Còn ở ?
Lưu tiên cô xong liền choáng váng, nếu nhiều năm qua luyện thành da mặt dày, thì e rằng lộ mánh khóe ngay tại đây .
Bà theo góc độ thể phát hiện quét Khương Tự một chút.
Đứng trong đám tỷ , thiếu nữ xinh như Hải Đường nở rộ, mặt biểu tình khua tay thành một thủ thế " Sáu".
Đào mộ tổ, truyền bát quái!
Lưu tiên cô: "..."
" Vậy liền phiền." Lưu tiên cô thi lễ với Tiêu thị.
" Tiên cô khách khí, nếu như chiêu đãi chu đáo, mong rằng lượng thứ." Tiêu thị cơ hồ c.ắ.n nát răng ngà, Lưu tiên cô đáy mắt lạnh lẽo.
Phùng lão phu nhân vui : " Vậy thì hãy chiêu đãi cho thật ."
Tiêu thị lập tức lúng túng.
Một bên tam thái thái Quách thị suýt nữa tiếng.
Bà thật lâu thấy Nhị tẩu kinh ngạc như thế , gần nhất vẫn là bởi vì Tứ cô nương, chẳng lẽ đây sắp thành thói thường ?
Ừm, ngẫm cảm thấy thống khoái.
" Con dâu ."
Phùng lão phu nhân gật gật đầu, lúc mới về phía Khương Thiến.
Khương Thiến lúc còn hồi phục từ trong đả kích, ngập ngừng : "Tổ mẫu ——"
Vẻ chắn ghét mặt Phùng lão phu nhân còn che giấu, thản nhiên : " Nhị nha đầu, sớm qua, ngươi gả vợ , chuyện gì thì đừng về nhà ngoại, miễn cho Hầu phủ ngươi tuân thủ bổn phận dâu."
Thân thể Khương Thiến lưng lay, c.ắ.n môi : " Cháu gái ."
Giữa mẫu và Lưu tiên cô đến tột cùng xảy điều gì sai lầm? Phần nhục nhã , nàng suốt đời khó quên.
" Phùng ma ma, dìu nhà , nơi gọi thu thập cho ."
Sau khi Phùng lão phu nhân nhà, đám ở trong viện yên lặng tản , khi rời khỏi Khương Thiến thêm một chút.
Từ rày về , Khương Thiến ở chỗ lão phu nhân chính thức thất sủng.
Khương Trạm bồi Khương Tự ngoài, lờ mờ lưng truyền đến giọng : "Nhị , chứ?"
Đây là Đại công t.ử Khương Thương, trưởng sinh đôi của Khương Thiến.
Chillllllll girl !
Khương Thiến trầm thấp gì đó, phía cách nào rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/68.html.]
" Mã hậu pháo."
Thấy Khương Tự về phía , Khương Trạm nhếch miệng: " Nếu bà cốt dám là , sẽ ngay lập tức đ.á.n.h cho bà đến đều nhận , xem bà còn thể giả thần giả quỷ gạt nữa !"
Khương Tự một tiếng: " Muội nhị ca lợi hại nhất."
Khương Trạm tuyệt nghĩ tới Khương Tự thổi phồng đến mức trực tiếp như , bên tai liền đỏ lên, lung tung lảng : " Tứ cũng tin bà cốt ăn lung tung đúng ?"
Thiếu nữ vẻ mặt thuần chân: " Muội tin nha."
" Cái gì?" Dưới chân Khương Trạm trượt suýt chút nữa thì té.
Dưới ánh mắt khác thường của trong phủ, dù Khương Thiến đầy bụng nghi vấn cùng ủy khuất cũng tiện ở lì tại Bá phủ, thoáng trao đổi một ánh mắt với Tiêu thị vội vàng rời .
Tiêu thị phụ trách chiêu đãi Lưu tiên cô, nhanh liền cơ hội ở một .
Đến lúc , bà rốt cuộc kìm nén nữa, lập tức chất vấn: " Tiên cô, rốt cuộc chuyện là ?"
Lưu tiên cô vững như Thái Sơn: " Kết quả như , cũng vượt quá dự liệu của ."
" Tiên cô đây là ý gì? Kết quả rõ ràng giống với kết quả lúc chúng thương lượng xong!" Tiêu thị thấy Lưu tiên cô vẫn còn đang giả vờ ngớ ngẩn lừa , lửa giận trong lòng cháy mạnh hơn," Hay là tiên cô chê tiền ít?"
" Phu nhân hiểu lầm." Lưu tiên cô thở dài," Thật sự là ý trời khó trái mà."
" Cái gì ý trời khó trái?"
Lưu tiên cô bày vẻ mặt cao thâm khó dò: " Vốn niệm phu nhân một mảnh thành tâm, cũng giúp phu nhân chuyện . Chỉ là phu nhân cũng , thể ăn phần cơm đều là dựa móc nối quỷ thần, hôm nay ý như thế, thể lơ ."
" Thần với quỷ cái gì chứ, cách lão phu nhân tà ma ám hại là chúng thương lượng ?" Sắc mặt Tiêu thị xanh mét truy vấn.
Lưu tiên cô bỗng nhiên vươn tay cầm tay Tiêu thị, thần sắc vô cùng nghiêm túc: " Thật sự tà ma bám thế t.ử phu nhân!"
Tiêu thị dọa đến run rẩy, đột nhiên hất tay Lưu tiên cô , khuôn mặt từ xanh chuyển sang trắng: " Tiên cô hươu vượn gì thế!"
Lưu tiên cô lạnh: " Chẳng lẽ phu nhân cho rằng chỉ là một thần côn giả danh lừa bịp?"
Khi mặt Lưu tiên cô còn mỉm , loại cảm giác tiên phong đạo cốt liền biến mất .
Xương gò má của bà cao, cằm thì nhọn gầy, cộng thêm ánh mắt băng lãnh tĩnh mịch, cả thoạt mấy phần lạnh lẽo.
Trong lòng Tiêu thị run lên.
Bà quên rằng, sở dĩ tẩu t.ử nhà đẻ quen với Lưu tiên cô cũng là bởi vì nhiều năm Lưu tiên cô từng bắt hồn chất nhi.
Vị Lưu tiên cô , đúng là bản lĩnh thật!
mà ban đầu tà ma ảnh hưởng lão phu nhân là bà ngụy trang họa thủy đông dẫn*, mà cuối cùng tà ma bám Thiến Nhi ?
Tiêu thị càng nghĩ càng thấy sợ, khỏi về phía Lưu tiên cô.