Huống chi truyền việc phụ ngộ sát mẫu , chẳng lẽ sẽ dễ hơn ?
Cứ việc luật pháp Đại Chu ở phương diện khoan dung, phụ là bởi vì trong mộng ngộ sát mẫu , căn bản sẽ nhập tội, nhưng mà nhà ngoại chắc chắn sẽ quyết liệt với phụ , thế nhân cũng sẽ chỉ trỏ bao lâu.
Nếu đều mất mặt, thì gì quan trọng hơn là để mẫu nhắm mắt.
Tạ Thanh Yểu tuy đơn thuần hồ đồ, khuyên Vĩnh Xương Bá khuyên đến đúng điểm mấu chốt.
Vĩnh Xương Bá trầm mặc thật lâu, thở dài: " Mở trói cho ."
Tạ Thanh Yểu khỏi về phía Khương An Thành.
Khương An Thành cảnh giác lão hàng xóm, động tác.
Vĩnh Xương Bá t.h.ả.m một tiếng: " Lão Khương, ông bây giờ cho c.h.ế.t, cũng c.h.ế.t, bắt hung thủ sát hại thê t.ử của tới báo thù cho bà !"
Khương An Thành tiến lên giúp Vĩnh Xương Bá cởi dây thừng, dùng sức vỗ vỗ bả vai ông bạn.
Thuận Thiên phủ hôm nay tương đối yên tĩnh, mới giải quyết xong vụ án "Dương Quốc cữu " c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, nha môn từ xuống lộ một loại thả lỏng.
Chân Thế Thành là một vị quan tài xử án như thần, sợ cường quyền, nhưng cũng là loại cổ hủ tự cho lão t.ử là thanh quan thiên hạ nhất, đối mặt với thả lỏng của bọn thuộc hạ thực thể hiểu .
Vì vụ án " Dương Quốc cữu " c.h.ế.t bất đắc kỳ t.ử mà liên tục nghỉ suốt ngày đêm lâu như , khi phá án xong thả lỏng chính là nhân chi thường tình, chẳng những thể lý giải, mà hẳn là nên thông cảm.
Lại nghĩ chuyện con ngựa chạy tưởng con ngựa ăn cỏ khinh thường .
Chân Thế Thành xử lý xong một vài sự vụ đọng , duỗi lưng một cái lên, dứt khoát ngoài.
Hít một ít khí mới mẻ, thể nghi ngờ thể đầu óc càng thêm thanh tỉnh, xử lý công việc vặt sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió hơn.
Chân Thế Thành khí định thần nhàn dạo, tản bộ, mắt sắc thấy trưởng t.ử Chân Hành.
Thiếu niên mười bảy mười tám tuổi xuyên một bộ trường sam màu xanh đá, nhẹ nhàng thoải mái, thanh như ngọc.
Nhìn thấy phụ , thiếu niên cúi thấp đầu, loại xúc động giấu .
" Chân Hành!" Chân Thế Thành khí thế mười phần gọi một tiếng.
Ở bên ngoài đúng là nên bày tư thế cao thâm khó dò, nhưng ở mặt thằng ranh con nhà đương nhiên cần.
Tiểu t.ử còn trốn tránh !
Dựa theo lệ cũ, gia quyến của phủ Doãn Thuận Thiên là nên ở quan để
*( dinh, phủ nhà của các quan viên cao cấp), gia quyến Chân Thế Thành tự nhiên ngoại lệ.
Thiếu niên thở dài, nhận mệnh tới.
" Lại chuẩn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/237.html.]
" Có đồng môn hẹn nhi t.ử du hồ -"
Chân Thế Thành mặt trầm xuống: " Ngày nắng to du hồ cái gì?"
Có thời gian rãnh rỗi, thể nghĩ biện pháp cùng tiểu cô nương thưởng thức quen một chút ?
Chân Hành thấy thần sắc của phụ đại nhân, đầu liền bắt đầu đau.
Nếu tiến kinh sẽ phụ thúc giục xem mắt thê t.ử tương lai, còn bằng về nhà sách.
" Vậy đứa con trở về sách." Chân Hành chuẩn chuồn .
" Ngoại trừ du hồ, sách, con liền theo đuổi cái khác ?"
Trên mặt Chân Hành treo nụ kính cẩn theo: " Không phụ tới theo đuổi là -"
Chân Thế Thành thanh thanh yết hầu, thản nhiên : " Vi phụ trúng một tiểu cô nương, con nghĩ biện pháp cưới về nhà ."
Chỗ Chân Hành lúc một gốc cây quế, thời tiết nở hoa, gió thổi tới, bộ lá cây xào xạc sàn sạt, giống như đang nhạo tâm tình của giờ khắc .
Chillllllll girl !
Trên mặt Chân Hành còn treo tươi , trong lòng phun vô xem thường.
Vì cớ gì mà cha trúng một tiểu cô nương liền bảo cưới về nhà!
Làm con trai chính là khổ cực như , còn thể phản bác nếu cha trúng tự cưới về nhà, vì nếu việc mà truyền đến chỗ , xui xẻo vẫn là thôi.
" Phụ , nhi t.ử tuổi còn nhỏ, một lòng chuẩn sách, tạm thời cân nhắc chuyện cưới vợ."
Chân Thế Thành dùng cán quạt gõ trong lòng bàn tay, lông mày vặn lên thật sâu: " Con suy nghĩ nhiều quá, vi phụ chỉ nghĩ tạm thời định việc hôn nhân của con, thành gia tự nhiên chờ đến khi con thi công danh ."
Tiểu t.ử thúi nghĩ nhỉ, ăn uống còn chi tiêu của cha đây , chi ôm nàng dâu?
Chân Hành sờ sờ mũi.
Phụ đại nhân quá giảo hoạt, khó đối phó nha.
" Nhi t.ử sợ thi đậu công danh, trễ nải cô nương ."
Chân Thế Thành trừng mắt: " Nói như công danh thì con liền thành gia? Thời điểm cha con với con thành còn trúng cử , bây giờ thành quan to tam phẩm như thường?"
" Phụ , thời điểm ngài thành hơn hai mươi, nhi t.ử mới mười tám tuổi!"
Chân Thế Thành cầm lấy cán quạt gõ một cái lên đầu Chân Hành, xụ mặt giáo huấn: " Còn dám mạnh miệng!"
Chân Hành: "..." Nói liền động thủ, đây thật là cha ruột.
" Đại nhân -" Một nha dịch chạy tới, thở hồng hộc.
Chân Thế Thành chắp tay xoay : " Sao ?"
Không cần hỏi, tất nhiên vụ án mới.