Nhị Ngưu quơ đuôi chạy , thấy chủ nhân nhúc nhích, xuống bên cạnh , miệng ch.ó đặt ở giày chủ nhân, thoải mái nheo mắt.
Nhị Ngưu yên tĩnh nhu thuận Úc Cẩn hạ mắt xuống nó, đưa tay vuốt vuốt đầu của nó, lẩm bẩm : " Nàng thật đúng là tức c.h.ế.t bỏ qua..."
Hắn cầu gì khác, chỉ hi vọng cùng với cô nương gặp bao lâu đặt ở trong lòng bên đến già, nhưng khi thực hiện vì khó như chứ?
Úc Cẩn cho tới bây giờ tùng nghĩ tới từ bỏ.
Hắn cho nàng một lựa chọn.
Sau khi nàng đính hôn, cũng từng nhịn xuống xúc động g.i.ế.c phóng hỏa mà yên lặng chúc phúc, thế nhưng chuyện chung của nàng thành, khả năng nữa trơ mắt nàng gả cho khác.
nàng nguyện ý rốt cuộc là vì cái gì?
Úc Cẩn hoang mang.
Hắn tay ăn chơi phong lưu vương vấn trong bụi hoa, dỗ cho nữ t.ử vui vẻ cũng am hiểu, lượt tới gần Khương Tự chẳng qua chỉ dựa một trái tim kiên nhẫn mà thôi.
mà bây giờ nếm cái gì gọi là đau lòng, hận thể m.ổ x.ẻ trái tim quăng tới mặt trong lòng, cho nàng xem thành tâm của , cũng hỏi một tiếng vì .
Cho dù lấy chồng cũng gả cho ?
Úc Cẩn chỉ cần nghĩ đến lời từ trong miệng Khương Tự , cảm thấy cả như chìm ở trong khe hở băng tuyết, ngoại trừ lạnh thấu xương thì còn cảm giác hít thở thông che trời lấp đất.
Về sẽ bao giờ gặp nữa?
Úc Cẩn nâng chung lên rót mấy ngụm lạnh, uống cạn chén , đó vứt chén xuống mặt đất.
Chén mà vỡ, nhanh như chớp lăn hướng góc tường, nửa đường Nhị Ngưu giơ móng vuốt đè , lè lưỡi l.i.ế.m liếm nước còn sót .
Cún bự lộ vẻ mặt khó chịu.
Uống ngon, khó trách chủ nhân vui.
Úc Cẩn lên, qua trong phòng.
Thương tâm thì thương tâm, tức giận thì tức giận, vẫn cứ thích A Tự!
Từ trong miệng Khương Trạm đến mấy câu tính là gì? Dù , cũng từ trong miệng A Tự mới giữ lời.
Tản bộ vài vòng, Úc Cẩn hạ quyết tâm: A Tự tới gặp , gặp A Tự là , dù so với một trằn trọc nghẹn nội thương hơn nhiều.
Nếu thật sự tức đến đổ bệnh, ai đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/230.html.]
Vĩnh Xương Bá phủ và Đông Bình Bá phủ chỉ cách một bức tường, bố cục hai phủ cơ bản cũng giống .
Vĩnh Xương Bá chuyên về kinh doanh, mấy năm đây bởi vì lập đại công mà tước vị vốn dĩ kết thúc đời thứ ba cứ thế kéo dài tiếp, bộ Vĩnh Xương Bá phủ một nữa đổi mới , thoạt sức sống dạt dào hơn so với Đông Bình Bá phủ nhiều.
Trong khuê phòng Tạ Thanh Yểu bày biện một vài bồn hoa tươi, đồng dạng lộ một luồng sức sống bừng bừng.
" A Tự, ngươi đang chuyện á?" Tạ Thanh Yểu một hồi, qua thấy bạn đang thất thần, giơ tay đẩy nàng một cái.
Khương Tự lấy tinh thần: "Cái gì?"
Lúc Nhị ca hẳn là tìm , cũng phản ứng gì ——
" Xem xem, thất thần." Tạ Thanh Yểu đột nhiên gần, đôi mắt liên tục chớp chớp," A Tự, ngươi thành thật khai , động xuân tâm chớ?"
" Nói bậy bạ gì đó." Khương Tự trừng bạn một cái, thu hồi tâm tình rối bời.
Tạ Thanh Yểu đuổi nha , vẻ mặt nhiều chuyện : " Chẳng lẽ ngươi , gần đây kinh thành xuất hiện một vị Như Ngọc công t.ử hả."
" Như Ngọc công t.ử gì cơ?"
Chillllllll girl !
" Nghe vị công t.ử là công t.ử nhà phủ Doãn Thuận Thiên, tướng mạo , tài hoa cao, mới kinh lâu."
Công t.ử nhà phủ Doãn Thuận Thiên?
Trước mắt Khương Tự lập tức hiện hình tượng của nam t.ử trung niên ánh mắt cơ trí để râu dài.
Vị công t.ử mà Tạ Thanh Yểu nhắc tới lẽ là con trai của Chân đại nhân?
" Nếu mới kinh, tạo thanh danh lớn như thế?" Khương Tự theo câu chuyện hỏi Tạ Thanh Yểu.
Tạ Thanh Yểu khỏi mở to hai mắt, thật thể tưởng tượng nổi: " A Tự, mấy ngày nay ngươi lưu ý sự tình bên ngoài ?"
" Chỉ Thất hoàng t.ử phong Vương, cái khác ."
Nàng mấy ngày nay chỉ nhớ tới chuyện Úc Thất đột nhiên thấy, nơi nào tâm tư rãnh rỗi lưu ý Như Ngọc công t.ử gì gì đó.
Tạ Thanh Yểu che miệng : " Hoàng t.ử vương gia với chúng liên quan gì , đương nhiên vẫn là chuyện của Như Ngọc công t.ử ý tứ hơn."
Nghe Tạ Thanh Yểu xong, Khương Tự mới hai ngày trong kinh thành phát sinh một sự kiện thu hút sự chú ý của khác.
Kinh thành một tửu lâu tên Trạng Nguyên Lâu, đám học sinh vì mưu đồ một chút danh tiếng , mà tên tuổi sẽ lập tức chạy tới uống rượu, chủ nhân của Trạng Nguyên Lâu cũng là một xử sự, phàm là học sinh thơ từ kinh ngay tại chỗ sẽ miễn phí tiền rượu, dần dà Trạng Nguyên Lâu liền thành chỗ tụ tập của văn nhân mặc khách.
Phủ Doãn Thuận Thiên là quan kinh thành, con cái kỳ thật đều sinh ở kinh thành, về mới theo cha nhậm chức. Như Ngọc công t.ử trở kinh thành, tự nhiên một ít bạn chơi khi còn bé bày tiệc đón gió tẩy trần cho , yến tiệc đón gió liền bày ở Trạng Nguyên Lâu.