Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-10-25 17:10:14
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong vòng tay , Khương Chi Chi khẽ cúi đầu, vẻ mệt mỏi.

Khuôn mặt mềm mại áp n.g.ự.c , khóe mắt bắt đầu nóng lên, như thể chịu tủi lớn, mang theo chút ngang bướng dễ thương, giọng nhỏ nhỏ mà cố chấp:

“Không gãy chân, cũng tàn tật.”

“Bùi Hạc Niên, mấy lời xui xẻo đó.”

Anh khẽ thở dài, vòng tay ôm cô chặt hơn, giọng kiên nhẫn:

“Anh chỉ lấy ví dụ thôi.”

“Dù là ví dụ cũng !”

Cái đầu nhỏ xù xù ló khỏi n.g.ự.c , đôi mắt ướt đẫm nước long lanh chằm chằm, vành mắt đỏ hoe:

“Loại lời đó lung tung. Em thì là !”

Đôi mắt tròn xoe phủ một lớp nước mù mịt, đuôi mắt cong cong, mang theo sự mềm yếu đáng thương bướng bỉnh.

Rõ ràng là một cô gái nhỏ yếu đuối, những lúc quan trọng cố chấp giữ vững quan điểm của . Cho dù mới giây còn lo lắng run rẩy, thì giây dám ngẩng đầu chống .

Giống như một mâu thuẫn sống động mà ông trời cố tình tạo : yếu đuối mà dũng cảm, ngây thơ mà cũng thể trở nên bướng bỉnh, đáng yêu khiến phát điên.

Bùi Hạc Niên lặng lẽ cô, bất chợt nhướng mày, giọng khẽ lạnh:

“Đại tiểu thư, tự nhiên hung dữ thế?”

“Hình như em quên , nãy giờ là em mắc với , dỗ mới đúng.”

Đôi môi đỏ của cô khẽ mím , định phản bác thì bất ngờ, giọng lạnh lẽo của vang lên, như thấu lòng cô:

“Phản ứng dữ … lẽ nào từng thật sự uy h.i.ế.p em như thế?”

“Nhìn thái độ em , đó chắc là .”

“Là ai với em, đ.á.n.h gãy chân , biến thành phế nhân?”

Giọng trầm xuống, khí lạnh lan , như cả căn phòng đều giảm vài độ.

Đầu Khương Chi Chi ong lên, cúi thấp mắt tránh , khẽ đáp:

“Không .”

Anh chậm rãi tiếp, giọng nghi ngờ:

“Không Duật Chi. Dù chuyện của chúng , trả thù, cũng sẽ đối diện công khai, chơi trò ám toán. Chúng là bạn lâu năm, đó cách .”

“Là Tịch Cận? xem dáng vẻ lúc nãy ôm em thách thức , lẽ thích dùng cách mật với em để chọc tức hơn là bạo lực.”

“Vậy là Lục Tư Ngôn? thì hận Cố Duật Chi nhiều hơn . Nếu âm mưu, sẽ lợi dụng mối quan hệ của và em để phá hôn sự, chứ chắc tay với .”

Anh lượt phân tích từng cái tên, lý trí và bình tĩnh đến mức đáng sợ.

Khương Chi Chi hoảng loạn, vội vàng nắm lấy cánh tay , tim đập thình thịch.

Bùi Hạc Niên quá nhạy bén, thông minh đến mức khiến sợ hãi.

Chỉ vài lời , vài biểu cảm của cô thôi, thể suy hàng loạt khả năng.

Cô cố kìm nén, miễn cưỡng đáp:

“Không , thật sự . Em chỉ mới xem phim, nam chính t.a.i n.ạ.n xe, gãy chân, bi kịch quá nên em sợ thôi……”

“Vậy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-126.html.]

Anh cúi đầu, đôi mắt tối sâu thẳng cô, chậm rãi hôn nhẹ lên má cô, giọng như trêu chọc:

bé cưng, so với lời giải thích , nghiêng về một khả năng khác, bên cạnh em một đàn ông mà .”

“Là một em tin, đến mức em nghĩ đủ sức khiến gặp nguy hiểm.”

Anh nhạt, giọng dần trầm xuống:

bé cưng, em đấy, với phận của , chuyện bảo mật, vệ sĩ, xe bọc thép… tất cả đều tầm thường. Ngay cả tài xế cũng là võ. Muốn thương dễ . Ở thành phố A , khả năng đó, nhiều lắm.”

“Em chắc chắn, ‘bạn mới’ của em là ở thành phố A ?”

Câu hỏi rơi xuống, Khương Chi Chi chỉ thấy đầu óc trống rỗng, lắp bắp phủ nhận:

“Không . Thật sự . Em chỉ lo cho thôi, nên mới nhạy cảm thế. Sau đừng mấy lời may đó nữa… em chịu .”

Ánh mắt khẽ động, khóe môi cũng bất giác nhếch nhẹ.

Không thể phủ nhận, cái cách cô hoảng hốt ôm , nước mắt lưng tròng mà năn nỉ, thật sự khiến lòng mềm .

“Được , thì thôi.”

Giọng ép xuống thấp, mang theo mùi hương lạnh lẽo quen thuộc, đầy uy hiếp:

“Vậy chuyện cũ .”

“Bé cưng, em một tên lóc t.h.ả.m hại ôm, còn hứa hẹn với những chuyện đặc biệt. Em tính giải thích thế nào với đây?”

Anh nhấn mạnh từng chữ, lạnh lùng:

“Đừng là vì là thanh mai trúc mã.”

Khuôn mặt đỏ bừng, Khương Chi Chi run run lông mi, nhỏ giọng :

“Xin … lúc đó em nghĩ nhiều. Chỉ thấy Tịch Cận thật đáng thương. Một phần cũng vì quá khứ, nhưng như thế nào nữa, em sai . Em giữ cách, là em đủ tư cách bạn gái .”

“Em sẵn sàng chịu hậu quả, Bùi Hạc Niên.”

Cô ngập ngừng, giọng nghẹn , mắt rưng rưng:

“Cho dù hậu quả đó… là chia tay.”

Khuôn mặt bỗng tối sầm, đôi mắt đen khóa chặt lấy cô, gằn từng chữ:

“Khương Chi Chi, em cái gì?”

Dưới ánh mắt lạnh băng , Khương Chi Chi vẫn kiên định:

“Bùi Hạc Niên, em em . Em trẻ con, hư vinh, gây chuyện, lúc nào cũng ỷ , nhận lấy sự quan tâm dành cho mà chẳng bao giờ nghĩ đến trách nhiệm của một bạn gái. Em thật sự xin .”

“Trong tình cảm , luôn cho nhiều hơn. Anh từng trách em, từng bỏ mặc em, lúc nào cũng em xử lý rắc rối. Em tin rằng dù em phạm lớn thế nào, cũng sẽ gánh vác em.”

em… em mãi lớn lên . Em cách xử lý quan hệ, ngừng khiến giận…”

“Anh là bạn trai đầu tiên của em. Em cả đời ở bên . với tính cách em như , em xứng đáng.”

thật khẽ, như một giấc mơ trưa xuân mong manh, dần tan biến:

“Bùi Hạc Niên, em trả cho tự do.”

“Lỗi là ở em.”

“Em chấp nhận hình phạt tàn nhẫn nhất… là chia tay.”

 

Loading...