Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-10-25 17:10:13
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Chi Chi bắt đầu hoảng loạn.

Tim đập loạn nhịp, trái tim như treo lơ lửng, tìm chỗ bấu víu.

Ánh mắt sâu thẳm của khóa chặt lấy cô, như thể một bàn tay vô hình đang lướt qua từng tấc da thịt, khiến run rẩy, như đang sợi dây nguy hiểm chênh vênh.

Cô khẽ run mi, thở mềm yếu dừng ngay ngón tay , giọng run run:

“Anh em giải thích … ông xã…”

“Giải thích cái gì?”

Hơi thở nóng hổi của phả lên mặt cô, giọng lạnh lẽo đầy nguy hiểm:

“Giải thích cũng giống mấy , em chỉ bất đắc dĩ thôi ?”

“Giải thích là em yêu nhất , còn những đàn ông khác thì chỉ là… thuận tiện vui chơi thôi ?”

Khương Chi Chi lắp bắp:

“Em ý khác… chỉ là Tịch Cận thật sự đáng thương, còn …”

“Khóc thì lý do chắc?”

“Cứ thấy ai đáng thương là em đều sẽ thương ?”

Ánh mắt dừng mặt cô, tối đen mà lạnh lẽo:

“Chi Chi, em coi như một món quà cho ai thì cho ?”

“Nếu ai ở mặt em yếu thế, em đều mềm lòng, để họ ôm cũng . Vậy nếu t.h.ả.m hại hơn chút thì ?”

“Chẳng hạn gãy chân? Thành tàn tật? Lúc đó t.h.ả.m hơn, em sẽ bụng mà… lên giường với ?”

Khương Chi Chi ngẩn , tim như ngừng đập trong thoáng chốc.

“Em thấy khó lắm ?”

Ngón tay khẽ cọ má cô, giọng kìm nén một tiếng thở dài nhỏ:

“Chi Chi, em thật sự nghĩ quanh em ?”

Cô chớp mắt, lông mi run rẩy, đôi mắt trong trẻo ngấn nước, hồng hồng nơi khóe mắt. Nhìn yếu ớt, tội nghiệp vô cùng.

Anh mím môi, lòng bàn tay đặt giữa trán cô, trong mắt thoáng hiện sự do dự.

Anh tính vốn dịu dàng, lời sắc bén, sợ dọa cô thật sự bỏ chạy.

lúc , mùi hương hoa hồng phảng phất ùa đến, hình nhỏ bé của cô bất ngờ nhào lòng , vòng tay ôm chặt cổ , má áp hõm vai, nhẹ nhàng cọ cọ.

Cơ thể cao lớn của bỗng cứng đờ, ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu lên gương mặt tuấn tú. Đôi mắt phượng cụp xuống, bỗng ngước lên, lóe sáng tia ngạc nhiên sâu thẳm.

Anh chuẩn sẵn sàng cho một cuộc cãi vã dữ dội.

Cơn ghen và giận dữ đốt cháy lý trí. Anh chứng kiến cô hết đến khác dính dáng tới những gã đàn ông khác, từ vị hôn phu hữu danh vô thực, đến Lục Tư Ngôn mờ ám khó lường, cả Tịch Cận đáng thương quấn riết lấy cô…

Bên cạnh cô, lúc nào cũng một “bầy ch.ó điên” vây quanh.

Bên ngoài giả vờ ngoan ngoãn, phe phẩy đuôi, nhưng trong lòng ẩn giấu răng nanh sắc bén, chỉ chực lao đến.

cô chỉ là một cô gái nhỏ đáng yêu, dễ lừa gạt, đủ tinh khôn để nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-125.html.]

, với tư cách “ông xã”, đương nhiên trách nhiệm dạy dỗ, bảo vệ cô.

Đuổi hết lũ “chó điên” , kéo cô khỏi bùn lầy.

Cho dù cô , giận dỗi, tát đòi chia tay, cũng tuyệt đối sẽ buông tay.

Vì suốt 29 năm yên bình, là cô bất ngờ bước thế giới .

Là cô trêu chọc , ôm cổ , đùi , gọi là “ông xã”.

quyền sai lầm, còn sẽ kéo cô trở đúng đường.

Cho dù trong lòng cô d.a.o động, với tư cách đàn ông yêu thương rộng lượng, vẫn sẽ tha thứ.

Rồi mạnh mẽ giữ cô bên cạnh, nhốt cô trong thế giới chỉ hai .

dây dưa lâu dài, cuối cùng cô cũng sẽ nhận

Rốt cuộc ai mới là đàn ông đặc biệt nhất.

Rốt cuộc ai mới thật sự là “ông xã” của cô.

Ý nghĩ lạnh lùng lóe lên trong mắt .

Ngón tay khẽ dừng giữa trung, ôm chặt eo cô.

Giọng trầm thấp:

“Chiêu vô dụng với , Chi Chi.”

Hơi ấm nơi bàn tay chạm gáy cô khiến nhớ đến chạm khẽ của một chú mèo nhỏ ánh nắng vàng.

Trong lòng , cô gái khẽ lắc đầu, giọng thì thầm:

“Đừng …”

“Đừng hại ai thật sự… ông xã…”

Anh im lặng một lát, ôm chặt cô hơn, bàn tay nóng bỏng áp qua lớp áo mỏng, mang theo ghen tuông xen lẫn ngọt ngào.

Cuối cùng, chỉ khẽ:

“Đừng tốn công thương hại khác.”

Cô gái trong lòng chọc giận, nhưng chỉ dám lí nhí:

“Đâu là thương hại vô ích…”

“Bùi Hạc Niên, chẳng hiểu gì hết…”

Anh ôm cô chặt, mạnh mẽ và bá đạo.

chỉ cần đến hai chữ “tàn tật”, Khương Chi Chi lập tức run rẩy.

Trong lòng cô hiểu rõ, cái thế giới kịch bản kỳ quái, cứ như lặp lặp . Chỉ sợ một câu vô tình cũng thể thành sự thật.

dám tưởng tượng một Bùi Hạc Niên kiêu ngạo, tự tin, luôn nắm phần thắng… sẽ ngày xe lăn.

Với , thương thể đáng sợ. mất kiêu hãnh, mất sự kiêu ngạo, đó mới là nỗi nhục thể chịu nổi.

Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng thôi, tim cô như ngừng đập.

 

Loading...