếp.
Giờ sinh đưa tới. Khương Chi Chi cũng chẳng ngày sinh giấy của , càng chắc đại sư xem chuẩn .
đại sư Trí Trần hiền lành, gương mặt từ ái, còn khí chất như một vị cao tăng, Khương Chi Chi lo lắng ông thấu phận “yêu tinh chỉ hồn phách” của .
Đại sư một loạt lời vẻ dễ chịu, nào là “ phúc khí”, nào là “thiên mệnh”, dù Khương Chi Chi hiểu mấy, nhưng thấy Duật Chi nhẹ, chắc chắn ý ông hai họ hợp .
Sau đó đại sư cúi , hậu đường tính toán ngày cưới, bảo uống chờ.
Mọi thứ đều thuận lợi, trở ngại gì.
Khương Chi Chi liếc qua cửa sổ, thấy bóng ngoài hành lang, trong lòng thấy lạ lạ.
Không lẽ hôm nay lễ đính hôn , thật sự thể định chắc luôn?
Một bàn tay lớn đưa tới, nắm lấy ngón tay của cô.
Dù cởi áo khoác, lòng bàn tay Duật Chi vẫn nóng hổi, thậm chí ẩm ướt như mồ hôi.
Khương Chi Chi nghiêng đầu :
“Sao tay nóng ?”
Gương mặt tuấn tú của khẽ cúi xuống, nhỏ, giọng nhẹ như sợ khác thấy:
“Có chút hồi hộp. Anh lo đại sư điều gì , khiến em vui.”
Lời dứt, đại sư Trí Trần bước . Tiểu sa di theo bưng khay, đưa tờ giấy ngày lành .
Mấy vị trưởng bối xem qua, đều ý kiến.
Duật Chi ba ngày ghi giấy, lông mày nhíu :
“Không ngày nào gần hơn ?”
Ngày chọn: một tuần , một tháng 12 năm , cái còn thì xa hơn nhiều.
Cố Nhân Khang nghiêm giọng:
“Duật Chi, năng cẩn thận.”
Mẹ Chi Chi con gái, mỉm :
“Tháng 12 năm cũng . Việc cưới xin lớn thế , chuẩn dài chút cũng . Chi Chi còn nhỏ, thật sự dì vẫn nỡ gả con bé …”
Mẹ Duật Chi cũng , hứa sẽ coi Chi Chi như con gái ruột.
Khương Chi Chi cúi đầu tờ giấy.
Chỉ cần năm nay cưới, chọn ngày nào trong hai cái cũng vấn đề.
Dù nhiệm vụ của cô xong 1/3, theo tiến độ thì đầy nửa năm nữa là thành.
Mọi việc đang thuận lợi thì bên ngoài bỗng truyền đến tiếng ồn ào.
Có tiếng phụ nữ nức nở xen lẫn tiếng dỗ dành của tiểu hòa thượng.
Khương Chi Chi lập tức cảnh giác, mắt sáng lên:
“Mẹ, hình như là chị họ tới!”
---
Bông tuyết lạnh lẽo rơi xuống. Người phía ngã, phía nhào tới, tuyết dính cổ, vai, lạnh thấu xương.
Trong gió tuyết lớn, Kiều Nhan leo núi mà run lẩy bẩy.
Cái gì mà “Luyến tổng” chứ?
Cô đúng là hồ đồ mới tin lời Tịch Cận!
Cả đám trong giới đều mưu mô, ống kính thì tô vẽ đẽ, lưng tranh giành, bứt tóc, hãm hại lẫn .
Kiều Nhan thật sự chịu nổi.
Từ nhỏ cô nuông chiều, cơm bưng nước rót, gì đó. Trang sức, quần áo thích là mua. Chưa từng chịu khổ, ngoại trừ … Khương Chi Chi mất mặt.
dù Khương Chi Chi ngang ngược thế nào, thì cũng chỉ một .
Còn cô luôn là tiểu thư ngoan hiền khen ngợi.
Ngược , ở đoàn phim , cô cô lập, mấy gã đàn ông chiếm tiện nghi, ăn uống tệ, chỗ ở tệ, thù lao chẳng bao nhiêu, thậm chí còn cắt ghép biên tập bất lợi. Tất cả sự nổi bật đều cướp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-134.html.]
