Nhị Ngưu hướng về phía Khương Tự sủa một tiếng, ý tứ rõ ràng: Chó chứng, vật chứng đều đủ, cô còn thừa nhận ?
Khóe miệng Khương Tự khỏi co quắp.
Chillllllll girl !
Cái tật thích giấu đồ vật lung tung của Nhị Ngưu vẫn đổi !
" Thời điểm Nhị Ngưu gặp nguy cơ Khương cô nương chính là dùng chén vây Nguỵ cứu Triệu*." Úc Thất mỉm thiếu nữ mặt ảo não, ánh mắt ôn nhu.
(1) Vây Ngụy cứu Triệu: năm 353 công nguyên, nước Nguỵ vây đ.á.n.h kinh đô Hàm Đan của nước Triệu. Nước Tề phái Điền Kỵ dẫn quân cứu Triệu. Điền Kỵ dùng kế sách của quân sư Tôn Tẫn. Nhân khi nước Nguỵ phòng kéo quân đ.á.n.h Nguỵ, quân Nguỵ trở về bảo vệ đất nước, quân Tề thừa lúc quân Nguỵ mệt nhọc đ.á.n.h bại quân Nguỵ tại Quế Lăng, do đó nước Triệu cũng giải vây. Sau dùng câu 'vây Nguỵ cứu Triệu' để phương pháp tác chiến. )
Tiểu cô nương của trưởng thành thành một thiếu nữ phong hoa tuyệt đại, chỉ tiếc sớm quên bèo nước gặp đó, còn hảo cảm với nữa chứ.
Úc Thất nghĩ như , đáy mắt một mảnh ảm đạm.
Làm thế nào để lấy niềm vui của một nữ hài tử, kinh nghiệm.
Làm thế nào để lấy niềm vui của một nữ hài t.ử hảo cảm với , càng kinh nghiệm.
Mặc kệ, cứ mặt dày mày dạn quấn lấy .
Khương Tự dời mắt, thản nhiên : " Cứ cho là thế, Dư công t.ử cũng cần khách khí như thế, đại khái và Nhị Ngưu tương đối hợp ý, tiện tay mà thôi."
Úc Thất nghiêm mặt : " Khương cô nương hiểu rõ tình cảm giữa và Nhị Ngưu , theo ý của nàng thì chỉ là tiện tay, nhưng với mà là ân cứu mạng."
Khương Tự nhíu mày.
Đột nhiên cảm thấy tên khốn coi bộ sẽ mấy lời mất mặt gì đó.
" Khụ khụ." Trên hai gò má của thiếu niên tuấn tú chi lan ngọc thụ ( ý chỉ con em ưu tú, tài giỏi) đỏ ửng, như dám mắt thiếu nữ," Đều ân cứu mạng thể báo, Khương cô nương nếu yêu cầu, Cẩn chắc chắn lực đáp ứng."
Khương Tự giật trong lòng.
Úc Thất tên một chữ' Cẩn', nghĩ tới kiếp sớm báo tên thật như .
Không đúng, ở mặt nàng còn họ Dư đấy.
Nghĩ đến đây, trong lòng Khương Tự chợt lóe gợn sóng nữa khôi phục bình tĩnh.
Lúc , Thánh nữ A Tang của Ô Miêu còn nữa, mà ở kinh thành gặp .
Gặp , một cực giống Thánh nữ A Tang.
Không hề khác gì với kiếp , vẫn dùng phận Dư Thất tiếp cận nàng, dụ dỗ nàng đến động tâm nàng cam tâm tình nguyện thế nữ t.ử mà âu yếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/80.html.]
Cũng may vết xe đổ của kiếp , nàng sẽ tiếp tục ngớ ngẩn nữa.
Cũng may, nàng hiện tại vẫn là Khương Tứ cô nương từ hôn của Đông Bình Bá phủ, mà Thánh Nữ Ô Miêu tộc lấy phận khác tồn tại, cho dù Úc Thất trăm phương ngàn kế, bọn họ cũng khả năng thành vợ chồng.
Nghĩ thông suốt điểm , thể căng cứng của Khương Tự thả lỏng, ý nơi khóe miệng càng thêm thong dong: "Ta cầu gì khác, Dư công t.ử quên chuyện hôm nay là ."
Trong lòng Úc Cẩn chua xót.
Thiếu nữ thì yếu đuối như liễu, nhưng ở mặt như dựng lên tường đồng vách sắt, mặc luồn cúi như thế nào cũng thể đục một cái lỗ trong trái tim nàng.
" Hư——" Nhị Ngưu dùng cái đuôi quét mu bàn chân Úc Cẩn, ghét bỏ hừ một tiếng.
Sính lễ nó cho hai , chủ nhân còn cố gắng như thế nó cũng buồn rầu -
Chủ nhân ngốc nghếch chẳng lẽ , ch.ó nhọc lòng nhiều sẽ rụng lông hử!
" Ân bằng giọt nước cũng coi như suối nguồn mà đền đáp, huống chi là ân cứu mạng. Nếu Cẩn quên , chẳng sẽ thành kẻ vong ân phụ nghĩa ư?" Trên mặt Úc Cẩn đến thong dong, nhưng trong lòng thì khẩn trương thôi.
Đều đến thế , chỉ thiếu nên lấy báo đáp thôi, nàng sẽ đến mức cự ở ngoài ngàn dặm nhỉ?
Nghe bọn thị vệ , bộ dáng của ở trong mắt cô nương coi như tuấn lãng, lẽ, đại khái vẫn thể chiếm một ít niềm vui của nàng nhỉ?
Khương Tự âm thầm hít một , mây trôi nước chảy : " Nếu thế, thì đưa tiền ."
" Hả?" Nét mặt Úc Cẩn trong nháy mắt khẽ méo mó, đưa tay sờ sờ chóp mũi.
Hắn hình như nhầm .
" Cô, cô nương, đang gì thế?" A Man đỡ trán, sắp tới nơi.
Tên háo sắc dáng dấp , phận, còn một con ch.ó nhặt tiền, cô nương gì cũng nên chú ý hình tượng một chút .
Túi tiền gì đó, tế thủy trường lưu mới ...
(*Nước chảy nhỏ thì dài: (1) Biết cách sử dụng tiết kiệm thì bao giờ thiếu. (2) Đều đều, từng ít một, ngừng. )
" Nếu Dư công t.ử cảm thấy băn khoăn, nhất định báo đáp, thì đưa tiền , như Dư công t.ử thể an tâm ." Khương Tự thản nhiên .
Nàng lấy dáng vẻ một tham tiền bại hoại như , đối phương dù cũng nên tránh xa chút chứ nhỉ?
" Khương cô nương cảm thấy nên đưa bao nhiêu?" Úc Cẩn nhanh hòa hoãn, khẽ hỏi.