Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-10-25 17:10:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời Tịch Cận như một cú đ.á.n.h mạnh, cả phòng thoáng chốc rơi khí kỳ lạ.

Bề ngoài ai cũng tỏ hòa nhã, nhưng ánh mắt chẳng giống .

Lưu phu nhân thì mỉm , gật đầu tán thành.

Mẹ Khương Chi Chi cũng dịu dàng, chăm chú đ.á.n.h giá Tịch Cận.

Lục Tư Ngôn thì c.ắ.n môi, ánh mắt đen kịt toát lạnh lẽo.

Chỉ Bùi Hạc Niên vẫn giữ vẻ bình thản, phong thái tao nhã, ánh mắt nhàn nhạt dừng Khương Chi Chi.

Còn Khương Chi Chi thì… đến thở mạnh cũng dám, sợ ai đó bất ngờ kéo cô tâm bão.

May mà giọng cô vang lên, phá tan khí căng thẳng:

lúc đồ ăn xong, Tiểu Lục, con bếp giúp dì một tay .”

Mọi liền tản , Khương Chi Chi chạy nhanh như tha mạng.

Tịch Cận định theo, nhưng chặn , bà nhỏ giọng nhắc nhở:

“Đi rửa mặt , sưng cả mắt , lắm đấy.”

Bước chân Tịch Cận khựng , đành về hướng khác.

Vừa lo lắng hỏi:

“Thật… thật sự lắm ? Không thể nào, rõ ràng lúc đóng phim cảnh con vẫn trai mà…”

Bóng hai con khuất dần.

Nụ môi Bùi Hạc Niên chợt nhạt , bước sang lối khác.

Dưới ánh đèn, bóng in xuống sàn, màu sắc trầm tối.

Anh cố tình như để ý, tiếp tục rảo bước.

bất ngờ, tiếng chân nhẹ vang lên phía . Vạt áo kéo .

Chỉ bằng một động tác nhỏ, Khương Chi Chi lôi một căn phòng kín.

Lần cô cực kỳ cẩn thận.

Cửa còn chèn kín khe hở để ai bên ngoài thể thấy.

thì bắt gặp ánh mắt của Bùi Hạc Niên, bình tĩnh, sâu xa, chẳng gì, chỉ thẳng cô.

Ánh mắt sắc bén như soi thấu bí mật, khiến Khương Chi Chi thấy tim đập loạn, vội vàng mở miệng :

“Anh đến đây… cũng là để đòi em cho một lời giải thích ?”

Người đàn ông chỉ nhướng nhẹ mày.

Giọng ôn hòa, giống như một thầy giáo kiên nhẫn nhưng cũng đầy uy quyền:

“Giải thích cái gì?”

Ngón tay thon của Khương Chi Chi khẽ bấu tay áo , để lộ nút tay áo ánh vàng nhạt. Giọng cô nhỏ như muỗi kêu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-124.html.]

“Bùi Hạc Niên… em thấy…”

Trong khí vang lên một tiếng trầm thấp. Nụ mang theo chút nguy hiểm khó lường:

“Nghe thấy cái gì?”

Giọng trầm và đều, nhưng khiến tim cô run rẩy từng nhịp:

“Nghe thấy ở tiệc tối nhà họ Tịch mấy hôm , khi hỏi em về trong lòng, em im lặng trả lời. Hay thấy hôm nay, khi em ôm một con trai khác, em đặc biệt nhất thế giới, ai thể thế?”

Đôi mắt Khương Chi Chi run lên.

Người đàn ông cúi xuống, gương mặt điển trai phóng đại mắt cô, ánh sâu như cuộn sóng:

“Những lời … em định đại cho ai cũng , bé cưng?”

“Chỉ cần để an ủi đối phương, bất kỳ ai mặt em, em cũng thể y như thế?”

Môi Khương Chi Chi khẽ mấp máy, định lên tiếng.

ngón tay ấn lên môi cô. Hương thơm lạnh mát từ áo vest bao trùm lấy cô, khiến cô run lên.

Áp lực mạnh mẽ từ lòng bàn tay khiến đôi môi mềm ướt át của cô chà xát, mang theo cảm giác nóng bỏng lạ thường.

Giọng vang lên, trầm ma mị:

“Em còn nhớ lúc theo đuổi , em ? Rằng là mối tình đầu, là đầu em thích một . Rằng là ánh trăng trắng trong tim em, là thể so sánh với bất kỳ ai…”

Âm điệu càng lúc càng thấp, như siết chặt từng dây thần kinh.

Đôi mắt tối sầm, ánh dồn dập, ép thẳng cô góc tường:

“Có cần nhắc ? Trong căn phòng việc ngày đó, em đùi , ôm cổ , gọi là chồng, nũng nịu nhờ giúp em…”

“Những lời đó… cũng chỉ là gạt thôi ?”

Không khí ép chặt, đôi mắt dài hẹp chứa đầy nguy hiểm. Một tay nâng cằm cô, bắt buộc cô thẳng :

“Hay là, chỉ là công cụ để em kiểm nghiệm sức hút của bản ? Em vui vẻ đùa giỡn , coi như trò chơi, khi chán thì tùy tiện bỏ ?”

Ngũ quan sắc nét, khí thế ập đến như tuyết lở. giọng thì vẫn thong thả, nhấn từng chữ:

“Không ai từng với em, kiểu chơi nguy hiểm , bé cưng?”

Khương Chi Chi run rẩy, da đầu tê dại, bất giác bấu chặt cổ áo , cố gắng cất tiếng:

“…Chồng…”

Khóe môi khẽ nhếch, vẫn ôm lấy eo cô, dịu dàng đến mức mỉa mai:

“Gọi chồng cũng từng gọi, còn từng giả vờ bầu. Vậy mà giờ sang ôm khác, đặc biệt…”

Giọng trầm thấp chợt ngừng , căn phòng rơi im lặng nặng nề.

Trong vòng tay , gương mặt cô gái trắng bệch như đóa hồng mỏng manh, run rẩy đáng thương.

Ánh mắt sâu thẳm, giọng khẽ vang bên tai cô, quyến luyến nguy hiểm:

“Phải đây, bé cưng? Em chơi như … thật sự dễ kết thúc .”

 

Loading...