Trong đình viện lúc , cây kim rơi cũng thể thấy tiếng, tầm mắt tất cả đều rơi Khương Thiến.
Trong lòng Phùng lão phu nhân cảm giác thở dài một .
Quả nhiên là thế, gà cảnh trong giấc mộng đó chính là chỉ Nhị nha đầu!
Gió nhẹ thổi tóc mai trán Khương Thiến bay lên, lộ một khuôn mặt tái nhợt.
" Làm ..." Khương Thiến lầm bầm, mờ mịt về phía Tiêu thị.
Giờ phút trong đầu nàng trống rỗng, ngay cả giác quan cũng đều c.h.ế.t lặng, chỉ quanh quẩn một cái ý niệm trong đầu: Lưu tiên cô mẫu mua , vì cớ gì mà nàng thành tà ma bám ?
" Tiên cô tính sai ?" Tiêu thị xanh mặt tiến lên một bước, còn cố ý nhấn mạnh hai chữ ' tính sai '.
Lưu tiên cô vẻ mặt lạnh nhạt: " Phu nhân đùa, thể tính sai, định hồn linh đạo lý tính sai."
" cái ——" Ánh mắt Tiêu thị rơi linh đang trong tay Lưu tiên cô, mi tâm khóa chặt, ngữ khí ý vị thâm trường," Linh , hỏng ?"
Lưu tiên cô , tùy ý về phía hai bước, giơ lên linh đang lắc mặt Lục cô nương Khương Bội.
Linh âm thanh thúy vang lên nữa.
Bà lui , nữa rung chuông với Khương Thiến.
Linh đang cứ như câm hề phát tiếng vang nào.
Tràng diện nữa an tĩnh , trong yên tĩnh thêm một loại hổ cùng với sự kính sợ khó hiểu.
" Không thể nào là Thiến Nhi, tiên cô ——" Tiêu thị nắm thật chặt tay, gân xanh mu bàn tay nhô lên, hai chữ ' Tiên cô' bà c.ắ.n đến cực nặng.
Lưu tiên cô khẽ thi lễ với Tiêu thị: " Phu nhân, thiên ý thể trái, đây thể quyết định."
Bà đây chính là ăn ngay thật, nếu bà thể quyết định thì nhiều phiền toái như .
" Nếu Tiên cô tìm tà ma, liền mời phép trừ tà ." Phùng lão phu nhân thúc giục .
" Lão phu nhân ——"
" Đủ !" Phùng lão phu nhân chút khách khí đ.á.n.h gãy lời Tiêu thị, lạnh lùng ," Tiên cô là ngươi mời đến, ngươi chẳng lẽ đồng ý kết quả ?"
Bờ môi Tiêu thị run lên, một chữ đều nên lời.
Đến lúc bà mới kinh khủng phát hiện, thật sự là bê tảng đá đập chân .
Chillllllll girl !
Người là bà mời đến, hiện tại điều tra tổn hại lão phu nhân chính là con gái bà, bà cũng thể Lưu tiên cô từng lén lút nhận tiền của bà ?
Tiêu thị đầu tiên cảm nhận tư vị câm ăn hoàng liên, mặt biểu tình Lưu tiên cô: " Vậy thì mời tiên cô mau mau phép , để cho lão phu nhân mau chóng khôi phục."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/67.html.]
Lưu tiên cô chút thần thông giả, nhưng bà cũng tin con mắt của lão phu nhân thật sự thể bởi vì một trận phép mà trở nên lên, đến lúc đó bà sẽ với lão phu nhân rằng Lưu tiên cô bản lĩnh thật sự, nữa mời khác đến.
Đương nhiên, nếu như Lưu tiên cô dựa theo lúc chỉ Khương Trạm, khi phép xong mà con mắt của lão phu nhân vẫn thấy hơn chính là một loại cách khác.
" Vậy bắt đầu đây." Lưu tiên cô cất linh đang trong ngực, hai tay ngừng bấm đốt xoay quanh Khương Thiến.
Những khác vô ý thức xê dịch sang bên cạnh.
Khương Thiến lẻ loi ở nơi đó, Lưu tiên cô lẩm bẩm, một gương mặt xinh hết trắng đỏ, đỏ trắng, như bảng pha màu.
"Đi!" Không xoay bao lâu, Lưu tiên cô bỗng nhiên giơ một tay lên, tay đột nhiên bùng lên một ngọn lửa.
Tiếng kinh hô vang lên ngớt.
Ngón tay mang theo ngọn lửa rơi đầu vai Khương Thiến.
"A ——" Khương Thiến khống chế hét ầm lên.
Ngoài dự liệu chính là, ngọn lửa cứ mà dập tắt, cũng bén lửa lên y phục của Khương Thiến.
" Đó là cái gì?"
Ánh mắt Phùng lão phu nhân co .
Vị trí đầu vai Khương Thiến dần dần hiện một vùng màu đỏ, màu đỏ càng ngày càng tiên diễm, khiến cho nhịn liên tưởng đến m.á.u tươi.
Lại qua một lát, vùng màu đỏ dần dần phai nhạt, cuối cùng biến mất dấu vết, phảng phất như từng xuất hiện.
" Được , tà ma trừ, mắt bệnh của lão phu nhân quá ba ngày là thể lên." Lưu tiên cô khẽ thở dốc một , với Phùng lão phu nhân.
" Thật ư?" Phùng lão phu nhân gấp gáp hỏi.
Trên mặt Lưu tiên cô mang ý cao thâm khó dò gật gật đầu, khóe mắt khẽ liếc qua Khương Tự trong đám .
Bà nào thể lên , đều là tiểu cô nãi nãi .
Hôm đó ở trong lâu Thiên Hương, tiểu cô nãi nãi chỉ cần bà theo lời, mắt bệnh của Đông Bình Bá Lão phu nhân quá ba ngày sẽ bình thường, hứa rằng bà sẽ cả danh lẫn lợi.
Uy h.i.ế.p thêm lợi dụ, do bà gật đầu.
" Tiên cô vất vả ." Phùng lão phu nhân lộ tươi thực tình, liếc mắt hiệu với A Phúc.
A Phúc lập tức dâng lên một cái hầu bao khá phình.
" Ta mệt mỏi. Tiêu thị, hai ngày ngươi cẩn thận chiêu đãi tiên cô, đừng mất lễ nghĩa." Phùng lão phu nhân giao phó.
Lưu tiên cô dám mặt mắt bệnh của bà quá ba ngày sẽ khỏi, bà tin năm phần, nhưng dù cũng là việc liên quan đến bản , lưu Lưu tiên cô ở trong phủ ba ngày là thỏa đáng nhất.