Người nào đó đ.á.n.h thành đầu heo trịnh trọng cho nàng, nếu nàng gật đầu thì cho đổi ý, sẽ cưới hỏi đàng hoàng để nàng thê t.ử của .
Nàng chỉ lạnh, với thánh chỉ tứ hôn ban đến hẵng , bằng cũng đừng xuất hiện ở mặt nàng nữa.
Nàng cái gì cũng còn, nhưng chí ít thể ném một chút cốt khí cuối cùng, cho !
Khương Tự đến bây giờ nhớ đoạn quá khứ đều thể cảm thán vận mệnh ly kỳ, bởi vì Ô Miêu tộc hiệp trợ Chu quân chống Nam Lan công, thiên t.ử tứ hôn Thất hoàng t.ử cùng Thánh nữ Ô Miêu tộc.
Lúc nàng còn choáng váng thì loan bào khoác , thành Thất hoàng t.ử phi.
Chỉ là về nàng mới , chân tâm của Úc Thất cho tới bây giờ là thánh nữ A Tang của Ô Miêu tộc, mà Khương Tự nàng.
Bởi vì các nàng dung mạo tương tự, nên mới những trăm phương ngàn kế ở chung đó.
Hai đoạn hôn nhân, một trực tiếp bỏ qua, một thế của , Khương Tự ngẫm liền nghẹn khuất đến hộc máu.
mà nàng quá muộn, khi đó nàng cùng Úc Thất chân chính vợ chồng, thể trốn .
Cứ việc những ngày đó Úc Thất đối xử với nàng coi như tệ, thế nhưng một nữa trở năm mười lăm tuổi Khương Tự chỉ :
Rời xa Quý Sùng Dịch, rời xa cặn bã!
Rời xa Úc Thất, rời xa kẻ khốn nạn!
Mắt thấy thiếu nữ thịnh nộ mà , thiếu niên áo xanh luống cuống về phía Khương Trạm.
Khương Trạm ngượng ngùng với Úc Thất: " Thật xin , Dư Thất ca, khả năng tâm tình , nó bình thường như . Ta xem , chúng ngày khác tụ họp."
Úc Thất vội vàng phất tay với Khương Trạm nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt đuổi theo bóng lưng xa của thiếu nữ chớp mắt.
Nàng giống như tức giận...
Khương Trạm nhanh chân đuổi kịp Khương Tự, khó hiểu: "Tứ , ?"
"Không gì." Khương Tự ngửa mặt lên, che giấu thủy quang nơi khóe mắt.
" Muội hiểu lầm Dư Thất ca , mặc dù chúng gặp mặt ở bên cạnh thanh lâu ——"
Khương Tự đột nhiên dừng bước.
Khương Trạm tự lỡ lời, vội : " Dư Thất ca dạo thanh lâu ——"
" Đừng giải thích!"
" mà ——"
"Giải thích chính là che giấu, tóm cảm thấy bạn , nhị ca về vẫn là ít qua với ."
Tên khốn nạn kiên nhẫn, ai tiếp cận nhị ca mục đích gì, nàng mới tin là trùng hợp.
" mà cứu mạng nhị ca a, Tứ cũng thể để nhị ca vong ân phụ nghĩa chứ?" Khương Trạm rốt cuộc vẫn chống áp lực đem lời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/50.html.]
Khương Tự lập tức xì .
Ưu điểm lớn nhất của trưởng chính là trọng tình nghĩa, nàng cho dù ngăn cản, chỉ sợ cũng cản .
Thôi, nhị ca là nam tử, tên khốn nạn cho dù tâm tiếp cận, cũng thể dụ dỗ nhị ca nàng dâu nhỉ.
Về phần nàng ——
Khương Tự cẩn thận nhớ tình cảnh .
Lúc Úc Thất thấy nàng mặc dù nhiều mấy , nhưng thật gì đặc biệt, nàng hôm nay cố ý lời tàn nhẫn, lẽ lấy phận cao quý của về sẽ gặp gì .
Khương Tự thở dài nhẹ nhõm một , với Khương Trạm: " Là quá mức kích động, chính là túi tiền ch.ó của đoạt , nhịn giận ch.ó đ.á.n.h mèo lên chủ nhân."
Khương Trạm lộ vẻ mặt cùng chung mối thù: " Tứ , con ch.ó thật sự ăn đòn, sớm thu thập nó một trận ."
Không chỉ là nhất thời hồ đồ mà nhận nó thành ' mặt ngựa' thôi , thế mà mỗi gặp mặt đều dùng loại ánh mắt khinh bỉ đó , quả thực cho thể nhịn nữa.
Khương Tự nhớ sức chiến đấu của ch.ó lớn, hỏi: " Nhị ca xác định đ.á.n.h thắng nó?"
Trong đầu Khương Trạm lập tức hiện lên tình cảnh ch.ó lớn đ.á.n.h về phía .
" Ha hả." Khương nhị công t.ử lấy một tiếng gượng trả lời .
Hai tới cổng Đông Bình Bá phủ.
Chillllllll girl !
Khương Tự dừng : " Nhị ca giúp lấy cái túi tiền trở về , bằng nhặt sẽ ."
" Được, giờ sẽ tìm Dư Thất ca. Tứ yên tâm, nhị ca chắc chắn sẽ tìm túi tiền về cho ."
Khương Tự gật gật đầu, mang theo A Man phủ.
Hẻm Du Tiền chỗ Đông Bình Bá phủ cách hẻm Tước T.ử gần, khi Khương Tự dứt lời tách thì Úc Thất về tới cửa căn nhà gốc cây táo nghiêng nghiêng.
" Nhị Ngưu, đây!" Úc Thất ở trong sân gọi trung.
Trong viện cây Hợp Hoan cao lớn thẳng tắp gió nhẹ thổi qua, cành lá phát tiếng vang xào xạc.
Úc Thất mặt biểu tình nhướng nhướng đuôi lông mày, phun hai chữ: " Lãnh Ảnh."
Lập tức một từ chỗ nào nhảy , cứ như từ hư xuất hiện.
Người nọ quỳ một chân đất: " Chủ t.ử gì phân phó?"
" Đứng lên mà ."
Người nọ lập tức lên.
Đó là một thiếu niên chừng hai mươi tuổi, ngũ quan đoan chính, mặt mang theo nét cung kính.
" Nhị Ngưu trở về?"
" Chưa ạ."