Tự Cẩm - 251

Cập nhật lúc: 2025-12-11 05:33:20
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" Ta thừa dịp ai chú ý lặng lẽ tới gần Vân di nương, tóc của nàng ——" Thần sắc Khương Tự chút quái dị, dừng một chút mới tiếp," Hình như vài ngày gội, một mùi mồ hôi chua, nhưng cũng mùi hương ."

Vẻ mặt Chân Thế Thành nhăn nhó.

Tiểu nha đầu , tóc mùi hôi chua thì nào? Hắn bận rộn râu ria còn mùi hôi chua đây !

" Chân đại nhân?" Thấy vẻ mặt Chân Thế Thành cổ quái, Khương Tự nhướng nhướng mày.

Chân Thế Thành vội vàng vuốt vuốt râu an ủi: "Khương cô nương đúng."

Khương Tự: "..."

" Khương cô nương phát hiện gì khác nữa ?"

Khương Tự lắc đầu: " Người hậu trạch tới trong viện lâu, chỉ kiểm tra năm ba , còn phát hiện ai mang theo loại mùi hương ."

" Đã như , bản quan tiếp tục thẩm vấn Triều Vân đến hấp dẫn lực chú ý của , còn việc tìm kiếm tóc mang theo mùi hương đặc thù liền xin nhờ Khương cô nương." Chân Thế Thành chắp tay thi lễ với Khương Tự.

Hắn cũng lão đầu ngốc cổ hủ, đường tắt thể đương nhiên đường tắt .

Nữ quyến của nhà phú quý đột t.ử khác với tình huống của "Dương Quốc cữu", càng kéo dài thì tin đồn nhảm bên ngoài càng ngày càng nghiêm trọng, nhà thể sẽ chịu , sẽ lựa chọn lung tung lôi một con dê thế tội mong lắng phong ba.

Cho dù là c.h.ế.t, thế nhân cũng luôn khắc nghiệt với nữ t.ử hơn là so với nam tử, cho nên án càng nhanh phá án thì càng .

Khương Tự đáp lễ: " Tuyệt phụ đại nhân nhờ vả."

Chỉ cần hung thủ đúng là một trong những , nàng chắc chắn thể tìm đó!

Hai , một loại cảm giác bạn lâu năm.

Đám xa xa qua bên là vẻ mặt ngây ngốc.

Đường đường phủ Doãn Thuận Thiên mà chắp tay thi lễ với Khương Tứ cô nương, loại rung động chút nào kém hơn so với việc phu nhân đột t.ử !

Chân Thế Thành và Khương Tự một một trở về.

Đám lập tức càng thêm yên tĩnh.

Triều Vân yên tĩnh khác với khác, loại cảm giác âm u đầy t.ử khí.

Trên mặt Chân Chân Thế Thành bất kỳ tâm tình gì, bình tĩnh hỏi: " Triều Vân, sáng nay khi ngươi ở trong viện đốt vàng mã phát hiện cái gì dị thường ?"

Triều Vân cúi đầu .

Vĩnh Xương Bá giận dữ, nhấc chân liền đá về phía Triều Vân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/251.html.]

" Bá gia, nên vọng động!" Chân Thế Thành vội vàng ngăn ở Vĩnh Xương Bá.

Vĩnh Xương Bá thấy thế vội vàng thu chân, cuối cùng vẫn quét trúng Chân Thế Thành một chút.

Chân Thế Thành đau đến thẳng vuốt râu, run giọng : " Bá gia, khi tra manh mối ông đả thương Triều Vân thật sự là khôn ngoan!"

Vĩnh Xương Bá tức giận đến mắt biến thành màu đen: " Chân đại nhân, ngươi cái bộ dạng của nàng coi! Nếu sát hại phu nhân, tại một lời? Chẳng lẽ đời còn thờ ơ với tội danh g.i.ế.c lưng? Trừ phi đó chính là hung thủ!"

" Bá gia sai ." Chân Thế Thành lắc đầu, chằm chằm Triều Vân.

Trong mái tóc của phụ nhân hơn ba mươi tuổi xen lẫn màu xám trắng, hình dung tiều tụy, ánh mắt ảm đạm, tựa như ngọn đèn sắp cháy hết, âm u đầy t.ử khí.

" Chỗ nào sai?"

Chân Thế Thành than nhẹ một tiếng: " Còn bao nhiêu loại tình huống, sẽ thờ ơ với tội danh g.i.ế.c lưng, tỉ như bảo hộ hung thủ, tỉ như tâm như tro tàn, với cái gì cũng đáng quan tâm..."

Khi đến " Muốn bảo hộ hung thủ" Triều Vân phản ứng gì, mà đến lúc " Tâm như tro tàn", ánh mắt của nàng chớp chớp, rơi lệ.

Có lẽ là mở van tình cảm, Triều Vân thèm để ý ánh mắt của , tiếng kiềm nén im ắng nhanh biến thành tiếng lớn, từng tiếng da đầu run lên.

Vĩnh Xương Bá gì đó, Chân Thế Thành lắc đầu ngăn .

Một đám cứ như lẳng lặng Triều Vân .

Mà Khương Tự thì trong lúc bộ lực chú ý của Triều Vân hấp dẫn , lặng yên một tiếng động qua bên cạnh từng , kiệt lực từ trong đám tìm kiếm hung thủ .

Nếu như là đại nha Thu Lộ đ.â.m đầu xuống hồ tự sát, cũng thông phòng Triều Vân hậm hực nhiều năm, cái tên hung thủ giảo hoạt rốt cuộc là ai đây?

Sau một hồi, tiếng của Triều Vân dần dần dừng .

Chillllllll girl !

Chân Thế Thành khỏi Khương Tự một chút.

Ẩn ở giữa đám Khương Tự nhẹ nhàng lắc đầu với .

Chân Thế Thành thở dài trong lòng, thầm Triều Vân mà lâu hơn một chút thì .

Triều Vân đến đỏ mắt vị đại nhân thoạt cao thâm khó dò đang suy nghĩ gì, đờ đẫn lau nước mắt.

" Triều Vân, ngươi bây giờ thể xem sáng nay khi đốt vàng mã gì khác thường ?" Chân Thế Thành tính tình nhẫn nại hỏi.

Lúc thẩm vấn, vô luận phận đối phương , đều vô cùng kiên nhẫn.

Lần , Triều Vân rốt cục lắc đầu, nhẹ giọng : " Không ."

Chân Thế Thành âm thầm vui vẻ.

Triều Vân nguyện ý mở miệng phối hợp, thể nghi ngờ là lợi cho việc phá án.

Loading...