Sắc mặt Khương Thiến cũng hơn là bao, đơ ở tại chỗ một hồi lâu phản ứng.
" Thiến Nhi ——" Tiêu thị chút luống cuống.
Lão phu nhân còn giận bà, giờ con mắt vấn đề tính tình sẽ càng khó chịu hơn, ngày tháng của bà dễ chịu thì cũng thôi , nhưng nếu trong lòng lão phu nhân cất chứa cục u với Khương Thiến thì phiền toái .
Nữ nhi gả ngoài nhà đẻ chống lưng mới đủ lực lượng, đối với nàng dâu gả cao như Thiến Nhi mà càng như .
Khương Thiến lúc cũng bình tĩnh trở , nghiêm nghị với nha : " Ngươi xuống !"
Nha lo sợ lui , Khương Thiến ngầm hít một cầm lấy tay Tiêu thị: " Nương, ngài đừng hoảng hốt, khi chúng tới Từ Tâm Đường nghĩ biện pháp ứng đối."
" , nghĩ biện pháp." Tiêu thị giữ bình tĩnh, chỉ là ở mặt con gái kiềm chế cảm xúc mới vẻ bối rối thôi, lúc tâm niệm xoay chuyển nhanh liền chủ ý, trong mắt lóe lên lãnh quang ," Nếu mượn mộng phát huy, chúng liền lấy đạo của trả cho !"
" Nương định gì?"
Tiêu thị kéo Khương Thiến qua thì thầm vài câu.
Chillllllll girl !
Khương Thiến chút chần chờ: " Này ?"
Tiêu thị lạnh: " Sao ? Tổ mẫu con nếu tin cái , chúng liền theo con đường của nó. Không chỉ là hai con gà cảnh thôi , tiểu bối Bá phủ hàng thứ hai cũng chỉ một con!"
Huynh trưởng cùng phụ mẫu của Khương Tự - Khương Trạm, cũng hàng nhị.
" mà Khương Trạm thuộc gà ——"
" Ai gà cảnh là chỉ cầm tinh? Tùy tiện bịa cái lý do là , mấu chốt vẫn là mời đến tiên cô thể tổ mẫu ngươi tín nhiệm thôi." Nghĩ chủ ý , Tiêu thị đổi hoảng loạn lúc , hai đầu lông mày mang theo vẻ đắc ý," Con cứ yên tâm , nương một tiên cô chút danh tiếng, nhà ngoại con chút giao tình với bà , nương mời bà tay, việc tất nhiên thể thành."
" Khiến nương phí tâm ." Nghe Tiêu thị như , thần sắc căng thẳng của Khương Thiến mới nới lỏng.
" Nói gì , con là từ trong bụng bò , quan tâm con thì còn quan tâm ai." Tiêu thị yêu thương nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Thiến.
Bờ môi Khương Thiến giật giật, giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, dấu vết rút tay , kéo cánh tay Tiêu thị : " Nương, chúng mau mau qua đó ."
Tin tức một con mắt của Phùng lão phu nhân thấy nữa giống như một đạo sấm sét nổ vang bầu trời Đông Bình bá phủ, chủ t.ử các phòng động tĩnh liền lượt chạy tới.
Lúc Khương Tự tới Từ Tâm Đường thì tới ít , nàng liền trong mấy tỷ lặng yên quan sát tình cảnh.
Nhị thẩm và Khương Thiến còn tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/55.html.]
Phát hiện điểm , Khương Tự trào phúng kéo khóe môi.
Nàng từng cho rằng một Khương Thiến kiếp thể lừa gạt nàng tỷ tình thâm là một ngu xuẩn.
Mẹ con bọn bọ một khi giao lưu, ắt sẽ một ít suy đoán, hiện tại tới chậm hẳn là đang thương thảo đối sách đây.
Nghĩ tới những điều , đường cong khóe môi Khương Tự càng sâu hơn.
Nàng sợ bọn họ xuất thủ, chỉ sợ bọn họ án binh bất động, tìm cơ hội đ.á.n.h ch.ó mù đường.
Khương Tự trong lòng suy nghĩ, bỗng nhiên phát hiện một ánh mắt rơi nàng, ngước mắt , liền gặp Tam cô nương Khương Tiếu đang trợn mắt với nàng.
Khương Tiếu cũng như tên, là một cô nương thanh tú động lòng , dựa theo góc độ xem, động tác mắt trợn trắng vẫn toát nét hoạt bát đáng yêu.
Khương Tự liền .
Khương Tiếu sững sờ, hạ giọng hung ác : " Tổ mẫu bệnh, ngươi còn !"
" Ta phát hiện Tam tỷ hôm nay phá lệ xinh , liền nhịn ." Khương Tự mặt dày .
Khương Tiếu mặt đỏ lên, mắng: " Ngươi bậy bạ gì đó, đợi lát nữa để tổ mẫu thấy ngươi , ngươi sẽ tay!"
Khương Tự lộ vẻ mặt tỉnh ngộ: " Thì là Tam tỷ lo lắng cho ."
" Bớt tự đa tình !" Khương Tiếu trợn trắng mắt xem thường, xoay mặt đáp Khương Tự nữa.
Lúc Tiêu thị mang theo Khương Thiến vội vàng chạy tới.
Phùng lão phu nhân thấy Tiêu thị lộ diện, lập tức quơ lấy một cái chén ném tới: " Sao ngươi đợi c.h.ế.t hẵng đến!"
Tiêu thị là quản gia, lão phu nhân xảy chuyện khoan t.h.a.i tới chậm xác thực cho lắm.
Tam thái thái Quách thị trong mắt lóe lên sự vui sướng khi gặp họa.
Một nàng dâu con thứ như bà cũng nghĩ sẽ ganh đua tranh giành gì với Tiêu thị cả, nhưng ngày thường Tiêu thị khỏi cũng quá cường thế, chỉ vài câu thích hợp thì thể ghi hận trong lòng, chi phí ăn mặc, các phương diện kết giao qua luôn cho bà thoải mái.
Quách thị là một thức thời, dù ầm ỹ đến chỗ lão phu nhân cũng chiếm chỗ , chỉ thể âm thầm ăn những thiệt thòi .
Thiệt thòi ăn lâu, dù là Bồ Tát cũng biến kim cương, Quách thị tự nhiên thể ngoại lệ.