Tự Cẩm - 177

Cập nhật lúc: 2025-12-08 03:13:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tự ngước mắt sang, liền thấy đối phương chớp chớp mắt.

Khương Tự gắp gà luộc lên nhai kỹ nuốt chậm, tâm tư khẽ nhúc nhích: Muốn nàng ăn gà lẽ nào dụng ý gì?

Dùng cơm xong từng trở về phòng , A Man chuẩn đồ tắm rửa Khương Tự cản : "Trước vội."

Nàng nghĩ nghĩ , Úc Cẩn gắp cho nàng một miếng gà luộc tất nhiên là ám chỉ, hẳn là ám chỉ thời gian đến tìm nàng.

Dậu Kê, hẳn là chẳng mấy chốc sẽ đến.

Mới nghĩ đến đây, ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ cửa nhè nhẹ.

A Man khỏi về phía Khương Tự.

" Đi mở cửa , để tiến ."

"Ai." A Man bước nhanh qua mở cửa .

Úc Cẩn lưu loát lướt .

"Ngươi ——"

A Man gì đó, thanh âm Khương Tự truyền đến: "A Man, đóng kỹ cửa ."

A Man đành đóng cửa thật kỹ, chằm chằm nhất cử nhất động của Úc Cẩn.

Úc Cẩn sải bước đến xuống bên Khương Tự, tình huống tìm hiểu : " Biết nhà Trì lão gia trụ nơi nào , còn một chuyện ý tứ kể cho nàng , lẽ sẽ trợ giúp cho hành động của chúng ."

" Chuyện gì?" Đối với hành vì tự quen của nào đó, Khương Tự còn lực cái gì.

" Lúc hàng năm Trì lão gia sẽ ngoài buôn bán, sớm nhất tới cuối mùa hè mới thể trở về, trở về sớm như cũng bởi vì hạ nhân trong nhà phát hiện cô nương mất tích mà đưa tin cho , mà là bởi vì liên tiếp gặp ác mộng mơ thấy nữ nhi thút thít cầu cứu. Trì lão gia trong lòng bất an, cuối cùng dứt khoát kết thúc ăn sớm gấp gáp trở về, nghĩ tới nữ nhi thật sự mất tích. Chuyện cũng coi như ly kỳ, trải qua miệng của hạ nhân Trì gia hiện tại truyền khắp nơi ."

Khương Tự yên lặng , bỗng nhiên liền nghĩ đến phụ .

Trước khi phụ xách lỗ tai nhị ca dặn dò nhiều lời, những mứt hạnh mua chuộc tiểu sa di ở chùa Linh Vụ đều là phụ chuẩn cho nàng.

"Có lẽ là cha con liền tâm ." Trong lòng Khương Tự đau buồn.

Úc Cẩn mỉm : " Nếu Trì lão gia thể bởi vì gặp ác mộng liền gáp trở về xem nữ nhi, chuyện của nàng cũng nắm chắc hơn, định lúc nào thì hành động?"

"Giờ Tý ."

" Vậy , đến lúc đó tới tìm nàng."

Thấy Úc Cẩn , Khương Tự vì nghiệm chứng suy đoán trong lòng liền hỏi: " Lúc ăn cơm ngươi gắp một miếng thịt gà cho , là giờ Dậu chạm mặt ?"

Úc Cẩn sửng sốt một chút, : " Ta chỉ cảm thấy gà luộc ăn ngon."

Khương Tự: "..."

Úc Cẩn đẩy cửa rời , Khương Tự xuống giường, lau lau mặt.

Mất mặt!

Đều là tên hỗn đản , gắp đồ ăn cho nàng thì cứ gắp đồ ăn , êm chớp mắt gì? Hại nàng suy nghĩ nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/177.html.]

Bóng đêm dần đến, Khương Tự thu thập thỏa đáng, ngẩng đầu hỏi A Man: " Thế nào?"

" So với ngài ở trong xe ngựa còn giống hơn cơ." A Man lấy rèm, hưng phấn hỏi," Cô nương, chúng lúc nào xuất phát á?"

Khương Tự thoáng qua đồng hồ nước, cầm lấy mũ rèm : " Ngươi lưu , hai là đủ ."

A Man chỉ cảm thấy tim đau xót.

Quả nhiên bỏ !

Cửa nhẹ nhàng gõ vang, A Man bất động.

"Đi mở cửa ."

Tiểu nha thở phì phì qua kéo cửa , hung hăng khoét ngoài cửa một chút, đầu bước .

Khương Tự đội xong mũ rèm .

Úc Cẩn chỉ chỉ mũ rèm: "Vướng víu còn đáng chú ý, bằng mang theo."

Khương Tự lắc đầu: " Không mang theo, chừng sẽ bắt đổi bạc ."

Úc Cẩn hiếm khi lộ thần sắc hoang mang.

Khương Tự vươn tay nhấc mạng che mặt lên, lộ một khuôn mặt quen thuộc xa lạ.

Úc Cẩn nhíu mày: " Sao ?"

Khóe miệng Khương Tự giật giật: " Như bảy tám phần giống với Trì cô nương ."

Úc Cẩn sờ sờ mũi, giơ tay Khương Tự thả mạng che mặt xuống: "Đi thôi ."

Nguyệt hắc phong cao, Úc Cẩn quen đường quen lối, mang theo Khương Tự thẳng đến Trì phủ.

trấn nhỏ Trì phủ vẻ thực khí phái, ngói xanh tường xám, đèn lồng đỏ chót hoa chữ 'Trì' theo gió nhẹ nhàng lắc lư.

Loại tòa nhà giống như nhà đậu hũ Tây Thi dễ dàng tiến như .

Khương Tự Úc Cẩn một chút.

"Đừng nóng vội, theo ."

Úc Cẩn mang theo Khương Tự vòng đến tường viện, nơi đó là một cái hẻm nhỏ , bởi vì ánh trăng nên vẻ thanh lãnh âm trầm.

Úc Cẩn lui về mấy bước, gia tốc chạy nhanh, tung nhảy lên đầu tường, đó xoay vươn tay.

Chillllllll girl !

Khương Tự do dự một cái chớp mắt, vươn tay .

Bàn tay to khô ráo ấm áp nắm chặt nàng, dùng sức, lúc nàng hồn thì đầu tường .

Còn vững Úc Cẩn ôm lấy eo nàng, bởi vì tới gần, thanh âm như gõ trong lòng: " Đừng lên tiếng, mang nàng xuống ."

Từ đầu tường cao cao nhảy xuống, nháy mắt một chút khủng hoảng Khương Tự cũng , chỉ khí tức quen thuộc của đối phương quanh quẩn ở chóp mũi.

Đó là hương vị nàng quen thuộc cũng yêu ở kiếp .

 

Loading...