Khương Tự một câu kéo quản sự, nhanh chân trong phủ.
Quản sự vội vàng giao cho gác cổng chuẩn bánh cho phụ nhân, bước nhanh đuổi theo.
Một tay Khương Trạm đặt vai quản sự: " Chạy nhanh như cái gì?"
Trước quản sự khá là xem thường vị Nhị công t.ử tiền đồ gì cả , nhưng vài ngày Khương Tự giáo huấn Lưu bà t.ử phòng bếp uy danh vẫn còn, nên giờ phút dĩ nhiên thêm vài phần cẩn thận: " Nhị lão gia lên tiếng đuổi Lưu tiên cô , Tứ cô nương giữ , tiểu nhân bẩm báo với nhị lão gia một tiếng."
Khương Trạm trừng quản sự, cảnh cáo : " Nói chuyện chú ý chút đấy!"
Khương Tự trong lâu, liền thấy Lưu tiên cô một bà t.ử dẫn dắt đang nghênh diện tới, nữ đồng lưng xách theo cái bao quần áo nhỏ.
" Tiên cô đây là ngoài?"
"Tứ cô nương, rời khỏi Bá phủ." Trước mặt khác, Lưu tiên cô bày bộ dạng xa cách.
Khương Tự nhíu mày: " Nếu như nhớ lầm, tổ mẫu giao cho Nhị thẩm cẩn thận chiêu đãi tiên cô ba ngày. Hiện tại mới là ngày thứ hai, tiên cô vì ?"
" Tứ cô nương chỗ , tay vị tiên cô kiện cáo mạng , như phủ chúng nào dám lưu chứ, nhị lão gia ——"
" Ta cùng tiên cô chuyện, cần tiêu mụ mụ mở miệng?"
Mặt Tiêu bà t.ử nhất thời nóng lên, cãi : " Đây là ý tứ của nhị lão gia."
Khương Tự lành lạnh liếc mụ một cái: " Ý của Tiêu mụ mụ là trong phủ Nhị thúc chủ?"
" Cái ——" Tiêu bà t.ử ngượng ngùng tiếp, nhưng trong lòng thì nhạo một tiếng.
Ai Bá phủ chờ đến thế hệ Nhị công t.ử thì thể gọi là Bá phủ nữa, Đại công t.ử tiền đồ như , tương lai nhị lão gia ở quan trường trải đường tiền đồ tất nhiên sáng lạn.
Đến lúc đó, Khương gia còn thiên hạ của nhị phòng ư.
" Ha ha, thể chủ, chẳng lẽ Tự Nhi chủ?" Một giọng lãnh đạm vang lên, Khương Nhị lão gia thình lình xuất hiện mặt Khương Tự.
Quản sự ở lưng Khương Nhị lão gia, hiển nhiên là thừa dịp Khương Tự chuyện với Lưu tiên cô báo tin cho Khương Nhị lão gia.
Khương Tự nhún gối với Khương Nhị lão gia: " Lời của Nhị thúc chính là bôi nhọ cháu gái . Ý của chất nữ là liên quan đến mắt tật của tổ mẫu vốn là chuyện lớn, tất nhiên để tổ mẫu quyết định."
Trên mặt Khương Nhị lão gia thấy vui buồn: " Để Lưu tiên cô rời khỏi Bá phủ, là tổ mẫu ngươi gật đầu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/84.html.]
Mặt Khương Tự lập tức lúng túng: " Là tổ mẫu đồng ý ? Vậy là chất nữ lỗ mãng , thấy Lưu tiên cô rời sớm nhất thời sốt ruột nên liền giữ ."
" Ngươi đó nên , nên thường xuyên chơi đùa cùng mấy đứa Lệ Nhi , ít xen chuyện của lớn thì hơn." Khương Nhị lão gia liếc Tiêu bà t.ử một cái," Còn tiễn !"
Khương Tự tiến lên một bước chặn đường của Tiêu bà tử: " Vẫn thể để Lưu tiên cô ngay bây giờ ."
" Tự Nhi, ngươi chớ tùy hứng!"
Khương Tự : " Chất nữ nào dám tùy hứng mặt Nhị thúc, thực sự là vì mở miệng lưu Lưu tiên cô ngay mặt hàng xóm láng giềng, bà qua ngày mai mới . Hiện tại nếu để cho Lưu tiên cô , chẳng Bá phủ chúng sẽ lưu cho ấn tượng lật lọng ư?"
Sắc mặt Khương Nhị lão gia trầm xuống.
Khương Tự như thấy, tiếp: " Huống chi một vị phụ nhân bình thường mới tới cửa tìm chuyện chúng vội vàng đuổi , khác chắc chắn sẽ cảm thấy Bá phủ chúng mềm yếu dễ bắt nạt, đến tương lai phiền phức sẽ càng nhiều..."
" Nói lắm!" Khương An Thành nhanh tới," Nhị , nếu Tự Nhi lưu , thì lưu thêm một ngày ."
Sắc mặt của Khương Nhị lão gia biến thành màu đen: " Đại ca, nhưng ở Từ Tâm Đường đồng ý để Lưu tiên cô rời ."
" Trước khác giờ khác mà, cảm thấy Tự Nhi đạo lý."
" Đại ca!" Khương Nhị lão gia vẻ mặt khiếp sợ.
Lời hổ như cũng ?
Khương An Thành vẻ mặt kiên nhẫn: " Chút chuyện bao lớn , Tự Nhi đều mở miệng, chẳng lẽ nó mất hết mặt mũi mặt ngoài? Cô nương gia thể so với tiểu t.ử thúi, da mặt mỏng lắm. Lại , mời Lưu tiên cô tới là chủ ý của các ngươi, bây giờ cũng là chủ ý của các ngươi, các ngươi đây là gì hả?"
Khóe miệng Khương Nhị lão gia co quắp.
Mời mấy bà cốt lơ tơ mơ như chủ ý của ông, mà đều là do mụ già ngu xuẩn xúi quẩy bày !
" Được , liền lưu , qua ngày mai thích chỗ nào thì , đây với mẫu một tiếng."
Chillllllll girl !
" Phụ , con với phụ ." Khương Tự đuổi theo.
Khương Trạm nháy mắt với Khương Tự, thấp giọng : " Có nên cảm ơn nhị ca kịp thời gọi cứu binh đến ?"
" Quay đầu sẽ túi tiền cho Nhị ca." Khương Tự hiển nhiên tâm tình .