Lý cô nương vài phần tự đắc: " Từ nhỏ trong nhà mời , cái khác học , chứ vẽ vời vẫn khá giỏi, chỉ là hiện tại giấy bút ——"
" Trên xe ."
Khương Tự dứt khoát mời Lý cô nương lên xe ngựa.
" Tứ ——"
Khương Tự ló đầu từ trong xe ngựa, mềm giọng nhờ vả: " Nhị ca, và Lý cô nương mới quen , để cho bọn chuyện một lát . Nếu chờ nhàm chán, thì cùng Dư công t.ử qua bên đường nghỉ ngơi ."
" Không chán, các ngươi trò chuyện , bao lâu thì cứ ." Vừa nhờ như thế, Khương Trạm hé hai hàm răng trắng, dắt Úc Cẩn rời ngay.
Úc Cẩn chỉ tiếc rèn sắt thành thép trừng mắt Khương Trạm.
Người còn một chút nguyên tắc nữa ?
Khương Trạm dù rõ ý nghĩ chân thực của Úc Cẩn, nhưng cũng bất mãn của , ha ha : " Tứ đều mở miệng, chút chuyện nhỏ như hà tất chiều lòng đây? Ây da, Dư Thất ca, , hiểu."
Úc Cẩn yên lặng liếc mắt.
Hắn ? Một đoàn tỷ của sợ hù c.h.ế.t .
Chính là vì , mới khó thể lý giải ý nghĩ của Khương Trạm.
Làm trưởng mà một chút uy nghiêm cũng , loại thời điểm thì nên xụ mặt mang theo rời mới đúng.
Trong xe ngựa, Khương Tự chuẩn xong bút mực.
Lý cô nương vẽ vời xác thực tạo nghệ, chẳng mấy chốc phác hoạ đại khái hình tượng của thiếu nữ.
Khương Tự khỏi c.ắ.n môi.
Nhìn thấy bức họa nàng thể xác định, trong bức họa chính là cỗ nữ thi ở vườn hoa!
Khác với đôi con ngươi trừng lớn tuyệt vọng của nữ thi, thiếu nữ trong họa mặt mày tinh xảo, một đôi mắt ngó thần phi, đúng thật là nét giống nàng.
Một luồng lạnh như từ đáy lòng Khương Tự bốc lên, kèm theo đó là lửa giận dời non lấp biển.
Nàng nhất định sẽ cho Trường Hưng Hầu thế t.ử ác ác báo.
Khương Tự giữ bức họa, tiễn Lý cô nương .
Xe ngựa tới đường lớn, dễ hơn nhiều, mắt thấy sắp đến chỗ ngã ba, Khương Trạm nghiêng đầu với Úc Cẩn cưỡi ngựa sóng vai cùng : " Dư Thất ca, khó cửa một chuyến, còn mang Tứ nơi khác dạo chơi, dự định hồi kinh ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/174.html.]
Dưới ánh mặt trời thiếu niên đến vật vô hại: " Hồi kinh cũng chuyện gì, cùng Khương Nhị cùng dạo chơi."
Màn xe cửa sổ đột nhiên nhấc lên, lộ khuôn mặt tú mỹ của thiếu nữ.
Úc Cẩn cùng Khương Trạm khỏi đồng thời .
Trong lòng Úc Cẩn khó tránh khỏi bồn chồn: A Tự sẽ trực tiếp cự tuyệt chứ?
Khương Trạm cũng đang thấp thỏm: Nếu Tứ Dư Thất ca theo, nên thế nào mà tổn hại mặt mũi mà bỏ rơi Dư Thất ca đây?
"Ta chút hiếu kỳ, là ai cứu mẫu Lưu Thắng."
Chillllllll girl !
Nghe Khương Tự nhắc đến chuyện , Khương Trạm gật mạnh đầu: " nha, vị hảo hán nào chuyện ? Nếu một cái chỉ tay của mẫu Lưu Thắng khi lâm chung, chỉ sợ Huyện úy cũng hoài nghi đến Huyền Từ ."
Úc Cẩn ở một bên chỉ cong môi .
Khương Tự về phía .
Ánh mắt hai chạm , mỗi tâm tư riêng, trong nháy mắt đó ngược ai để ý Khương Trạm cái gì.
Khương Tự ở trong nụ thản nhiên của thiếu niên nghiệm chứng suy đoán , buông xuống màn xe.
Qua cơn mưa trời trong, màn cửa màu lụa mỏng theo gió bay lên, thỉnh thoảng đem tình hình bên trong toa xe lộ một góc.
Khương Trạm thấy phản đối, mừng rỡ giả bộ hồ đồ, đến trụ trì của chùa Linh Vụ: " Thoạt trụ trì của chùa Linh Vụ cũng là một vị cao tăng đắc đạo, chỉ là hồ đồ một chút, nếu như sớm bản tính của Huyền Từ, hại mất hai mạng ."
" Hồ đồ?" Khóe môi Úc Cẩn nhếch lên ý trào phúng,"Cao tăng sẽ hồ đồ, hồ đồ tính là cao tăng."
Khương Trạm phục: "Cũng thể như , ai mà lúc lầm. Để Huyền Từ bậy như thế, chùa Linh Vụ liền xong , nhưng mà thấy trụ trì chùa Linh Vụ đối với chuyện thoáng, còn hứa hẹn ước thúc t.ử nữa——"
" Khương Nhị cảm thấy đối với loại chùa miếu hương dã mà trọng yếu nhất chính là cái gì?"
Khương Trạm khẽ giật , thốt : " Thanh danh nha, thanh danh thiện nam tín nữ khắp láng giềng gần xa mới thể tới dâng hương, chùa miếu mới tiền hương dầu..."
Mặc dù đề cập đến tiền tục, nhưng hòa thượng cũng ăn cơm mà.
Úc Cẩn lắc đầu: " Chùa miếu tiếng tăm gì xác thực cần thanh danh, mà đối với chùa Linh Vụ hiện tại, những cái tất nhiên trọng yếu, nhưng mà mất cũng quan trọng như thế nhân nghĩ."
" Vì ?"
Trong xe, Khương Tự nghiêng tai lắng .
Úc Thất thường xuyên nhiều ngụy biện, sẽ cái gì lừa gạt nhị ca.
" Gần hai mươi năm qua, chùa Linh Vụ tích lũy đầy đủ tài phú, mảnh đất đai rộng lớn, dù mất thanh danh thì dựa mảnh đất cũng đủ để cho những tăng nhân ăn mặc vô lo. Trụ trì chùa Linh Vụ bày tỏ thái độ với Huyện úy như chẳng qua là thấy liền thu thôi, dùng t.ử bàng môn tà đạo chịu tội chùa Linh Vụ kiếm lấy một lượng lớn tài phú, còn đổi t.ử hợp ý kế thừa y bát, còn chuyện gì vẹn đôi bên hơn chuyện nữa đây?"