Cô tuyệt đối cam lòng nền cho khác.
Thấy vòng bạn bè tin tức, Kiều Nhan liền động tâm.
Địa điểm chỉ cách núi Băn Khoăn nửa giờ xe, gặp đúng thời tiết nên đoàn nghỉ , cô liền lén tới.
Xe ngoài địa phận Bùi gia, cô tìm cách leo bộ.
Tưởng tượng đến chuyện Khương Chi Chi mà cũng đính hôn với Duật Chi, cô liền nghẹn khí.
Dù hôm đó ở tiệc Tịch gia rắc rối gì nữa, Khương Chi Chi loại ong bướm chắc chắn Duật Chi coi trọng.
Mà bản cô thể show hẹn hò , cũng nhờ “em rể tương lai” Duật Chi giúp đỡ.
Biết Cố Duật Chi vốn cũng ý với cô , chỉ vì phận nên mới dè dặt?
Nếu đây cô còn từ từ tính toán, thì giờ rõ: ở thế giới , chỉ tiền và quyền mới quan trọng.
Hôm nay, cô nhất định nắm lấy Cố Duật Chi.
Phải vả mặt bọn coi thường , Cố phu nhân, để cả thế giới xoay quanh !
Càng nghĩ càng m.á.u lửa, Kiều Nhan cởi áo khoác, để lộ chiếc váy trắng mỏng dính cơ thể, khoe đường cong gợi cảm.
Xuyên qua cửa miếu, giữa trời tuyết, cô thấy một bóng dáng cao lớn hành lang.
Là Bùi Hạc Niên.
Ánh mắt thờ ơ lướt qua, dừng .
Kiều Nhan vẫn nản, cất giọng run run đáng thương gọi trong điện:
“Dì ơi…”
Tiếng giày cao gót vang bậc thang.
Từ trong bước là Khương Chi Chi, mấy ngày gặp.
Cô mặc bộ đồ nhạt màu, cổ áo viền lông, khuôn mặt nhỏ nhắn, bên ngoài khoác áo khoác của Cố Duật Chi.
Rõ ràng Khương Chi Chi đang cố ý mặc đồ của , công khai tuyên bố chủ quyền.
Kiều Nhan ho khẽ một tiếng, giả vờ yếu ớt:
“Chi Chi, dì ở đây ?”
Chi Chi bậc thang, mỉm :
“Không .”
Kiều Nhan nghẹn lời.
Ngay lưng Khương Chi Chi, một bóng phản chiếu ánh tuyết, chính là Cố Duật Chi. Vai rộng, eo thon, khí chất lạnh lùng.
Kiều Nhan ôm ngực, ánh mắt run rẩy lướt qua Khương Chi Chi Cố Duật Chi, giọng như bắt nạt, càng thêm đáng thương:
“Chi Chi, chị em hiểu lầm chị, thích chị. chị thật sự chuyện quan trọng gặp dì, em đừng ngăn cản ?”
Tuyết rơi tóc và váy cô ướt sũng, trông càng thêm mỏng manh.
Khương Chi Chi do dự vì nhiệm vụ của , lùi một bước nhường đường.
Kiều Nhan vẻ cảm kích, nhanh chóng lên bậc thang.
Khương Chi Chi thì chuẩn duỗi chân cản một cái, xem Kiều Nhan ngã lòng ai.
bất ngờ, Kiều Nhan bỗng hét lên một tiếng “A!” nhào thẳng về phía Khương Chi Chi.
Khương Chi Chi theo bản năng lùi , nhưng chân trượt, cả mất thăng bằng, rơi xuống.
“Rầm!” một tiếng vang lớn.
Hai giọng nam đồng thời vang lên:
“Vợ ——”
“Cẩn thận——”
Mùi đàn hương lẫn trong khí lạnh bao lấy Khương Chi Chi. Một vòng tay rộng lớn siết chặt cô, ôm chặt ngực.
Ngẩng lên, cô bắt gặp đôi mày kiếm nhíu của Bùi Hạc Niên.
Ngay phía đối diện, đầy nửa bước, Cố Duật Chi siết chặt cổ tay cô, ánh mắt đen kịt chằm chằm Bùi Hạc Niên.
Anh lạnh giọng, khí thế dữ dội:
“Cậu đang gì?”
“Buông cô , Bùi Hạc Niên!”