Khương Nhị lão gia coi như trấn định: " Thiến nhi, con thành thật , thế t.ử là từ lúc nào bắt đầu đ.á.n.h con?"
Khương Thiến sớm chờ đợi câu hỏi , nức nở : " Sau khi tân hôn mặt xong thì bắt đầu, con sợ phụ , mẫu lo lắng, vẫn luôn dám , luôn cho là thế t.ử chậm rãi sẽ lên, ai ngờ... Ai ngờ càng đ.á.n.h càng hung ác, cho nên con nửa điểm cũng dám hỏi đến chuyện của , đối với việc cái gì gì cả... Nữ nhi chỉ tìm đến con là lắm , hức hức hức..."
" Thật là đồ súc sinh!" Tiêu thị giữ tí thể diện nào nữa, c.h.ử.i ầm lên.
Khương Nhị lão gia liếc mắt hiệu cho hạ nhân mang đến: "Còn ngây đó gì? Còn đưa Nhị cô nương về Bá phủ!"
" Các ngươi gì ? Khương thị là con dâu Tào gia, hiện tại phu quân xảy chuyện bỏ của mà ?"
Khương Nhị lão gia lạnh: " Nếu như hai vợ chồng bọn nó ân ái hòa thuận, Thiến nhi nguyện ý vì thế t.ử thủ tiết cũng hai lời, thế nhưng Thiến nhi chịu tội Hầu phu nhân cũng thấy , chúng cũng là cha , thể trơ mắt nữ nhi ở trong hố lửa. Cáo từ!"
" Không thể mang nàng , nàng là con dâu Tào gia!"
Tiêu thị xì một tiếng khinh miệt: "Hầu phu nhân chờ quan phủ hạ thư nghĩa tuyệt ."
Rất nhanh vợ chồng Khương Nhị lão gia liền mang theo Khương Thiến vội vàng rời , căn nhà trống rỗng, Trường Hưng Hầu phu nhân cũng nhịn nữa xụi lơ mặt đất.
Trong hoa viên Đông Bình Bá phủ, Khương Tự ở giàn trồng hoa chờ tin tức.
Chillllllll girl !
Cứ việc tin tưởng phẩm tính cùng năng lực của Chân đại nhân, nhưng một tin tức chính xác trong lòng luôn luôn bỏ xuống .
A Man vội vàng tới, ghé bên tai Khương Tự khẽ: " Cô nương, lão Tần truyền lời tới bản án phán quyết, Trường Hưng Hầu thế t.ử phán trảm lập quyết."
Mắt Khương Tự sáng lên, chậm rãi .
Đường đường thế t.ử Hầu phủ phán trảm lập quyết, Trường Hưng Hầu thế t.ử đủ để tiếng muôn đời .
" Được , ngươi vất vả , trở về nghỉ ngơi ."
A Man động.
" Sao thế?"
" Cô nương, bên ngoài một con ch.ó lượn lờ, tiểu tỳ thấy là Nhị Ngưu."
Khương Tự lên.
Nhị Ngưu hẳn là đến tìm nàng? Nó lượn lờ như , rơi trong mắt tâm chẳng là phiền phức?
Lúc trò Tam công t.ử An Quốc Công phủ đón dâu một con ch.ó lớn cho rối loạn còn trôi qua bao lâu, thì nay tin đồn thần khuyển trợ giúp Chân thanh thiên phá đại án mười nữ t.ử mất tích huyên náo xôn xao, hiện tại Nhị Ngưu cũng ch.ó bình thường nữa .
Khương Tự cân nhắc một chút, nhấc chân ngoài.
" Cô nương, ngài á?" A Man vội vàng đuổi theo.
Chủ tớ hai ngoài phủ, Khương Tự đảo mắt một vòng cũng thấy ảnh Nhị Ngưu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/199.html.]
" Ngươi thấy Nhị Ngưu ở ?"
A Man chỉ một ngón tay: " Chính là ở đằng đó. Tiểu tỳ lúc đầu cũng để ý, đột nhiên thấy một con ch.ó từ góc tường nhô ."
Khương Tự theo phương hướng mà ngón tay A Man chỉ.
Không bao lâu, chú ch.ó lớn nhô một cái đầu.
Khương Tự suýt nữa bật .
Nàng lo lắng vô ích , Nhị Ngưu thế mà còn đường ẩn nấp, nghĩ đến thể A Man phát hiện là do gia hỏa cố ý.
Khương Tự hiệu A Man ở tại chỗ, một qua.
Vừa thấy Khương Tự tới, Nhị Ngưu lập tức lè lưỡi mật l.i.ế.m liếm lòng bàn tay nàng.
Khương Tự vuốt ve đầu Nhị Ngưu, lẩm bẩm : " Nhị Ngưu , ngươi vì cận với như thế chứ?"
Nàng nhớ kiếp lúc mới gặp Nhị Ngưu là bộ dạng gì, khi đó hình như Nhị Ngưu thông minh như .
mà bây giờ rõ ràng tuổi tác Nhị Ngưu còn nhỏ hơn, nếu là theo thời gian chuyển dời sẽ biến thông minh, cũng nên là thời điểm mới gặp lúc kiếp thông minh hơn mới đúng chứ.
Đối diện với ánh mắt vô tội của chú ch.ó lớn, trong lòng Khương Tự lượn vòng một ý niệm trong đầu: Lẽ nào Nhị Ngưu cũng giống như nàng, là ch.ó hai đời?
Điều quá ly kỳ .
Khương Tự lắc đầu, xua tan ý niệm hoang đường .
Nhị Ngưu kiên nhẫn ủi ủi tay Khương Tự, đó ngửa đầu lộ tấm bài đồng treo cổ.
Khương Tự chằm chằm tấm bài đồng một lát, đưa tay khẽ lật, quả nhiên thấy một cái túi gấm nho nhỏ giấu ở tấm bài đồng.
Úc Thất đưa cái gì cho nàng?
Khương Tự gỡ xuống túi gấm, từ giữa lấy tờ giấy, mở phía chỉ ba chữ: " Không lương tâm!"
Khương Tự im ru.
Nàng lương tâm ?
Không sai, thể thuận lợi bắt Trường Hưng Hầu thế t.ử thể bỏ qua công lao của Nhị Ngưu, thế nhưng t.h.i t.h.ể là Nhị Ngưu đào , cũng đào .
Trước mắt Khương Tự phảng phất như xuất hiện nụ mặt dày vô sỉ của nọ: " Ngay cả Nhị Ngưu đều là của , công lao của Nhị Ngưu đương nhiên cũng tính lên đầu ."
Khương Tự cúi đầu, nữa đối mặt với chú ch.ó lớn.
" Gâu ——" Chó lớn lấy lòng kêu, cái đuôi lắc đến vui sướng.
Hình như cũng mấy phần đạo lý, lúc Nhị Ngưu xuất hiện tại Trường Hưng Hầu phủ, hẳn là do bày mưu đặt kế...