Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-10-25 17:10:16
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Chi Chi lắp bắp, còn hệ thống thì loạn xạ cả lên, lúc sáng lúc tối, như sắp chập mạch, bộ dạng còn hoảng hơn cả cô.

【 A a a a a điên ? Anh chẳng phản diện đại boss ? Sao như thế !? 】

【 Lỡ thật sự nhốt cô thì nhiệm vụ thế nào! 】

【 Trời ạ, cái đồ Bùi Hạc Niên c.h.ế.t tiệt ! Anh đúng là bug của hệ thống còn gì! 】

Cuối cùng hệ thống gào ầm lên, chốt :

【 Loài nhiều mưu kế, ghét ! 】

Trước mặt, Bùi Hạc Niên vẫn bình tĩnh, kiên nhẫn vuốt tóc bên tai cô, thậm chí còn chỉnh thẳng nếp áo lông tay áo cho cô, tỉ mỉ đến lạ.

“Đừng vội. Anh sẽ chờ câu trả lời của em, từ từ nghĩ cũng .”

Bàn tay to ấm áp dừng tóc cô. Khương Chi Chi theo, kéo tay .

“Bùi Hạc Niên…”

Ánh sáng tối đan xen, gương mặt dịu dàng, bên sống mũi còn nốt ruồi màu thoắt ẩn thoắt hiện. Đặt gương mặt tuấn tú , nếu hệ thống đang réo trong đầu, Khương Chi Chi hẳn khen một câu trai đến động lòng .

Giọng cũng khác thường, ôn hòa đến lạ, như một trưởng bối tính tình , kiên nhẫn hỏi:

“Có chuyện gì , bé cưng?”

Tim Khương Chi Chi đập nhanh hơn.

Hệ thống nhao nhao ý kiến, nhưng cô giả vờ , khẽ kéo bàn tay đặt lên má , khẽ gọi một tiếng nhỏ xíu, mang theo chút nũng:

“Ông xã…”

Ngữ điệu mềm như đầu tiên cầu xin giúp đỡ.

Khóe môi Bùi Hạc Niên cong lên sâu hơn, bàn tay cũng phối hợp, dịu dàng cọ nhẹ lên má cô.

Ngay đó, giọng ngọt ngào của cô vang lên, mang theo ấm ức, trách móc :

“Sao chặn miệng em, cho em hết?”

“Em mới chỉ một nửa thôi, cho em xong.”

Anh nhíu mày, như thể bất ngờ:

“Em chia tay ?”

“Anh còn tưởng em sẽ tiếp là biến .”

Cô gái mặt chớp đôi mắt long lanh, hàng mi ướt lệ run run, giọng đáng thương:

“Đâu ai dễ dàng buông bỏ xem là ánh trăng sáng trong lòng chứ.”

Ánh mắt khẽ chấn động, đáy mắt lóe sáng.

Bạn gái nhỏ chủ động ôm lấy , vòng tay qua eo, thở mang mùi hương hoa hồng dịu nhẹ, mơn man gò má. Khoảng cách quá gần, đôi mắt ướt át phóng đại ngay mắt, lông mi dài khẽ run, ngoan ngoãn đáng thương.

“Làm em thể dễ dàng buông ?”

“Bùi Hạc Niên, chuyện hôm nay là của em. Em sẵn sàng nhận trừng phạt chia tay từ .”

“Là tại chiều em quen, nên em mới để ý cảm xúc của , buồn.”

trừng phạt mục đích…”

“Em bắt đầu cùng , nghiêm túc theo đuổi , thật sự ở bên .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-128.html.]

“Công khai nắm tay ánh mặt trời, cùng hẹn hò, hôn môi, cùng cưỡi ngựa, trượt tuyết, tắm nắng… Cùng trong lời chúc phúc của , bước lễ đường…”

“Em một trong biệt thự rộng lớn, một lái siêu xe. Em từng khoảnh khắc đẽ trong đời đều tham dự, Bùi Hạc Niên.”

Cánh môi mềm khẽ chạm má , giọng run run:

“Em sống chỉ bằng ký ức về .”

“Em ở bên cạnh em.”

“Đừng bỏ em một , đừng chúc phúc em lấy khác, cũng đừng tặng em mấy món quà chia tay sẽ khiến em đau lòng…”

“Nếu , em dám nghĩ đến việc sống thêm một ngày nào nữa.”

Giọng cô nhỏ nhẹ, căn phòng im ắng.

Người đàn ông cao lớn siết chặt eo cô, ánh mắt khẽ chấn động khi gương mặt đến nao lòng ngay mắt.

Mùi hương hoa hồng ngọt ngào tràn ngập, khiến tim run rẩy.

Một tiếng “rầm” vang lên từ ngoài cửa sổ, lá cây rơi lả tả. Tiếng chim hót trong trẻo vang vọng càng gian thêm sáng sủa.

Căng thẳng trong đột ngột tan biến, như từ địa ngục kéo lên thiên đường. Lồng n.g.ự.c cũng bắt đầu nóng ran.

Không kịp suy nghĩ, ôm chặt cô ngực, tim đập thình thịch hòa cùng nhịp với tim cô.

Anh cúi xuống hôn lên tóc cô, ánh mắt ngập tràn niềm vui tìm , giọng khàn khàn đầy thương yêu:

“Xin , bé cưng, em còn hết.”

Cô nép trong lòng , thở dồn dập, giọng nũng nịu mang chút trách móc:

“Bởi vì yêu em đủ nhiều, nên mới chẳng nghĩ đến tương lai của chúng …”

“Anh yêu em ?”

Anh vội vàng phản bác, sợ chậm một nhịp sẽ khiến cô hiểu lầm.

Anh nâng vai cô, nghiêm túc thẳng mắt cô, ánh mắt chỉ còn bóng hình duy nhất của cô:

“Trước khi gặp em, đừng đến chuyện kết hôn, thậm chí còn từng nghĩ sẽ yêu ai.”

“Anh càng nghĩ sẽ một ngày, như kẻ điên mà yêu một cô gái nhỏ, chỉ ở bên cô , sợ cô bắt nạt, sợ cô buồn, sợ cô vui… Vì nụ của em, ước gì thể dâng cả thế giới lên tay em, thậm chí còn ——”

Anh đột ngột ngừng .

Cô chớp mắt, ngẩng lên :

“Còn gì nữa?”

Cổ họng nghẹn , đầu tiên né tránh ánh mắt cô:

“Không gì.”

Khương Chi Chi vẻ mặt gượng gạo của , chợt thông minh đoán :

“Anh… sẽ thật sự phẫu thuật đấy chứ?”

Ánh mắt lóe lên trong một khoảnh khắc, nhanh chóng , bình tĩnh thẳng mắt cô:

“Anh loại trừ khả năng đó.”

Khóe môi cong khẽ, trầm giọng thêm:

“Em tự tay kiểm chứng , bé cưng?”

 

Loading...